04
Th1
Sài gòn. Ngày… Tháng… Năm…
Ta xa nhau bao lâu rồi em nhỉ ?
Chắc chỉ mới tính bằng ngày,
số ngày đếm được trên đầu ngón tay.
Ta xa nhau bao lâu rồi em nhỉ ?
Chắc chỉ mới tính bằng ngày,
số ngày đếm được trên đầu ngón tay.
Mà sao với anh nó lại lâu đến vậy.
Tưởng chừng như hàng tháng, hàng năm ròng rã chậm chạp trôi như những áng mây.
Em phải đi, đi vì trách nhiệm và mong đợi của chính mình. Anh biết. Nhưng cũng thật buồn, anh chẳng thể làm gì khác hơn cho em ngoài sự mong đợi, đợi ngày em trở về.
Chúng ta đến với nhau, khá vội vã vào một ngày cuối thu. Ngày mà gặp em, anh thấy tóc em lả lướt mượt mà dù bộ mặt em hơi cáu kỉnh. Chúng ta gặp gỡ rồi cứ nghĩ đến khi chia ly, rồi lại không ngờ rồi lại gặp gỡ. Thấm thoát cũng tính bằng tháng, hay câu nói đùa ta bên nhau tận hàng năm rồi. Mỗi lần gặp gỡ rồi lại cách xa, và cứ mỗi lần như thế anh lại càng nhớ, càng nhung, lớn dần và ấp ủ. Anh thích cách em cười, nụ cười như hoa hướng dương vậy, chắc hẳn nó là món quà tuyệt vời mà cuộc sống đã ban tặng cho em. Mỗi lần gặp em, anh lại thấy em đẹp, theo một cách riêng dù chẳng phải thiếu nữ đôi mươi nữa rồi. Nghĩ đến đây, anh lại thấy cái hay của mấy ông nhà văn viết thơ tình thời trước, cái gì mà “vẻ đẹp không nằm trên gò má thiếu nữ,…” thật là hay vì vốn dĩ nó nằm trên đôi mắt anh – kẻ si tình.
Vẫn biết đấy, em hay bảo đôi mình không có kết quả. Vẫn nhớ đấy, em nói tình yêu đôi ta luôn hiện hữu thời hạn. Vẫn hằn sâu, em nói anh nghe “ta hữu duyên vô phận.”
Anh nói em nghe, “cái gì mà phận, cái gì mà duyên,”. Anh đã từng tin nhưng đã thế thì anh đây không muốn tin nữa.
Yêu thì cứ yêu thôi. Em nhỉ ? Được không ?
Ta hợp nhau đến lạ, cả thể xác lẫn tâm hồn. Em dịu dàng với tất thảy yêu thương, còn anh vì thương nên trở nên dịu dàng với tất cả những gì mà em có.
Với anh em chính là món quà, đặc biệt ở thời điểm em đến và đặc biệt nhất có lẽ nằm nơi chính em. Với anh mọi điều liên quan đến em hình như đều đặc biệt.
Anh biết thế giới này vốn chẳng dịu dàng với ai cả, nên vì có em nên anh muốn tặng và muốn trao. Trao yêu thương và tặng em những gì mà anh có.
Em hay hỏi anh “có nhớ em không?”
Tất nhiên rồi, làm gì có chuyện anh không nhớ em được, nếu có thể anh muốn mỗi ngày đều được gặp em, tham lam hơn chăng? Anh muốn cả việc ôm em vào lòng nữa.
Có lẽ bộn về suy nghĩ khiến cho em chẳng thể còn thời gian nghĩ về anh, nhưng có sao đâu, anh yêu em là đủ.
Giờ này có lẽ em đang ngủ say trong căn phòng ấm áp. Và anh thì trải lòng mình nơi đây với những con người xa lạ. Không quen kể lể về đời mình như đứa trẻ lên ba, nhưng không nói ra thì sẽ lại chết trong lòng một ít.
Cuộc sống này thực ra ngắn lắm !
Ra sao thì ra ! Cho mình chút tự do để đem lòng yêu em cái đã !
Nhớ em một chút, thực ra là nhiều chút…
Sài gòn những ngày còn thanh xuân. Viết cho em. Viết cho anh. Viết cho tuổi hai mươi bảy…
Nhớ thì phải đến bên em thôi chứ bác ….
Chứ nhớ ở trên này em đâu có biết
Chứ nhớ ở trên này em đâu có biết
Có những thứ nên để trong lòng thôi bác ))
Vì có nói ra cũng vậy thôi!
Vì có nói ra cũng vậy thôi!
Vui không? Cảm giác nhớ nhung một người như vậy không xuất hiện nhiều tròn đời. Từ từ tận hưởng nha bạn
Quả thật. Cái gì càng hiếm thì càng khó đạt được nhỉ ? ^^
Em xin mạn phép mượn lời bài hát ạ. Buồn quá cũng không biết nói gì. E cũng từng như thế người ấy đi nước ngoài .
Ngày cô ấy đi theo nơi phồn hoa
Chàng trai bơ vơ từ xa trong tim hụt hẫng như mất một thứ gì
Không ai hiểu thấu vì
Tình yêu những đứa trẻ con thì
Vu vơ nhanh qua đâu nghĩ gieo tương tư đến dài như thế
Ngày cô ấy đi theo nơi phồn hoa
Chàng trai bơ vơ từ xa trong tim hụt hẫng như mất một thứ gì
Không ai hiểu thấu vì
Tình yêu những đứa trẻ con thì
Vu vơ nhanh qua đâu nghĩ gieo tương tư đến dài như thế
Nhiều khi muốn đến mà làm sao đến . Làm sao xin visa kkk
Haha visa do vợ cấp á a
Mới có 27 mà viết cứ như đã 40
Em ấy có quay về không? Nếu không thì inbox em nhé em chờ
Sài gòn… ngày… tháng… năm…
Hôm nay có một chút rối bời. Một chút bất lực nữa phải chăng ?
Mình và nàng mỗi đứa một phương trời, thỉnh thoảng mới có thể gặp nhau và gói gọn trong khoảng thời gian ngắn ngủi. Vì là ngắn ngủi, nên cảm xúc luôn đong đầy. Mỗi lần như thế cảm giác thật mình yên biết bao nhiêu, có đôi lần ôm nàng trong lòng, nhìn ra ngoài cửa sổ chung cư : cả một thế giới xô bồ cuồng loạn cũng bỗng dưng im ắng lạ thường, thế giới ồn ào đến vậy nhưng cũng phải dạt hết ra xa, em có nghe thấy không ? Thế giới này lặng nhìn anh chân thành, sâu sắc yêu em
Thỉnh thoảng đôi dòng suy nghĩ bắt đầu len lỏi, muốn nói thành lời nhưng nghẹn ở đầu môi.
“Hay là mình về với nhau đi, dẫu tim em bão táp mưa sa. Anh đây chẳng sợ đâu dù một đời nghiêng ngả.”
Hôm nay có một chút rối bời. Một chút bất lực nữa phải chăng ?
Mình và nàng mỗi đứa một phương trời, thỉnh thoảng mới có thể gặp nhau và gói gọn trong khoảng thời gian ngắn ngủi. Vì là ngắn ngủi, nên cảm xúc luôn đong đầy. Mỗi lần như thế cảm giác thật mình yên biết bao nhiêu, có đôi lần ôm nàng trong lòng, nhìn ra ngoài cửa sổ chung cư : cả một thế giới xô bồ cuồng loạn cũng bỗng dưng im ắng lạ thường, thế giới ồn ào đến vậy nhưng cũng phải dạt hết ra xa, em có nghe thấy không ? Thế giới này lặng nhìn anh chân thành, sâu sắc yêu em
Thỉnh thoảng đôi dòng suy nghĩ bắt đầu len lỏi, muốn nói thành lời nhưng nghẹn ở đầu môi.
“Hay là mình về với nhau đi, dẫu tim em bão táp mưa sa. Anh đây chẳng sợ đâu dù một đời nghiêng ngả.”
Rồi chúng mình cũng có thể hít thở chung bầu không khí nơi này, chung một thành phố. Ta gặp nhau nhiều hơn, bao lần rồi không đếm nổi nữa, dù là vậy sao vẫn cảm thấy chẳng dư thừa, chỉ là gặp nhau tản mạn công viên hay ngồi cùng nhau cùng chai bia tiger bạc. Một quãng thời gian đong đầy bắt đầu rồi chăng ?
Dạo này em bận bịu quá, công việc và mọi thứ khiến em mệt mỏi, anh thương.
Chỉ là đôi lúc nhớ em đến mức chán chường, muốn đến bên nhìn em cười duyên là lòng như có hoa nở rộ.
Cũng chẳng biết phải nói như nào cho em hiểu, niềm vui hay cả nỗi buồn, những lúc em chán nản nhất anh vẫn muốn ở bên. Mà sao lòng kia vẫn chưa hoàn toàn mở rộng, vẫn còn gì đó chần chừ, anh lúc nào chẳng muốn lao về phía em cơ chứ. Thay vì khoảng thời gian vô nghĩa trôi qua và em vẫn tâm tư đầy lo lắng, để anh đến bên cạnh vỗ về yêu thương không phải tốt hơn sao.
Có ý nghĩa gì chứ ? Nếu một người đàn ông miệng nói yêu em, nhưng khi em cần một người ở cạnh nhất lại chẳng có anh ta ở bên. Anh không muốn trở thành kẻ như vậy, dù chỉ là một chút.
“Eventually, you’ll understand that so-called love simply want to see each other.”
Si tình quá
Ui. Si tình như thế thì cố mà nói ra 1 lần cho ngta hiểu đi a ah. Đc thì có nàng. K dc thì quên đi cho đỡ nặng lòng ah
Công bằng ở đâu nick fb ở đâu để tôi thay og gửi cho cô ấy!
cuộc đời nói ngắn không ngắn, nói dài không dài nhưng có những lúc cơ hội tới mà bạn không nói sẽ không còn dịp nào đâu. Như Ngạn trong mắt biếc, Hà Lan đã cho bao nhiêu lần nhưng vẫn không thể nói lên một lần là Ngạn yêu Hà Lan. Có thể nói ra sẽ không được gì với bạn nhưng ít nhất đã từng nói. Còn nếu không thì nhớ tới câu thơ: Yêu là chết trong lòng một ít. Vì mấy khi yêu chắc được yêu .
Trong cuộc đời mỗi người hẳn sẽ có đôi lần lỡ hẹn, có những nhớ nhung sẽ chỉ như gió thoáng qua, có những kỷ niệm lại ăn mòn tâm can. Thôi thì viết vài dòng cho nhẹ lòng ha người anh em.
“Đôi khi lỡ hẹn một giờ, lần sau muốn gặp phải chờ trăm năm.”
Câu chữ tình cảm thật.
Nhưng thế gian này lại tồn tại hai từ “trái ngang” phải k bạn?! Không phải cứ mình muốn thì sẽ có được.
Thực ra như bạn, được yêu 1 ng, tận hưởng cảm giác nhung nhớ, yêu thg 1 ng, thế là quá đủ đúng k? Đấy có lẽ là điều dịu dàng nhất bạn dành cho ng con gái ấy.
Nhưng thế gian này lại tồn tại hai từ “trái ngang” phải k bạn?! Không phải cứ mình muốn thì sẽ có được.
Thực ra như bạn, được yêu 1 ng, tận hưởng cảm giác nhung nhớ, yêu thg 1 ng, thế là quá đủ đúng k? Đấy có lẽ là điều dịu dàng nhất bạn dành cho ng con gái ấy.
爱我的 请继续
恨我的 别放弃
恨我的 别放弃
Sài gòn… ngày… tháng… năm…
Hôm nay lan man vài dòng nơi này trút một bầu tâm sự.
Hôm nay mưa đầu mùa rồi. Cơn mưa tưởng như nhẹ nhàng nhưng sao ngoài kia ướt đẫm khắp lối. Nước chảy ríu rít xuống khe đường, nước đong đầy cả những hố trũng.
Hôm nay man mác lòng buồn. Vẫn là cảm xúc ấy, vẫn là nhớ em. Ngồi trong nhà nhìn ra cửa sổ vắng lặng. Cảnh vật sao mà tĩnh lặng quá. Mà cũng phải thôi, người buồn thì cảnh có vui đâu bao giờ, nhỉ?
Thời gian qua hơi tất bật, chắc có lẽ từ khi sinh ra đến bây giờ, cuộc sống mình mới lộn xộn đến như vậy. Mẹ và mọi người vẫn hay bảo năm nay tam tai nên sẽ là một năm khó khăn đối với con đấy. Quả là vậy thật, đôi khi mọi thứ ập đến bất ngờ và làm ta cảm thấy hơi ngộp thở.
Đã có những lúc mình muốn trốn chạy, trốn chạy khỏi hiện thực và chạy trốn khỏi cả cái thành phố này, thành phố mà mình yêu, cũng là thành phố có người mình yêu. Hèn thật, chả biết từ bao giờ mình lại trở nên kém cỏi như vậy, vì có lẽ chưa từng, dù là trong suy nghĩ rằng mình sẽ trốn chạy khỏi điều gì đó như thế này.
Những dòng suy nghĩ miên man, những câu hỏi luôn hiện diện trong tâm trí rằng tại sao ? Hà cớ gì ?… khiến ta bị cuốn vào vòng xoáy không hồi kết, và không có lối ra.
Và tình cờ hôm nay mình nghĩ đến cô ấy, “tại sao tôi và nàng gặp nhau ở đây nhỉ? Và vì sao lại là thời điểm này ?”. Chắc có lẽ là nhân duyên phải không? Vì mình biết rằng dù là điều gì xảy ra đi nữa đều có lí do của nó. Một thanh gươm sắc bén để có thể tung hoành nơi trận mạc, chắc hẳn phải trải qua ngày tháng trui rèn trong biển lửa và đón nhận hàng vạn nhát búa và đe.
Những ngày tháng tuổi trẻ không còn êm đềm, thay vào đó bắt đầu cháy như ngọn lửa trong lò, và thật vui biết bao. Những ngày tháng ấy có một cô gái cùng anh đi qua. Một người bạn, một người yêu, một quý nhân và là một món quà đặc biệt.
Em hay hỏi anh sẽ nhớ em không? Em cũng hay bảo sắp đến lúc phải xa nhau rồi? Anh sẽ nhớ hay quên em sau đó ?… ồ em! Tất nhiên rồi. Anh có thể gặp rất nhiều người, trải qua rất nhiều trải nghiệm và thăng trầm đi nữa. Thì những kí ức về em, người phụ nữ luôn mong anh tốt đẹp như em sẽ luôn in hằn trong anh mãi. Trong bức tranh tuyệt đẹp mà sau này, anh sắp vẽ nên, sẽ luôn có một chỗ trang trọng và quý giá dành riêng cho em.
Thời gian cũng không nhiều, nhưng ta đã có bao kỉ niệm, nhớ chứ sao không? Cả những điều vụn vặt hay câu nói khi cao hứng của em, cả những khi em tắm xong anh chờ sẵn cùng khăn và máy sấy tóc. Cả những lúc 2 đứa tắm bồn anh cọ rửa từng cm trên da em, ta nắm tay nhau đi qua bao nẻo đường thành phố…
Hôm nay lan man vài dòng nơi này trút một bầu tâm sự.
Hôm nay mưa đầu mùa rồi. Cơn mưa tưởng như nhẹ nhàng nhưng sao ngoài kia ướt đẫm khắp lối. Nước chảy ríu rít xuống khe đường, nước đong đầy cả những hố trũng.
Hôm nay man mác lòng buồn. Vẫn là cảm xúc ấy, vẫn là nhớ em. Ngồi trong nhà nhìn ra cửa sổ vắng lặng. Cảnh vật sao mà tĩnh lặng quá. Mà cũng phải thôi, người buồn thì cảnh có vui đâu bao giờ, nhỉ?
Thời gian qua hơi tất bật, chắc có lẽ từ khi sinh ra đến bây giờ, cuộc sống mình mới lộn xộn đến như vậy. Mẹ và mọi người vẫn hay bảo năm nay tam tai nên sẽ là một năm khó khăn đối với con đấy. Quả là vậy thật, đôi khi mọi thứ ập đến bất ngờ và làm ta cảm thấy hơi ngộp thở.
Đã có những lúc mình muốn trốn chạy, trốn chạy khỏi hiện thực và chạy trốn khỏi cả cái thành phố này, thành phố mà mình yêu, cũng là thành phố có người mình yêu. Hèn thật, chả biết từ bao giờ mình lại trở nên kém cỏi như vậy, vì có lẽ chưa từng, dù là trong suy nghĩ rằng mình sẽ trốn chạy khỏi điều gì đó như thế này.
Những dòng suy nghĩ miên man, những câu hỏi luôn hiện diện trong tâm trí rằng tại sao ? Hà cớ gì ?… khiến ta bị cuốn vào vòng xoáy không hồi kết, và không có lối ra.
Và tình cờ hôm nay mình nghĩ đến cô ấy, “tại sao tôi và nàng gặp nhau ở đây nhỉ? Và vì sao lại là thời điểm này ?”. Chắc có lẽ là nhân duyên phải không? Vì mình biết rằng dù là điều gì xảy ra đi nữa đều có lí do của nó. Một thanh gươm sắc bén để có thể tung hoành nơi trận mạc, chắc hẳn phải trải qua ngày tháng trui rèn trong biển lửa và đón nhận hàng vạn nhát búa và đe.
Những ngày tháng tuổi trẻ không còn êm đềm, thay vào đó bắt đầu cháy như ngọn lửa trong lò, và thật vui biết bao. Những ngày tháng ấy có một cô gái cùng anh đi qua. Một người bạn, một người yêu, một quý nhân và là một món quà đặc biệt.
Em hay hỏi anh sẽ nhớ em không? Em cũng hay bảo sắp đến lúc phải xa nhau rồi? Anh sẽ nhớ hay quên em sau đó ?… ồ em! Tất nhiên rồi. Anh có thể gặp rất nhiều người, trải qua rất nhiều trải nghiệm và thăng trầm đi nữa. Thì những kí ức về em, người phụ nữ luôn mong anh tốt đẹp như em sẽ luôn in hằn trong anh mãi. Trong bức tranh tuyệt đẹp mà sau này, anh sắp vẽ nên, sẽ luôn có một chỗ trang trọng và quý giá dành riêng cho em.
Thời gian cũng không nhiều, nhưng ta đã có bao kỉ niệm, nhớ chứ sao không? Cả những điều vụn vặt hay câu nói khi cao hứng của em, cả những khi em tắm xong anh chờ sẵn cùng khăn và máy sấy tóc. Cả những lúc 2 đứa tắm bồn anh cọ rửa từng cm trên da em, ta nắm tay nhau đi qua bao nẻo đường thành phố…
Và có bao nhiêu chuyện, bao nhiêu kỉ niệm đi nữa. Trước đây hay sau này, anh vẫn sẽ nhẹ nhàng hôn lên tóc em. Chỉ là hy vọng em luôn là chính mình, yêu thương và được yêu thương, nụ cười luôn nở như hoa và lòng lúc nào cũng êm ả như mặt hồ không gợn sóng.
Chúng ta của sau này, dù có bên nhau được hay không, thì anh vẫn luôn trân quý, có thể em không phải người phụ nữ xinh đẹp nhất mà anh từng gặp, nhưng chắc chắn rồi, em là người phụ nữ đặc biệt nhất mà anh yêu.
00:25 9/5/2023 saigonhoale
#saigon. 05/06/2023.
Sài gòn đã chuyển vào mùa mưa, cũng đã dính nhiều cơn mưa vội trên đường, cũng đã ướt như chuột và hối hả chạy thật nhanh về nhà để tìm chỗ nấp. Người thấm đầy nước mưa nhưng vẫn thấy ấm áp lạ thường.
Hôm nay cũng thế, trời saigon lại mưa. Nhưng hôm nay anh lại không ướt.
Hôm nay không ướt nhưng anh lại thấy lạnh quá chừng, lạnh người, lạnh cả lòng này nữa.
Sài gòn đã chuyển vào mùa mưa, cũng đã dính nhiều cơn mưa vội trên đường, cũng đã ướt như chuột và hối hả chạy thật nhanh về nhà để tìm chỗ nấp. Người thấm đầy nước mưa nhưng vẫn thấy ấm áp lạ thường.
Hôm nay cũng thế, trời saigon lại mưa. Nhưng hôm nay anh lại không ướt.
Hôm nay không ướt nhưng anh lại thấy lạnh quá chừng, lạnh người, lạnh cả lòng này nữa.
Hôm nay anh lại nhớ em. Nhưng thay vì nỗi nhớ gào thét cuồn cuộn xé lòng. Nỗi nhớ giờ đây im lặng không ầm ĩ.
Nhớ nhiều, nhớ nhung bình tĩnh trong tâm thức này.
Số lần Twitter: 178
Chuyên Mục:
Tản mạn
Tags:
banhranduong, beyourself, boyhn2019, Chymbehp, Em Gấu, Julietta, Khoảng_lặng1991, lang_tu_lanh_quanh, Lão Hổ, luciao.O, Mr Brian, Ngaytho28, nguoiditrungphat, Osaka namba, Potentia, Sexispassion, short.skirt, sói ngáo ngơ, TheMemory, tieuhiepsi, Xinhdeplaem, _Rùa_Con_Lon_Ton_
Trackbacks and pingbacks
No trackback or pingback available for this article.
Leave a reply Delete Message
Hiện thêm kết quả...
CHUYÊN MỤC
- Bí quyết quan hệ (500)
- Phòng the (5.462)
- Review đồ chơi người lớn (10)
- Sức Khoẻ Tình Dục (380)
- Tâm lý tình yêu (329)
- Tản mạn (1.848)
- Tìm Người Yêu (1.638)
- Truyện Cười 18+ (1.067)
- Tư vấn tâm lý (901)
- Đọc truyện ngôn tình (1.522)
SẢN PHẨM
- Cosplay (44)
- Quần lót (73)
- Quần Gen (1)
- Quần không đáy (6)
- Quần lọt khe (0)
- Quần lót không đường may (15)
- Quần lót Ren (36)
- Quần Lót Thun (15)
- Phụ Kiện Sexy (34)
- Gel bôi trơn (44)
- Vòng đeo dương vật (21)
- Đồ ngủ (81)
- Váy Ngủ (63)
- Váy Sơmi Pijama (3)
- Áo Choàng Ngủ (5)
- Corsets (4)
- Đồ Bộ (6)
- Đồ bộ Pijama Dài (0)
- Pijama Ngắn (0)
- Áo lót (92)
- Áo lót đa năng (2)
- Áo lót không gọng (18)
- Áo lót mút nâng (0)
- Áo lót có gọng (72)
- Đồ chơi BDSM (31)
- Đồ chơi hậu môn (41)
- Máy massage tình yêu (109)
- Bodysuits (24)
- Bodysuits Có Gọng (14)
- Bodysuits Không Gọng (10)
Sản phẩm
- Dương vật giả Ultra Soft Dude 8.8 inch hàng khủng rung 10 chế độ ₫1.000.000
- Cốc thủ dâm 2 đầu cao cấp chính hãng Fleshlight - Quick Shot Stamina Training Lady&Butt ₫960.000
- Đầm Ngủ Xuyên Thấu Hai Dây ₫310.000
- Máy massage Durex V-VIBE nhỏ gọn rung đa chế độ êm ái mới lạ ₫640.000
- Bao cao su dạng lưới Men Extension đôn dên có rung giữa thân ₫304.000
Bài gần đây
Bình luận
TWEETY
Tag
Analysis
Visit Today : 132 |
Visit Yesterday : 602 |
This Month : 8154 |
Total Visit : 181025 |
Who's Online : 5 |
Your IP Address: 18.207.255.67
https://thegioicobacbip.net/san-pham/nhan-danh-nhac