05
Th1
Sau ngần ấy thời gian, thấm thoắt thế mà đã hơn 10 năm quen biết nhau, nhưng xa nhau đã hơn 8 năm. Cả hai vẫn day dứt về đối phương: “Không biết anh/em sống thế nào? Có hạnh phúc như đã từng mơ không?”. Viễn cảnh khi cả hai đều nghĩ về tương lai gặp nhau sau bao năm: chào hỏi, cười nói vui vẻ như thuở ban đầu hay chỉ là ghen tị với hạnh phúc của người còn lại.
Nhưng, ai biết được chữ ngờ… Rằng gặp lại nhau trong hoàn cảnh khi mà em vừa ly hôn, còn anh thì ly thân. Chẳng thể hàn gắn, hay níu kéo lại được hôn nhân đã vụn vỡ. Khi gặp đối phương, cả hai như chưa hề có một cuộc chia ly, vội vã lao vào nhau, giang đôi tay để ôm ấp lấy thân thể của nhau, còn đôi môi của cả hai hôn nhau như chưa từng rời xa, như chưa từng quên được dư vị của tình yêu tuổi mới lớn.
Anh bảo: “Chúng ta chỉ thiếu mỗi tờ đăng ký kết hôn thôi, còn mọi thứ đều có hết từ trước rồi, đúng không em?”, Sau 8 năm xa cách.
Tuy vỏn vẹn 2 năm! Nhưng chúng ta sống như đôi vợ chồng hờ, ở bên cạnh và luôn yêu thương, bao bọc, lo toan mọi thứ cùng nhau, gia đình hai bên đều biết, họ hàng gần xa, bạn bè cả hai ai cũng nghĩ rằng sẽ có một cái kết viên mãn… Chỉ là không được công nhận bởi pháp luật vì thiếu mỗi giấy đăng ký kết hôn. Vậy mà, cuối cùng cũng không thành đôi, cứ thế xa rời nhau vì nhiều lý do tưởng chừng chỉ có trong một bộ phim drama.
Gặp lại anh! Chỉ biết ôm anh vào lòng, hôn anh nhiều nhất có thể, và cứ thế em chỉ biết bật khóc như đứa trẻ khi bỏ lỡ một điều gì đó. Chúng ta nên duyên, nhưng chỉ không phận. Giờ đây, cả hai đều chung cảnh ngộ: “Thất Bại trong Hôn Nhân”.
Anh nằm cạnh tôi thì thầm vào tai: “2 năm của chúng ta, anh coi em như vợ chưa cưới chính thức của anh. 8 năm rời xa nhau, nhưng chẳng thể quên được hình bóng của em, luôn nghĩ suy về em trong tâm trí. Nhớ những bữa cơm em nấu, tuy có hơi vụng về, nhưng chân thành, hay những lúc em dỗi hờn, cũng như những ngày em khiến anh bực nhưng mọi chuyện anh lại cho qua. Tất cả về em, anh nhớ.”
Nằm bên nhau, ôm nhau chán chường, chúng tôi quay sang làm tình điên cuồng như những cặp đôi yêu nhau sau bao ngày xa cách.
“Anh sắp phải về rồi, em nhớ anh không?” Anh bảo tôi.
Tôi hỏi ngược lại: “Anh có muốn chúng ta bắt đầu lại thêm một lần nữa không? Bỏ tất cả quá khứ phía sau, quay về với nhau như lúc ban đầu?”
Nhưng, cuộc đời đâu đơn giản như vậy. 8 năm, ai cũng phải thay đổi, cũng khác đi, dù là hình dáng, màu da, đôi mắt, nụ cười… Thời gian đâu chỉ tính bằng phút giây ngắn ngủi, nhưng tính cách cả hai vẫn vậy, không hề thay đổi, chẳng thể nhường nhịn nhau bởi cái tôi quá lớn của riêng mình.
Buồn anh nhỉ! Anh và em cùng nhau cân nhắc, suy nghĩ, dành thời gian để cả hai cùng tìm hiểu xem lại mọi thứ, chúng ta của trước đây nông nổi, bồng bột, đơn giản, ngây ngô, có thể nói yêu là cưới. Nhưng giờ đây, cả hai còn ràng buộc rất nhiều thứ, chẳng thể nào được như ngày trước nữa.
Lúc anh về, bịn rịn mãi chẳng muốn xa rời, ôm nhau, trao nhau nụ hôn cuối, anh về mạnh khoẻ nhé, nhớ em thì nhắn, anh nhé!
Mình cũng đã từng suy nghĩ rất nhiều không ai tắm 2 lần trên 1 dòng sông. Khoảng khắc và con người ấy của ngày xưa đã không còn, không chỉ người ấy mà chính mình cũng đã thay đổi lúc nào không hay. Có những chuyện kỷ niệm sẽ đẹp hơn không nên cố gắng tiếc nuối. Chúc bạn sớm tìm được hướng đi mới cho cuộc sống mới.
@Eva Avila, bài viết thổn thức quá nàng. Xa nhau rồi mới biết giây phút gặp lại nhau quý giá đến thế nào. Tình bạn thì không đủ, tình yêu thì cũng không thành, nên tình tri kỷ có lẽ sẽ kết duyên hơn cho nàng.
2 năm yêu nhau sâu đậm cũng đã ghi dấu cho nhau đủ nhiều, nỗi yêu lẫn nỗi hận. 8 năm xa cách đã làm phai bớt đi ít nhiều những nỗi đau đã từng cho nhau. Nếu được thì cả 2 gạt bớt những cái tôi – điều đã làm nên thất bại trong hôn nhân – cùng nhau hàn gắng chữa lành những vết thương cả củ và mới.
Còn nếu không dc thì đừng đi vào lối mòn của chính mình. Điều tối kỵ trong cuộc đời là lặp lại sai lầm.
Hãy giữ cảm xúc này trong tim, nàng à!
Hi vọng lý trí của nàng sẽ chiến thắng con tim đang run rẫy vì xảm xúc.
Cuộc đời luôn có những chữ nhưng, khi còn những chữ nhưng thì vẫn còn những khoảng cách.
Con người thực sự thế nào chỉ lộ ra khi đứng trước sự đánh đổi mới biết là điều gì quan trọng.
Có lẽ tốt nhất là yêu trong từng phút giây chứ chẳng có j là mãi mãi
Con người thực sự thế nào chỉ lộ ra khi đứng trước sự đánh đổi mới biết là điều gì quan trọng.
Có lẽ tốt nhất là yêu trong từng phút giây chứ chẳng có j là mãi mãi
Sợ mùa đông! Đó là cái cảm giác của tôi về mùa đông nơi từng cái giá lạnh, những cơn gió rét thấu da thấu thịt lẫn tâm hồn hiu quạnh. Gầy, dáng vóc đủ để miêu tả được thân hình của tôi, dù mặc bao nhiêu áo cũng vẫn lạnh. Ấy vậy mà, mùa đông năm ấy, tôi bỗng nhiên cảm nhận được sự ấm áp giữa mùa đông giá rét.
Ký ức chợt như ùa về khi những ngày gần đây cảm xúc tôi chợt sống lại giữa quá khứ không thể quên. Ngày đó tôi than vãn buồn vì thời tiết lạnh mà tiết mục đi chơi thì lại không có, thế rồi bạn tôi cũng như là bạn anh, rủ đi ăn uống cùng nhóm cho khuây khoả. Chị bảo tôi cứ ở yên nhà, chị nhờ người tới đón tôi. Lúc ấy vô tình hay hữu ý, lại gặp được anh.
Trên đường đi tới bữa tiệc! Tôi tâm sự với anh đủ thứ chuyện trên đời. Khi đến nơi, chợt nhận ra rằng, tôi chẳng quen ai ở đó cả, trừ chị bạn tôi, nhưng chị lại ngồi cạnh cùng người yêu. Thế là chẳng màn ngại ngùng, tôi lân la sang ngồi cạnh anh.
Ngồi ăn lẩu, uống rượu, tán gẫu với bạn bè giữa mùa đông lạnh giá, còn điều gì thích hợp hơn thế.
Ngồi cạnh anh, chỉ lén nhìn, và lắng nghe anh nói chuyện với bạn bè, bỗng dưng tôi thấy một chút gì đó rung động trước anh, trái tim của một cô gái tuổi đôi mươi đập loạn nhịp đến nỗi quên đi nhiệt độ xung quanh giữa trời đông. Đúng thật là tuổi trẻ ngày ấy tràn đầy năng lượng và nhiệt huyết.
Có lẽ, anh cũng cảm nhận được điều đó, chỉ là anh ngại không dám thừa nhận. Một lúc sau chúng tôi ăn uống no say, liền chuyển sang đi tăng 2. Anh bảo tôi sang xe khác ngồi đi. Nhưng với tính tình của tôi khi ấy đằng nào chịu cho được, nên hét ầm lên: “Không, em thích đi với anh cơ.”
Mọi người ngoáy đầu lại nhìn chúng tôi, anh lúng túng, ngại ngùng liền kéo vội tôi lên xe. Trên đường đi, tôi thẳng thắn nói rằng: “Em thích anh, muốn làm người yêu anh. Anh có chịu không?”
Cái gật đầu đồng ý ngay lúc đó của anh. Mặc dù vừa gặp lại nhau cách đây vài hôm, anh mới dám thổ lộ với tôi rằng: “Hồi đó anh đang tán người khác, và anh không hiểu tại sao anh cũng thích và đồng ý yêu em ngay lúc đó, quên luôn người đang tán kia.”
Thế là mùa đông năm ấy, chúng tôi yêu nhau chỉ qua vài cử chỉ, lời nói và hành động của tuổi trẻ ngày ấy. Ngồi đằng sau xe, ôm được anh, một cảm giác ấm áp và hạnh phúc biết bao đã sưởi ấm được trái tim tôi giữa lạnh lẽo của mùa đông lạnh giá.
Trải qua rồi thì cảm giác vết thương lòng luôn còn ở đó
Gặp lại người yêu cũ h đã 3 con,vú vê sập sệ nhìn chán đời đéo chịu dc !
Chúng ta là gì của nhau?
Từ sau hôm anh về! Trong đầu tôi vẫn luôn cứ suy nghĩ:
“Không biết mối quan hệ giữa tôi và anh là gì?
Bạn bè? Không phải, làm gì có bạn bè nào như vậy. Anh em? Lại càng không, làm gì có quan hệ anh em nào giữa chúng ta.
Yêu đương? Đó đã là kỷ niệm đẹp giữa chúng ta của quá khứ rồi.
Còn hiện tại? Chỉ còn lại, là sự mập mờ, xót xa, lo lắng, quan tâm… về người cũ.”
Gặp em, anh buồn nhiều hơn là vui, xót xa nhiều hơn, lo lắng cho em nhiều hơn.
Ngày nào anh cũng bảo: “Em phải ăn nhiều lên, uống thuốc bổ vào, chăm chỉ tập thể dục thể thao đi”. Ngày nào anh cũng như 1 ông cụ non khuyên răn em đủ thứ, mục đích cũng chỉ muốn em tốt hơn, em xinh hơn và muốn em phải rạng rỡ như tuổi 20 mà anh quen vậy.
Những dòng tin nhắn ở trên, anh ấy đã nhắn tin cho tôi sau bao năm. Vẫn lo lắng, luôn dành cho tôi nhiều tình cảm lẫn đó là lời khuyên để tôi tốt hơn.
Còn tôi khi gặp anh, lại cảm thấy rối bời. Vẫn chưa thể dám trực tiếp đối mặt được với quá khứ, chỉ muốn lảng tránh, và chôn giấu đi nỗi đau năm nào.
“Nếu anh biết được những bí mật từ quá khứ của em, chắc sẽ không muốn nói thêm một câu nào nữa, anh nhỉ?” Tôi thầm nhủ với bản thân.
Tôi nhiều lần rất muốn tới nơi đó, nơi mà chúng ta đã từng thuộc về nhau, nhưng… lại sợ! Sợ rằng cái quá khứ đấy nó xâu xé bản thân tôi thêm một lần nữa. Suy nghĩ cứ ở trong 1 vòng luẩn quẩn không hề có lối thoát.
Tự cầm dây buộc mình, thì tự tìm nút thắt và tháo ra.
Tự hiểu rằng! Mối quan hệ của chúng ta là một sự mập mờ, trên tình bạn, nhưng chỉ dưới tình yêu. Nếu như chờ được anh, cũng như sự quan tâm, lo lắng, nhung nhớ vẫn còn. Nếu như chúng ta thay đổi vì nhau theo hướng tích cực, thì có lẽ, tương lai sau này, chúng ta sẽ lại thuộc về nhau như lúc ban đầu.
Quá khứ là những gì đã trôi qua không thể nào quay lại được. Nên phải tự nhìn nhận và rút ra kinh nghiệm, đối mặt với nó để sống cho hiện tại tốt đẹp hơn.
Giữa tôi và anh cần thời gian, thử thách, sự kiên trì, lòng vị tha,… rất nhiều để có được “Cùng nhau”.
Tình trong mùa đông ấm nhưng sẽ khó bền lâu…
Anh biết không?
Hôm qua em đã thử kiểm tra lại cảm xúc, cũng như cảm giác của em với 1 người cũ khác ngoài anh. Người đến sau anh, người mà em không quên được. Em đã thử gọi điện hỏi thăm anh ta, diễn tả sao nhỉ:
Hôm qua em đã thử kiểm tra lại cảm xúc, cũng như cảm giác của em với 1 người cũ khác ngoài anh. Người đến sau anh, người mà em không quên được. Em đã thử gọi điện hỏi thăm anh ta, diễn tả sao nhỉ:
“Cảm xúc, chỉ đơn giản như một người em gọi điện cho người anh lâu ngày không gặp, nhẹ nhàng hỏi thăm công việc, gia đình thế nào. Cảm giác trái tim của em không bồi hồi, nhớ nhung, cũng chẳng nghẹn ngào như khi nói chuyện với anh.”
Anh có biết?
Lúc anh nhắn tin cho em. Giật mình, bàng hoàng, sững sờ, là những gì có thể miêu tả tâm trạng em ngay lúc đấy. Thật sự, khi hồi âm tin nhắn của anh, em không thể tin được rằng em đang nhắn những gì cũng như anh đang nhắn. Cứ ngỡ rằng, khi chôn giấu những nỗi nhớ, những ký ức, thì em sẽ quên được hình bóng của anh.
Nhưng không anh ạ! Mà là bao nhiêu cảm xúc, ký ức, và kỷ niệm mà em chôn giấu, đều lần lượt hiện về những ngày mình còn quen nhau, nhớ những bữa cơm chính tay em nấu, nhớ cái giường chúng ta từng nằm cùng, từng vật dụng trong căn phòng ấy, những lần anh giặt quần áo, nhiều lần em nũng nịu muốn anh gội đầu cho… Em nhớ hết tất cả. Mỗi một lần nhớ, lại là một lần nghẹn ngào, cảm xúc về nó như chỉ mới vừa xảy ra đây thôi.
Chưa bao giờ em nghĩ rằng ngày xưa, em có thể đi xe máy hơn 100km, một mình lái xe, không biết đường đi, không địa chỉ, suốt cả quãng đường đi dài miên man, vừa mệt mỏi, vừa đi vừa ngóng trông. Rồi khi đến nơi, nhìn nhau, bịn rịn, tay nắm tay. Cảm xúc nghẹn ngào trong em lại ùa về.
Anh à!
Em cứ tin rằng, em có thể quên được hết mọi thứ về anh, nhưng hoá ra không phải vậy. Những ký ức đó vẫn sẽ còn mãi hiện hữu trong tâm trí em mỗi khi anh xuất hiện, cũng như anh nhắn tin cho em.
Thương anh! Nhớ đến cồn cào, da diết!
Đang trong dòng cảm xúc.. cứ viết tiếp đi nàng.
Hút một hơi! Thở nhẹ ra làn khói trắng bốc lên cao từ chiếc vape đang cầm trên tay.
Qua làn khói, kỉ niệm bất chợt ùa về ngày nhập viện. Lý do thật đơn giản, biết rõ anh bị cúm, muốn tránh xa em, mỗi người nằm một góc giường. Ấy vậy mà người em lại như thiếu vắng một điều gì đó thân thuộc, chỉ muốn được gần bên anh để gác chân lên anh, anh ôm vào lòng, cùng nhau chìm sâu vào giấc ngủ. Đến độ, em còn mua một đống thuốc trị cảm cúm để chúng mình uống cho mau khỏi bệnh nữa cơ. Đương nhiên rằng, cả hai lúc đó đều không biết: em đang có thai. Lúc nhập viện, em còn nhớ rõ như in trong đầu, bác sĩ hỏi: “muốn giữ hay bỏ?”. Hoảng hốt, suy nghĩ tại sao lại bỏ chứ? Đó là sinh linh vừa mới chớm nở, cũng là giọt máu giữa em và anh. Quyết định không một chút do dự, phải giữ lại bằng mọi giá.
Sau đó thì sao… Điểm mấu chốt mà cả anh và em là không dám nhìn nhận sự thật. Chỉ tự trách móc bản thân, rồi trách móc sang đối phương và dằn vặt nhau suốt hàng tháng trời. Tưởng chừng, em có thể phát điên lên bất kì lúc nào khi từ bỏ mọi thứ chỉ vì đấng sinh thành. Thà rằng, để anh hận em. Vì hận thù là cách nhanh nhất để quên đi, sẽ khiến người ta không quan tâm đến nhau nữa. Em vẫn còn nợ anh và nợ con của chúng mình lời xin lỗi.
Người ta thường nói! Chỉ nên nhớ những gì tốt đẹp nhất dành cho nhau và quên đi những vết thương khiến trái tim cả hai vụn vỡ không hàn gắn. Nhưng không quên được anh, là những gì em có thể hình dung ra cho dù kí ức có vui hay buồn xen lẫn vào nhau.
Khi viết đến đây. Em nhìn nhận lại và nghĩ rằng anh nên xứng đáng có một cuộc sống tốt đẹp hơn. Hai ta vẫn chỉ nên dừng lại: “Người từng yêu nhất ở quá khứ”. Dù hiện tại hay sau này chúng ta có quay lại với nhau, quá khứ ấy vẫn sẽ mãi đi theo cả hai đến tận cuối cuộc đời.
P/s: Em lại tự quyết định mà không cho anh suy nghĩ rồi. Anh đừng trách em nhé!
Chúc mừng nàng đã buôn bỏ quá khứ.
Giữ những kỷ niệm đẹp lại trong tim. hãy Sống và yêu như chưa từng có cuộc chia ly.
Thân…
Giữ những kỷ niệm đẹp lại trong tim. hãy Sống và yêu như chưa từng có cuộc chia ly.
Thân…
Khó đấy em!
Nhưng vững vàng lên nhé
Nhưng vững vàng lên nhé
Hữu duyên thiên lý, năng tương ngộ
Vô duyên đối diện, bất tương phùng
Vô duyên đối diện, bất tương phùng
Vậy là chúng ta đã có 1 cái kết thúc đầy viên mãn anh nhỉ. Ông trời đã cho chúng ta gặp nhau lại 1 lần nữa sau 8 năm chia xa, cho chúng ta nói chuyện và gặp gỡ 8 ngày để chúng ta nói về 8 năm không có nhau, cảm nhận lại mọi thứ của quá khứ, để quên được nhau và bắt đầu 1 cuộc sống mới.
Ngày đầu gặp nhau sau 8 năm, ôm, hôn, trò chuyện, làm tình, ôi thật đầy cảm xúc. Ngày thứ hai gặp nhau cũng là ngày cuối, cũng là ôm, hôn, trò chuyện, làm tình, nhưng lại đầy trốn tránh, gượng ép.
Để rồi từ đó, ta nhận ra … chúng ta đã xa nhau quá lâu rồi, ai cũng thay đổi. Chẳng thể gượng ép, cố gắng đến với nhau thêm nữa.
“Gặp nhau là do duyên, bên nhau được hay không cũng do duyên. Vạn pháp do duyên, vạn sự tùy duyên…”
Chữ Duyên cho ta đến bên nhau và chữ Duyên cũng cho ta kết thúc 1 thời thanh xuân năm 20 tuổi.
Cuối cùng thì, cả 2 chúng ta đã có thể đối mặt được với quá khứ và chấp nhận được sự thật ở hiện tại. Hãy mỉm cười khi ai đó nhắc đến tên nhau, hãy hi vọng đối phương luôn hạnh phúc và hãy vui vẻ khi gặp nhau anh nhé. Tạm biệt quá khứ ở nơi đây!
17:45 21/07/2023 Happy end!
A nghĩ là chưa chấm dứt được đâu nàng ơi vì nhiều cái để vấn vương quá và đặc biệt là quá nhiều điểm nhấn cho một cuộc tình nên dừng lại được hay ko lí trí và sự tỉnh táo sẽ quyết định nhưng khi yêu ai dám khẳng định mình luôn sáng suốt và nghĩ lựa chọn của mình ko bao giờ sai .nhưng khi bị tình yêu vả cho 1 phát thì ôi thôi sao mình ngu thế nhỉ sao mình có thể yêu được và yêu suốt thời gian dài vậy được,chung quy đến được với nhau nó phải đủ cả duyên và phận em ơi,nên ko đến được với nhau thì nên chôn vùi chứ đừng nghĩ quá sâu xa về nó để rồi tự mình lấy dao cứa vào tay mình cho chảy máu trong khi hiện tại có thể ko bằng quá khứ nhưng nó là thực tại là cuộc sống là hơi thở chứ ko ai sống mãi với quá khứ cả,nên hãy vui lên khi đời còn cho phép chứ cuộc sống ngắn ngủi và nhiều cảm xúc
Ủarồi cả 2 đều thất bại trong hôn nhân rồi có nối lại với nhau khum sốp?
Đọc topic nầy của bạn tự nhiên trong đầu mình lại nghĩ đến ca khúc “Derniers baisers” của nghệ sĩ người Pháp – Laurent Voulzy. Giai điệu bài hát và lời của bài hát ấy cũng thật nhẹ nhàng nhưng đầy tiếc nuối.
“Quand vient la fin de l’été, sur la plage
Il faut alors se quitter..”
“Quand vient la fin de l’été, sur la plage
Il faut alors se quitter..”
Số lần Twitter: 82
Chuyên Mục:
Tản mạn
Tags:
@-Athena-, Anbe, Anhlagio123789, anhthichbuliem, Bemit89, cám dỗ, Daddy83, dokiet2003, Eva Avila, Havingfunwithme, khungong, Lang_le, ManO, Mimosa, Mr. Moo, phờ me, vip4asia, You Know My Name
Trackbacks and pingbacks
No trackback or pingback available for this article.
Leave a reply Delete Message
CHUYÊN MỤC
- Bí quyết quan hệ (820)
- Phòng the (5.782)
- Review đồ chơi người lớn (10)
- Sức Khoẻ Tình Dục (380)
- Tâm lý tình yêu (329)
- Tản mạn (1.848)
- Tìm Người Yêu (1.638)
- Truyện Cười 18+ (1.067)
- Tư vấn tâm lý (1.670)
- Đọc truyện ngôn tình (1.522)
SẢN PHẨM
- Cosplay (44)
- Quần lót (73)
- Quần Gen (1)
- Quần không đáy (6)
- Quần lọt khe (0)
- Quần lót không đường may (15)
- Quần lót Ren (36)
- Quần Lót Thun (15)
- Phụ Kiện Sexy (34)
- Gel bôi trơn (44)
- Vòng đeo dương vật (21)
- Đồ ngủ (81)
- Váy Ngủ (63)
- Váy Sơmi Pijama (3)
- Áo Choàng Ngủ (5)
- Corsets (4)
- Đồ Bộ (6)
- Đồ bộ Pijama Dài (0)
- Pijama Ngắn (0)
- Áo lót (92)
- Áo lót đa năng (2)
- Áo lót không gọng (18)
- Áo lót mút nâng (0)
- Áo lót có gọng (72)
- Đồ chơi BDSM (31)
- Đồ chơi hậu môn (41)
- Máy massage tình yêu (109)
- Bodysuits (24)
- Bodysuits Có Gọng (14)
- Bodysuits Không Gọng (10)
Sản phẩm
-
Dương vật giả Mr Rabbit tự thụt rung ngoáy mạnh mẽ và bền bỉ ₫640.000
-
Bao cao su gai mềm Chisa GK Power 7 kích cỡ cấu trúc gai bi khác nhau ₫240.000
-
Lovetoy Flawless Clear bao đôn tăng kích thước trong suốt mềm như thật ₫224.000
-
Máy massage âm đạo - Điểm G Nalone Rhythm cao cấp rung cảm biến âm thanh bằng Bluetooth ₫2.000.000
-
Svakom Echo Neo máy rung thông minh gắn quần chíp kết nối không giới hạn ₫1.200.000
Bài gần đây
Bình luận
TWEETY
Tag
Analysis







![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
Your IP Address: 18.97.9.174
https://thegioicobacbip.net/san-pham/nhan-danh-nhac