30
Th12
Chương 1: Lí do của một con đĩ.
Lần chia tay nào của ả trời cũng mưa.
Chia tay mối tình đầu, cái thời ả trong veo như những tia nắng đầu mùa, ả khóc. Rất nhiều. Trời hôm đó mưa tầm tã, nước mắt lẫn trong nước mưa, mặn đắng, chua chát.
Khi khóc, hãy đứng dưới trời mưa vì như vậy sẽ chẳng có ai biết là ả đang khóc. – Ả nhủ.
Mối tình thứ hai của ả kết thúc, trời đổ mưa như trút. Ả gào trong tiếng mưa.
Đau nhói nơi nồng ngực.
2 năm sau đó, cái ngày gã xuất hiện trong cuộc đời ả cũng ra đi trong một chiều mưa ấy. Gã rời bỏ ả khi ả trần truồng trên tấm ga trải giường trắng muốt.
Trời mưa.
Tình yêu còn đâm chồi trên tấm thân mà ả nghĩ giờ nó nhơ nhuốc?
Nếu thằng đàn ông đè lên người ả đã có người yêu thì tại sao ả lại không?
Hi vọng cuối cùng để ả có thể bám víu mong manh như những tia nắng còn sót lại. Nắng tắt và trời đổ mưa.
Ả ghét mưa. Ả hận đàn ông. Và ả làm đĩ.
—
Một chiều đông lạnh, mưa phùn.
Ả ngồi bó gối trong chiếc chăn nhung đỏ sậm, mơ màng nhìn qua khung cửa sổ mờ mờ trắng xám. Sự thật là ả ghét mưa ghê gớm, mưa gợi cho ả bao cái khốn nạn giày xé trái tim ả, mưa cuối đông lạnh và rả rích thấm đều vào da thịt ả như những nhát dao cứa sâu vào tâm hồn còm cõi của ả. Ả ghét mưa. Trong mưa ả thấy mình nhơ nhuốc, lẻ loi và cô độc.
Đã thành thói quen, ả không làm đĩ vào những ngày mưa.
Ả di tay trên tấm kính cửa số, làn hơi sương chiều cuối đông đọng lại theo dấu tay ả
“ Khánh”. Ả nhếch môi cười.
Thằng đàn ông cuối cùng trong cuộc đời ả, cái thời ả vẫn tin vào cái thứ cảm xúc gọi là tình yêu, hắn tên Khánh.
Tởm hơn cả loại đàn ông đè lên người ả để lấy đi cái đời con gái của ả là cái loại luôn mồm nói yêu, luôn mồm nói không quan tâm ả là đàn bà hay không, ấy thế mà khi bế nhấc cái thân hình của ả lên giường, hì hục như một con thú, phát điên dại khi phát hiện mình không phải là người đầu tiên. Chửi ả: Đồ đĩ.
Cười cho cái sự đời: Loại đàn bà mất trinh chưa chồng là đĩ, vậy loại đè ngửa cái con đĩ như ả gọi là gì?
Ả cười khanh khách, thì ra tận cùng của những lời hoa lá hứa hẹn ấy là cái màng trinh mỏng. Chẳng phải những gã đàn ông đến với ả thực chất là cần một con đĩ không hơn không kém. Cần đĩ ư? được thôi. Ả sẽ làm đĩ.
Cuộc đời ả vốn dĩ cũng chẳng còn gì để mất.
…
Một chiều nắng vàng hiếm hoi những ngày đông và ả có khách. Tung tăng chiếc túi xách trắng và bộ váy đen bó chặt, đường cong lộ rõ, ả sexy và xinh đẹp.
Dừng chân trước cánh cửa ô tô lạ, ả khẽ cúi người soi mình trước tấm kính, thản nhiên tô đậm lại lớp son môi.
Tấm kính khẽ hạ xuống, một cậu thanh niên áng chừng kém ả một hai tuổi ngồi trong chiếc ô tô lạ mở to đôi mắt ngạc nhiên. Thoáng chút bối rối, ả nhún vai, ghé sát thì thầm:
– Chưa nhìn thấy ai tô son môi bao giờ hả ?
Cái lắc đầu nhẹ hồn nhiên của đối phương khiến ả phì cười.
– À, vậy lần sau cứ đỗ xe vô tội vạ như thế này để chị thi thoảng ra tô môi son cho nhìn nhé! – Ả nháy mắt tinh nghịch.
Khẽ mỉm cười, ả quay gót, cuộc hẹn 6 giờ 30 đang đợi ả.
…
Nắng chiều chiếu xen nhẹ qua khung cửa sổ khách sạn tầng 5 phòng víp, nắng cuối đông lung linh và thơm đến lạ thường. Không biết là mùi nắng hay mùi đặc trưng của căn phòng Vip làm cho vóc dáng gã đàn đang quay lưng lại với ả trở nên kì bí đến lạ.
Cửa phòng đã khoá trái, ả ném chiếc túi xách lên giường, văng mình xuống tấm đệm, nhìn gã đàn ông – vẫn đang trong tư thế quay lưng lại – ả mỉm cười, cất giọng:
– Thế nào, chúng ta bắt đầu thôi chứ?
Chừng 5 giây sau giọng nói ngọt lịm cuả ả, người đàn ông lạ mới quay đầu lại. Gã nở một nụ cười. Đẹp quá. Quen thuộc quá. Khốn nạn quá.
– Chào em. Đã lâu rồi không gặp.
Nụ cười của một con đĩ trên mặt ả thoáng tắt, đôi mắt to kì dị của ả phút chốc cay xè, nước mắt chực rơi và cổ họng thì nghẹn ứ.
Không. Danh phận là một con đĩ không cho phép ả được yếu mềm lúc này. Ả nhếch môi cười, cái giọng ngọt ngào ban đầu của ả lệch lạc, ả lên tiếng.
– Bây giờ thế nào? Chơi hay nghỉ?
Đôi lông mày gã đàn ông trước mặt ả hơi nhếch lên, đôi mắt đảo qua một vòng vẻ khó hiểu, bất thình gã cười lớn:
– Hạ Băng, anh hẹn gặp em chỉ là muốn nói chuyện với em.
Ả khẽ nhổm người dậy, kéo nhẹ chiếc váy áo trên vai, lộ ra bờ vai thon trần, nhẹ nhàng bước lại gần gã đàn ông trước mặt. Đôi mắt to tròn của ả nửa mê hoặc nửa sắc bén.
– Sao. Anh gọi một con đĩ như tôi ra chỉ là để nói chuyện thôi ư? Hay là anh đang cần một màn dạo?
Với đôi tay run run, người đàn ông trước mặt ôm chặt bờ vai của ả, giữ ả ở một khoảng cách nhất định trước khi ả tiến lại gần hơn nữa.
– Hạ Băng. Nghe anh. Đừng hành động như thế nữa.
– Anh thì biết cái gì về tôi.
Ả bất ngờ hất tay gã đàn ông, nước mắt mà ả có gắng gói gém lăn dài trên má.
– Anh dạy tôi trở thành một con đĩ và giờ thì anh quay lại nói tôi đừng làm đĩ nữa à? Anh tự cho mình cái quyền cho tôi có nên hành động như một con đĩ nữa hay không từ bao giờ thế?
– Hạ Băng, chuyện đó…
– Chuyện đó làm sao? Thằng đàn ông sau anh chửi tôi: Đồ đĩ. Anh biết cảm giác của tôi thế nào không?
Im lặng, cái sự im lặng mà ả ghét. Cái sự im lặng như bóp méo chính khuôn mặt của gã đàn ông trước mặt ả. Gã khóc. Ả đau. Trời mưa.
Quá khứ như một cuộn phim quay chầm chầm trong tâm trí ả. Nước mắt, ga giường trắng, trái tim đau nhói, trời mưa. Cái khác là người đàn ông trước mặt ả đổ sụp, toàn thân gã run run.
Ả nhếch môi cười.
– Anh không cần diễn nốt cái vai mà anh bỏ dở đâu. Gượng gạo lắm. Đững có bắt mình làm những việc mà anh không muốn chứ?
– Hạ Băng, anh xin lỗi.
– haha, anh xin lỗi? Xin lỗi vì cái gì? Xin lỗi vì đã biến tôi thành một con đĩ à? Vậy thì không cần đâu, anh mà là lí do để tôi làm đĩ ư? Không bao giờ.
– Anh xin lỗi … Nhưng…xin em hãy hiểu cho anh.
– Hiểu cho anh? Vậy ra hôm nay anh hẹn tôi dưới cái tên Giám đốc kinh doanh cốt là để tôi không né tránh anh sau ba năm anh mất tăm mất tích, và để nói với tôi hãy cố gắng hiểu cho anh ư? Được thôi, tôi hiểu cho anh. Giờ thế nào, bắt đầu với vai diễn một con đĩ ngủ với đại gia sau 3 năm quay trở về nước chứ?
– Hạ Băng.
Tiếng quát lớn có phần chua xót của người đàn ông với khuôn mặt khổ sở khiến cả căn phòng trống rỗng.
– Xin em….
– Xin tôi ư? Anh đang xin một con đĩ đấy à?
– Anh xin lỗi, nhưng… anh yêu em!
Ngoài trời mưa như trút, tiếng mưa táp vào tấm cửa kính rào rào, tiếng cánh cửa phòng mở toang. Tiếng nấc và tiếng những giọt nước mắt bay trong gió.
Không chút đắn đo, ả lao người lên chiếc mercedes đang chầm chậm tiến tới.
– Làm ơn, đi nhanh giúp tôi.
—
Chương 2: em chưa gặp con đĩ nào xinh như chị.
Ả khẽ cựa mình dậy trong khi có cảm giác đầu như muốn nổ tung. Toàn thân mỏi nhừ, mí mắt sưng mọng và cổ họng thì đắng ngắt.
Hốt hoảng. Đây không phải là nhà của ả.
– Buổi sáng vui vẻ.
Mùi capuchino thơm phức và giọng nói leng keng như chuông gió khiến ả sửng sốt. Trước mặt ả, một cậu thanh niên có đôi mắt nâu, làn da trắng và nụ cười như thiên thần.
– Chị uống capuchino chứ?
Lạ và quen, hình như ả đã thấy người thanh niên này ở đâu đó.
– Cậu là…
– Chị không nhớ em sao? Người trong ô tô nhìn trộm chị tô môi son đó. Chiều qua.
– À…!!! Mà sao…cậu với tôi? Căn phòng…
– Chị không nhớ gì hả? Tối qua, lúc chị chạy ra từ khách sạn đó, hình như chị tưởng xe em là taxi.
Hương capuchino ngọt ngào thoang thoảng, nó làm ả bừng tỉnh. Đúng, tối qua.
Ả nhớ, nhớ lại hình ảnh của gã đàn ông làm trái tim ả mòn mỏi, nhớ lời nói cuối cùng của hắn, nhớ cái tát mà ả không thể kiềm chế, nhớ tiếng gọi “Hạ Băng” của hắn khi đuổi theo ả. Và ả, lần nữa, chạy trốn.
– Chị nhớ ra mọi chuyện rồi chứ?
Chàng thanh niên kiên nhẫn nhìn ả, cậu kéo chiếc ghế gỗ ngồi cạnh giường. Đặt vào trong tay ả cốc capuchino ấm.
– Ừ, nhớ. Hahaha. Mọi chuyện cứ diễn ra như trong phim ấy nhỉ.
– Em cũng nghĩ như thế. Em tên Phong.
– Chị là Băng.
Sau cái bắt tay, ả nhẹ nhàng đặt cốc capuchino lên chiếc bàn bên cạnh, gỡ lại mái tóc, xỏ chân vào đôi guốc được để sẵn bên dưới, nở nụ cười.
– Cổ tích đến đây là hết rồi em, chị phải về bây giờ. Cảm ơn em vì capuchino ấm.
– Khoan đã chị, ngoại lề cổ tích được không ạ, em tò mò chút, Quốc Anh là ai vậy chị?
Nụ cười đầu tiên mà ả cảm thấy thoải mái nhất vụt tắt, ả nhún vai.
– à, đó là tên một người đã chết. Sao em hỏi vậy?
– Thì tối qua, lúc chị sau rượu, chị khóc lóc và gọi tên người đó.
– Chị say rượu nữa hả?
– Vâng, lúc chị lên xe em, chị khóc và nói cho chị tới quán rượu. Không nỡ để chị ở lại một mình nên em đã uống với chị, chị say và em đưa chị về khách sạn này, nhưng em không có ý gì đâu, em ở phòng bên kia, sáng nay em qua phòng chị ai dè đúng lúc chị tỉnh, em…
Nhìn điệu bộ lóng ngóng giải thích cái điều mà vốn dĩ ả không hề hiểu lầm của người đối diện, ả phì cười.
– À, ra là chị quên cái khoản uống rượu. Vậy kết thúc cổ tích ở đây được chưa nhóc?
Ả vẫy vẫy tay, nở một nụ cười.
– Chưa được, thứ nhất em không phải nhóc. Thứ hai chị làm gì vậy? Bao giờ thì chị em mình có thể gặp lại nhau?
Ả khoan mở cửa khi nghe thấy câu hỏi cuối của người thanh niên có khuôn mặt như thiên thần ấy, khẽ xoay người, đặt một tay lên cánh cửa, ả mỉm cười.
– Chị là một con đĩ.
Khẽ nghiêng người và khép cửa, ả bước khỏi căn phòng, để lại sau lưng ánh mắt ngỡ ngàng của người còn lại.
Ả vừa bước được vài bước chân xuống cầu thang bộ.
– Chị, chị ơi.
Trên tầng hai, một chiếc túi xách được tung xuống. Ả nhanh tay chộp lấy.
– Chị để quên túi xách này. Mà nhân tiện, em chưa thấy con đĩ nào đẹp như chị.
Nụ cười của người thanh niên lạ thoáng làm ả bối rối, ả xinh đẹp, ả được khen nhiều, nhưng chưa lần nào ả thấy bối rối, lời khen của một cậu thanh niên trong veo này có cái gì đó rất khác với những lời khen đến từ những người khách mà ả từng rùng mình.
Chương 3: Quá khứ của một con đĩ.
Đã hai ngày nay, trời mưa rả rích.
Ả cuộn tròn trong tấm chăn nhung đỏ, mới hai ngày mà trông ả xanh xao quá. Những cơn ác mộng với ga trắng và nước mắt cuốn ả về với những ngày trống rỗng. Ba năm để ả đứng dậy và một năm làm đĩ, tất cả chỉ để quên đi cái khuôn mặt và cái nụ cười ấy. Thế mà giờ đây, khi cứ ngỡ hình ảnh của gã vĩnh viễn rời xa cuộc sống của ả thì mới hai hôm trước thôi, gã bất ngờ xuất hiện và nói: Gã yêu ả. Buồn cười thay.
Ả là một người luỵ tình? Không sai. Ai bảo ả yêu gã nhiều đến thế, ai
(Còn tiếp)
Chương 3: Quá khứ của một con đĩ.
Đã hai ngày nay, trời mưa rả rích.
Ả cuộn tròn trong tấm chăn nhung đỏ, mới hai ngày mà trông ả xanh xao quá. Những cơn ác mộng với ga trắng và nước mắt cuốn ả về với những ngày trống rỗng. Ba năm để ả đứng dậy và một năm làm đĩ, tất cả chỉ để quên đi cái khuôn mặt và cái nụ cười ấy. Thế mà giờ đây, khi cứ ngỡ hình ảnh của gã vĩnh viễn rời xa cuộc sống của ả thì mới hai hôm trước thôi, gã bất ngờ xuất hiện và nói: Gã yêu ả. Buồn cười thay.
Ả là một người luỵ tình? Không sai. Ai bảo ả yêu gã nhiều đến thế, ai bảo ả hận gã nhiều đến thế. Tình yêu làm ả mờ mắt, thù hận đang giết chết ả.
Có những nỗi đau mà suốt đời ả không bao giờ có thể quên. Ả là một con đĩ không duyên.
Gã là mối tình thứ 3 của ả. Ả vẫn nhớ ngày đầu tiên gặp gã, một ngày bắt đầu với những cơn mưa đầu mùa hạ.
—
Roẹt..roẹt..roẹt…!
Một vạt nước ven đường bắn tung toé từ chiếc air blade đỏ, bên đường cô gái với thân hình cao ráo, tà áo dài trắng nhem nhuốc, hét om sòm.
– Mắt với mũi, đi đứng như thế hả?
Con air blade đắc thắng, chồm lên rú ga, lượn vài vòng, hai đứa con trai trên xe, một đầu đỏ, một đeo kính cận mất hút trên đoạn đường vắng.
…
– Xin lỗi, bạn không sao chứ?
Đôi mắt to tròn tinh nghịch ngước vội, trước mặt, chàng thanh niên với nước da trắng, cặp kính cận, đôi lông mày hơi nhíu và chân tay thì có vẻ như thừa thãi sau câu hỏi ấy.
Vén tóc mái sang một bên, chớp chớp đôi mắt, cô gái nhỏ thản nhiên.
– Ngoại trừ những chỗ không bình thường thì tất cả đều ổn. Bạn có sao không?
– Không, không, tôi không sao.
– Không sao thật hả?
– Thật, tôi không làm sao cả.
– Thế tự nhiên ở đâu lại chạy đến đây hỏi tôi có sao không? Là sao?
Cái nhún vai của cô gái xinh xắn với bím tóc dày, tà áo trắng vạt trước hơi nhem nhuốc khiến người thanh niên nọ lúng túng.
– Tôi. Tôi là …là người ngồi trên chiếc xe air blade lúc nãy, bạn tôi nó đi nhanh quá, nên…
– Hả?
– Chiếc váy, tôi sẽ đền, bạn nói giá đi. Bao nhiêu?
– 1 tỉ.
– Hả?
Cái miệng đang thể hiện chữ “ Hả” to tướng của chàng thanh niên trước mặt khiến cô gái có đôi mắt to lấp lánh ấy không nhịn được cười. Cô tinh nghịch cầm tà áo dài quay quay trong tay, thách thức.
– Thế nào? Bạn có đủ tiền không?
Ngoài cả dự đoán, người đối diện cô cười hì hì, đưa tay lên gãi đầu nhưng chẳng có vẻ gì tỏ ra là lúng túng.
– Không thành vấn đề, cho tôi tên và địa chỉ của bạn. Tôi sẽ đền.
Cô gái nhỏ quay gót, với chiếc túi xách treo trên cành cây bên cạnh, xắn cao chiếc quần trắng, buộc túm vạt áo dài và bật ô.
– Hạ Băng, sinh viên năm nhất lớp QT25. Đủ tiền sang tìm tôi nhé.
Chiếc ô tím tung tăng dưới trời mưa độ vài bước, như sực nhớ ra điều gì, chất giọng đáng yêu của ô tím vọng lại.
– Nhân tiện cho bạn biết, người bị té nước khi air blade đỏ lướt qua là cô gái đi trước tôi, bạn ấy vào lớp rồi. Tôi là cô gái đi sau bạn đó. Nhớ nhé, đủ tiền sang tìm tôi.
Ô tím lại tung tăng, bỏ lại sau lưng cái há mồm chữ “ hả” thứ hai của chàng thanh niên mặc áo trắng đội cả một trận mưa để quay lại con đường cũ naỳ, chạy tới gốc cây này chỉ để nói một lời xin lỗi. Kết quả nhận được. Nhầm người và khoản nợ to tướng. 1 tỉ.
Một ngày khởi đầu mùa hạ với những cơn mưa. Một tình yêu được bắt đầu bằng lần tình cờ ấy.
Ngày đó, 4 năm trước, ả là một Hạ Băng trong veo, tinh nghịch và hồn nhiên lắm. Gã là một Anh Quân phóng khoáng tự do và yêu đời. Hai người, một năm nhất đại học một năm ba, dệt một bức tranh tình yêu mà bao cô nàng ghen tị, bao chàng trai ngoái nhìn. Đẹp đôi.
Hạ Băng còn nhớ những lần tay trong tay cùng người yêu dạo phố, cùng dạo chơi dưới những cơn mưa đầu mùa hạ, cái siết tay ngọt ngào khi chiếc lá cuối thu rụng xuống, nụ hôn say đắm hương capuchino tối đông. Ngọt ngào. Lung linh.
Gia đình Anh Quân có bốn người. Cả ba, mẹ và chị gái đều định cư và làm việc bên Pháp. Hạ Băng tự hào khi có một Anh Quân trưởng thành và chững chạc, không gia đình quản thúc nhưng vẫn luôn giữ vững được lập trường.
Một tối mùa hè, khi những vì sao trên trời hội tụ trong đôi mắt to tròn và dễ thương ấy, Anh Quân nắm chặt lấy tay cô thì thầm:
– “ Tình yêu lớn không phải yêu nhiều người mà là yêu một người và suốt đời.Con đường này, siết chặt tay anh và chúng ta cùng bước nhé.”
Lúc đó, cô chỉ biết khóc, những giọt nước mắt đong đầy hạnh phúc. Cảm ơn chúa vì đã cho con một bờ vai chắc.
Bốn mùa mưa đi qua. Hạ Băng đã là một sinh viên năm cuối và Anh Quân đang quản lí một công ty của gia đình ở Việt Nam.
Và tình yêu này sẽ mãi lung linh, sẽ mãi đẹp như một câu chuyện cổ tích nếu như…
Đó là lần Hạ Băng say tí bỉ khi rời khỏi buổi liên hoan cuối năm của lớp. Có âm thanh điện thoại của mấy đứa bạn gọi Anh Quân tới, có tiếng gọi trầm ấm thân quen: Hạ Băng. Tiếng cửa phòng mở, những nụ hôn gấp gáp, nóng bừng. Mùi rượu nồng, mùi da thịt đàn ông. Ánh đèn mờ mờ, tiếng thì thầm bên tai: Hạ Băng, anh yêu em.
Trong men rượu, cô vẫn đủ tỉnh táo để biết được việc mình đang làm. Không đủ sức cưỡng chế. Trong cơn say, tình yêu nóng bừng và khó cưỡng. Dục vọng như một con thú nuốt trọn tình yêu.
Người đàn ông có thể làm tình với bất kì người phụ nữ nào, phụ nữ chỉ làm tình với người họ yêu.
Yêu anh và tin anh.
Tình yêu của chúng ta phải chăng là một phép màu mà thượng đế ban cho em? Xin người hãy giữ nguyên vẹn phép màu này, giữ trọn giây phút này, em và anh.
Một đêm định mệnh thăng hoa tình yêu. Một sáng bước ngoặt của cuộc đời. Một sáng không anh. Một sáng với ga giường trắng, với giọt máu đỏ tươi lạnh lùng như bông hoa đỏ rực giữa nền tuyết trắng, như dấu vết minh chứng cho tình yêu, như cái sự thật trần trụi: đàn bà.
Một sáng trời mưa. Cơn mưa cuối mùa hạ.
Giá như lúc đó anh bên em, giá như lúc đó anh nắm chặt tay em, giá như lúc đó anh thì thầm bên tai em : Tình yêu lớn không phải yêu nhiều người, mà là yêu một người và mãi mãi. Giá như anh cho em tựa vào bờ vai vững chắc ấy, giá như có anh, giá như…và giá như…
Vậy mà em vẫn điên cuồng tìm anh, điên cuồng tin vào cái tình yêu bốn mùa mưa ấy, tự dối lòng là anh sẽ quay về, tự dối lòng và yêu người khác.
Cách tốt nhất để quên một người là hãy yêu người khác một cách hoàn hảo nhất có thể. Lần làm tình thứ hai, nực cười, trong tâm trí em, người mơn trớn da thịt em, hôn em, yêu em là anh. Hai năm không đủ để quên anh, không hề đủ cho trái tim vụn vỡ. Em lừa dối người ta, em phải trả giá. Đồ đĩ.
Người em yêu để quên anh đã chửi em là đồ đĩ khi phát hiện ra em không còn trinh trắng. Nực cười quá, khốn nạn quá. Em tự hỏi mình rằng: Liệu người đàn bà thứ hai hắn ngủ có chửi hắn là đồ đĩ không khi phát hiện ra đây không phải là lần đầu tiên của hắn? Anh thì sao? Người đàn bà thứ hai của anh như thế nào?
Mất anh, em không còn là chính mình.
Bố lên cơn đau tim khi biết em không còn là đứa con gái trong veo như ông vẫn nghĩ, 2 tháng sau, ông mất. Mẹ quá đau lòng và sinh bệnh, lúc tỉnh lúc mơ. Mẹ chẳng còn nhận ra em, mẹ đánh em, mẹ chửi em. Lúc đó, anh ở đâu?
Nếu thượng đế đã nhân từ cho em một tình yêu đẹp đến thế, vậy cớ sao ngài không bao dung cho em biết chỉ một lần, lí do gì anh rời xa em? Lí do gì anh rời xa em? Lí do gì?
Con gái khi yêu thương nhiều quá sẽ rất dễ bị phản bội và gục ngã.
Tình yêu bốn năm kết thúc như thế này ư? Kết thúc khi cái màng trinh mỏng manh không còn? Khi cái dục vọng được thoả mãn. Vai diễn đến đây là hết. Mệt không anh?
Thằng khốn.
Cần đĩ ư? Được thôi. Tôi sẽ làm đĩ.
Chương 4: Một con đĩ đắt giá.
Ả là một con đĩ đầy mê hoặc với đôi mắt to kì dị. Thoạt nhìn cứ ngỡ là ả đeo kính dãn tròng. Đôi mắt to đen láy như rộng mênh mang, như chất chứa nỗi buồn vô tận, lúc u sầu, lúc quyến rũ. Những lúc làm tình, đôi mắt u sầu ấy vẫn luôn mở trân trân nhìn vào người đối diện. Cái nhìn như xuyên thấu, cái nhìn như thách thức, như khiêu gợi. Đôi môi căng mọng mím chặt, cách mũi phập phồng. Khó cưỡng. Ả là một con đĩ chuyên nghiệp.
Ả không phải hạng gái đĩ đứng đầu đường và chỉ cần một cái huýt là sẽ nhảy phắt lên xe của bất kì thằng đàn ông nào. Ả là một con đĩ đắt giá. Chỉ khi có khách Vip hay những đại gia máu mặt mới có đủ tiền để bao ả một đêm. Một đêm của ả có lẽ cũng xấp xỉ bằng một tháng lương nếu ả còm cõi đi làm với tấm bằng đại học đang vứt xó. Nghề đĩ chọn ả hay ả chọn nghề đĩ? Cả hai.
Một ngày dài cuối đông ảm đạm kết thúc bằng một cuộc điện thoại. Ả có khách.
Khác với lần trước, để tránh không gặp phải gã – người đàn ông quay về sau 3 năm mất tích ấy, người đã “cho” ả biết cái nghề đĩ, người mới hai hôm trước nói yêu ả – ả cẩn thận gọi điện lại cho má mì Ngọc Tú – người trực tiếp nhận các cuộc gọi từ khách – để xác nhận.
Nhận được hai từ chắc nịch: “ Không phải” từ má mì, ả khẽ thở phào.
Vẫy chiếc taxi đang tới, mở cánh cửa và tô lại lớp son môi qua hộp trang điểm nhỏ, bỗng dưng ả khẽ mỉm cười. Chẳng biết ý nghĩ mơ hồ nào dẫn lối ả tới khuôn mặt của cậu thanh niên nọ. “ Em chưa thấy một con đĩ nào đẹp như chị.”
Ả mím chặt môi cho lớp son ăn đều về hai khoé miệng, gập chiếc gương nhỏ và khẽ thở hắt. Không thể phủ nhận tâm trí ả không rối bời, không thể phủ nhận là sự quay trở về của gã không có chút ảnh hưởng gì tới ả, càng không thể tự dối lòng ả đang rất mạnh mẽ.
Đôi khi con người ta vẫn hay tự dối mình, vẫn hay lừa gạt trái tim mình, vẫn cố tỏ ra mạnh mẽ, nhưng, khi cái vỏ mạnh mẽ đang cố xây dựng lên có một cú hích, bỗng dưng ta thấy mình thật tội nghiệp. Và phải chăng, chính cái suy nghĩ tội nghiệp ấy khiến ả không muốn gặp lại gã? Nói đúng hơn, ả đang lẩn tránh gã.
Ba năm trước thì điên cuồng tìm gã. Ba năm sau né tránh gã. Có ai biết được chữ ngờ.
…
Ả dừng lại trước cửa phòng 102.
Sau cánh cửa này sẽ là ai? Một ông sếp đáng tuổi cha chú ả với cái bụng phệ làm tình như một con thú bị bỏ đói lâu ngày, hay một tên sếp phó mới được tăng chức đi ăn mừng bằng khoái lạc da thịt? Một anh văn phòng chán cơm thèm phở, hay một công tử nhà giàu muốn nếm thử vị giường chiếu, hay một gã trai tráng không cần đến một màn dạo? Ả thích thú với cái trò đoán vóc dáng của khách mỗi khi tới gần cửa. Thẳng thừng mà nói, một con đĩ thì cần quái gì biết khách hàng mặt mũi ra sao, cái quan tâm mà một con đĩ để ý: sấp tiền của khách dày đến cỡ nào?
Thế mà ả vẫn dành thời gian cho cái quan tâm mà một con đĩ không cần quan tâm ấy.
Ả là một con đĩ khác đĩ.
Ả khẽ đẩy cánh cửa. Vô thức, ả khẽ thở phào. Chẳng có gì lo ngại cho công việc đĩ trước mắt. Người làm tình với ả đêm nay là một gã đàn ông mà ả chưa bao giờ gặp mặt.
—
Khởi đầu ngày mới của một con đĩ sau một đêm đi khách là đếm số tiền khách để lại trên mặt bàn.
Khởi đầu ngày mới của ả sau một đêm đi khách là vén chiếc rèm cửa sổ và tận hưởng không khí buổi sáng.
Khi con người ta có đủ vật chất người ta sẽ khắt khe hơn khi chọn những thứ mà mình hưởng thụ. Tự đặt cho mình những qui tắc mang một tầm cao mới.
Qui định của ả, một ngày một khách. Ả là một con đĩ kiêu ngạo. Đúng thôi. Ả hoàn toàn có thể tự cho mình cái quyền đó. Làm gì có một thằng đàn ông nào từ chối một con đĩ xinh đẹp và quyến rũ như ả bao giờ.
Thường thì ả sẽ dành thời gian còn lại cho những khóm hoa trước cửa. Ả định trồng hướng dương khi mùa xuân tới.
…
Những ngày cuối đông, trời xám xịt với những đám mây lừ đừ và tiếng gió rít. Ả khẽ chỉnh lại chiếc mũ len xanh lá, kéo cao chiếc khoá cổ áo và rẽ vào khu phố nhỏ. Trước khi về nhà, ả muốn mua một ít hạt giống.
Người bán hàng khẽ mỉm cười với chiếc răng khểnh duyên dáng.
– Cháu muốn mua loại hạt nào?
– Hướng dương cô ạ.
Ả khẽ nghiêng đầu, với tay chỉ túi hạt hướng dương duy nhất còn sót lại trên giá.
– Ồ, túi hạt này cậu thanh niên kia chọn rồi. Cháu xem còn loại nào thích hợp nữa không.
Ngay sau lời nói của người bán hàng bên cạnh, ả và người đang đứng trong cửa hàng tạp hoá bất ngờ quay ra. Thì ra đó là…
Tiếp đi bạn ơi.. truyện rất hay, tâm lý nhân vật đc bạn lột tả rất sâu sắc. Chờ chap tiếp theo của bạn ..
Số lần Twitter: 30
Trackbacks and pingbacks
No trackback or pingback available for this article.
Leave a reply Delete Message
Hiện thêm kết quả...
CHUYÊN MỤC
- Bí quyết quan hệ (500)
- Phòng the (5.462)
- Review đồ chơi người lớn (10)
- Sức Khoẻ Tình Dục (380)
- Tâm lý tình yêu (329)
- Tản mạn (1.848)
- Tìm Người Yêu (1.638)
- Truyện Cười 18+ (1.067)
- Tư vấn tâm lý (516)
- Đọc truyện ngôn tình (1.522)
SẢN PHẨM
- Máy massage tình yêu (109)
- Bodysuits (24)
- Bodysuits Có Gọng (14)
- Bodysuits Không Gọng (10)
- Cosplay (44)
- Quần lót (73)
- Quần lót Ren (36)
- Quần Lót Thun (15)
- Quần Gen (1)
- Quần không đáy (6)
- Quần lọt khe (0)
- Quần lót không đường may (15)
- Phụ Kiện Sexy (34)
- Gel bôi trơn (44)
- Vòng đeo dương vật (21)
- Đồ ngủ (81)
- Đồ bộ Pijama Dài (0)
- Pijama Ngắn (0)
- Váy Ngủ (63)
- Váy Sơmi Pijama (3)
- Áo Choàng Ngủ (5)
- Corsets (4)
- Đồ Bộ (6)
- Áo lót (92)
- Áo lót có gọng (72)
- Áo lót đa năng (2)
- Áo lót không gọng (18)
- Áo lót mút nâng (0)
- Đồ chơi BDSM (31)
- Đồ chơi hậu môn (41)
Sản phẩm
Bài gần đây
Bình luận
TWEETY
Tag
Analysis
Visit Today : 632 |
Visit Yesterday : 1060 |
This Month : 26456 |
Total Visit : 135975 |
Who's Online : 11 |
Your IP Address: 18.118.146.46
https://thegioicobacbip.net/san-pham/nhan-danh-nhac