01
Th1
Nhiều lần trong những đêm mất ngủ, dòng suy nghĩ miên man lại dẫn tôi về phía những kí ức cùng em. Rồi cũng đã nhiều lần tôi mơ ước. Nếu có 1 điều ước ngay lúc đó thì tôi sẽ ko ngần ại ước rằng được quay trở lại 1 lần trong những khoảnh khắc đó:
– nơi hòn đảo xa xôi lần đầu tiên gặp e, có tô bún riêu lạ vị giữa không gian ồn ã của khu chợ, không khí cũng chẳng mấy mát mẻ và thoải mái nhưng là những khoảnh khắc đầu tiên ngượng ngịu của e khi đón tiếp vị khách từ phương xa.
– nơi mà những con đường nhỏ và đầy bụi cùng cơn mưa bất chợt buổi xế trưa và mùi đất ẩm bốc lên sau buổi sáng nắng gắt. Có hiên nhà nhỏ tôi và e trú mưa, rồi lạc đường và loay hoay mãi mới đến được làng chài ven biển.
– nơi mà ở 1 đất nước xa lạ chúng tôi cùng tạm gác lại mọi lo toan của thực tại để lang thang trên những cung đường vằn vèo, ngồi bên bờ vách núi cao và thưởng thức những món ăn lạ và ngắm ngôi chùa giữa biển phía xa.
– nơi góc quán mà trong 1 buổi trưa e được nghỉ làm và chúng tôi tình cờ ghé vào. Gọi đủ món trong cuốn thực đơn và tôi giải thích cho e những món cùng thưởng thức.
– nơi căn phòng trên lầu cao để có thể phóng tầm mắt nhìn hết cả 1 góc của thành phố, và trong những lần đam mê cuồng nhiệt tôi và e cuốn lấy nhau ko mảnh vải cũng như ko có rèm của nào che đậy.
…
Chẳng là dài cũng ko phải ngắn trong hành trình tìm hiểu nhau của lứa đôi, chỉ là khi mọi thứ mới bắt đầu chúng ta sẽ ko bao giờ lường trước được cách nó sẽ kết thúc. Kí ức luôn là đẹp nhất khi đó là những kỉ niệm chúng ta sẽ ko bao giờ có thể lấy lại được dù có đánh đổi bất cứ thứ gì. Ngọt ngào và tiếc nuối sau mọi chuyện, dù là cố cứu vãn hay làm cho mọi chuyện khá hơn thì tôi vẫn phải chấp nhận rằng mình ko thể thuần hoá được những bản năng gốc trong con người em.
Đang buồn đọc mà thêm buồn. Đúng là khoảnh khắc ủa vè
Dàn âm thanh trong xe vẫn vang lên những bài nhạc buồn ngẫu nhiên mà nghe đến nhàm trong những lần đôi ta giận nhau. Gặm nhấm lời nhạc cùng những suy nghĩ về e. Lâu lâu a vẫn tự hỏi là nếu e ngồi ở ghế phụ thì liệu e có bị say xe, e có sợ níu tay a mỗi khi a tăng tốc như lúc em ôm chặt khi a rồ ga xe máy.
Uhm, e đọc rằng đàn ông thường im lặng khi đối diện với nỗi đau để có thể tự chữa lành những tổn thương. Chỉ là e ko đủ kiên nhẫn để chờ đợi cho a đc chữa lành. E cũng nói rằng muốn cạnh tranh với những cô gái khác nếu có để dành đc trái tim a. E ko hiểu là với vị trí của e thì chẳng có cô gái nào đủ sức để cạnh tranh với e, chỉ là e có muốn tiếp tục giữ vị trí đó hay ko.
Đôi lúc a tự hỏi là nếu mình ở bên nhau thật sự thì liệu những khó khăn thường nhật có đủ sức bào mòn tình cảm này ko. Dù rằng a đã “cho e 1 ngày, 1 ngày ko vội vã, ko trễ hẹn cùng e” nhưng sao vẫn ko đủ để cân với những khoảng cách và thời gian đó.
…Hãy sống tốt để có những ngày ý nghĩa và thật đẹp bạn nhá.!!!
Muốn mở 1 topic trên này mà chưa đủ đk để mở. Mình có vẻ giống bạn. Suy tư nhiều, tình cảm nhiều.
Nghĩ rất nhiều, chẳng thể quên. Cũng chẳng thể nói hay viết ra…
Chung quy là nhớ
Chung quy là nhớ
Tình yêu và nỗi nhớ
Có phải khi ta còn yêu thì ta còn nhớ nhiều ? Có những ngày mà tâm trí a chẳng có gì ngoài hình ảnh về e. Ngay cả khi vui nhất và trong những lúc mệt mỏi của cơn bệnh. Ngay cả khi a chập chờn trong những giấc ngủ ngắn trong khoảnh khắc ấy a cũng mơ thấy e. A tự hỏi là a đã yêu e nhiều đến như thế sao, người đàn ông mà e gọi là từng trải, là nông dân lại có thể có tình cảm cho e nhiều như thế sao…
a nhận ra những lần cãi vã vụn vặt, những mâu thuẫn nhỏ bé đó đều chỉ là những bất đồng nhỏ, chỉ có cái tôi của chúng ta mới là cái lớn và khó chịu. Anh tin là chiếm đa số thời gian chúng ta đã hoàn thiện cho nhau, gần như là sự bổ trợ nên việc em ko thể hiểu là e đang cần là gì có lẽ là vì mình đã ko thể hoàn thiện cho nhau, vì những cái tôi lớn trong sự bất đồng nhỏ đã chiếm hết mọi thứ.
Dù e ko ở đây, chưa bao giờ ở nơi này, nhưng mọi thứ xung quanh a đều có kỉ niệm về e, những thứ a cho e biết, những nơi a đi, a đều thấy bóng hình e ở đó. a nhớ đôi mắt e, cách e nhìn a và quan sát a, a có thể dễ dàng hình dung ra khuôn mặt cùng điệu bộ và nụ cười của e. E đẹp, dù e trang điểm hay ko, dù e tươi tắn hay bực bội cau có thì e cũng đẹp, như a luôn nói với e rằng, phụ nữ đẹp trong đôi mắt của kẻ si tình.
Có phải khi ta còn yêu thì ta còn nhớ nhiều ? Có những ngày mà tâm trí a chẳng có gì ngoài hình ảnh về e. Ngay cả khi vui nhất và trong những lúc mệt mỏi của cơn bệnh. Ngay cả khi a chập chờn trong những giấc ngủ ngắn trong khoảnh khắc ấy a cũng mơ thấy e. A tự hỏi là a đã yêu e nhiều đến như thế sao, người đàn ông mà e gọi là từng trải, là nông dân lại có thể có tình cảm cho e nhiều như thế sao…
a nhận ra những lần cãi vã vụn vặt, những mâu thuẫn nhỏ bé đó đều chỉ là những bất đồng nhỏ, chỉ có cái tôi của chúng ta mới là cái lớn và khó chịu. Anh tin là chiếm đa số thời gian chúng ta đã hoàn thiện cho nhau, gần như là sự bổ trợ nên việc em ko thể hiểu là e đang cần là gì có lẽ là vì mình đã ko thể hoàn thiện cho nhau, vì những cái tôi lớn trong sự bất đồng nhỏ đã chiếm hết mọi thứ.
Dù e ko ở đây, chưa bao giờ ở nơi này, nhưng mọi thứ xung quanh a đều có kỉ niệm về e, những thứ a cho e biết, những nơi a đi, a đều thấy bóng hình e ở đó. a nhớ đôi mắt e, cách e nhìn a và quan sát a, a có thể dễ dàng hình dung ra khuôn mặt cùng điệu bộ và nụ cười của e. E đẹp, dù e trang điểm hay ko, dù e tươi tắn hay bực bội cau có thì e cũng đẹp, như a luôn nói với e rằng, phụ nữ đẹp trong đôi mắt của kẻ si tình.
E yêu,
Note này định viết cho e đêm qua nhưng mà hôm qua mình nc với nhau ah. Sáng nay a làm về cũng sớm, nên viết lúc e ngủ nak.
Em kể a nghe về quãng thời gian mà mình ko nc. Lúc đó thì a cũng kể nhiều rồi, lúc a chủ động im lặng, a cũng buồn lắm, nhưng mà e hay ghen ah, a chịu ko có nổi, bây h e cũng hay ghen nữa, nhưng mà dính bùa của e, nên chịu nổi. Buồn, nhưng cảm giác như e vậy, cũng ngóng trông bài post của e, cũng lâu lâu đi lang thang coi e viết ji, mà hok search đc nên lâu lâu thấy đâu đó e viết nhắc đến a, thấy vui. Lâu lâu bị e đá xoáy cũng tức =]] nên cay cú xoáy lại, vậy chứ hok phải ghét, mà là hơi “ăn thua đủ” xíu hoy. Mà cái thấy e cứ buồn phiền nhớ nhung, thấy hok nỡ. Thực ra lúc đó e là 80% động lực để a mò về. Vì có stress nhưng a còn định là xin omff chỗ làm chính 1 tháng xong kiếm chỗ khác làm 1 tháng hay nghỉ ngơi ở nhà thôi chứ ko đi đâu cả. Nhưng do e và pq vẫy gọi nên a đặt ve, như 1 cái blind date, blind adventure vậy. Vì a ko biết chỗ đó như thế nào, ko biết e sẽ đối xử với a như thế nào, nên take risk với tinh thần là e lạnh lùng thì sẽ bỏ về sau khi gặp mặt. Rồi khi mình call hay bàn tính kế hoạch thuê xe, thuê phòng thì a thấy vững vàng hơn nhưng đâu đó ý nghĩ give up vẫn len lỏi. Chuyên của con nhóc kia a ko nghĩ nó lại xảy ra như vậy, như chuyện của ng a làm kết hôn. A luôn tránh né lúc đầu, nhưng khi a thấy mọi chuyện đi quá xa thì a phải đưa ra final decision ah. Cả 2 lần a đều muốn giữ e lại. Cả 2 lần đều vì trong a trỗi dậy 1 sự yêu thương dành cho em. Ko muốn bất công với e sau những cố gắnh của mình. Hôm e đi xe ra pq, a biết khoảnh khắc đó e muốn giấu a, a cảm nhận đc nên cố gọi cho e buổi trưa đó, trưa cn. E giấu a bằng sự bình tĩnh nhưng lòng a như lửa đốt. Chiều hôm đó và những ngày sau a tưởng đã mất e. Lúc đó a vẫn xác định sẽ tìm đc e để nói 1 lời xin lỗi và trả lại tiền ( đến h vẫn méo trả đc =[[ ) Thực ra lúc đó a cũng rất muốn ra e sớm hơn nhưng dường như mọi thứ ko cho phép, thời gian, tiền bạc. Thầm cảm ơn e vì e đã chấp nhận mọi thứ của a. A ko có 1 quá khứ hoàn hảo, ko xuất thân giàu có sung sướng, dù muốn dù ko a đã chọn những con đường chông gai để bước lên để h đây a đầy những vết sẹo và thương tích, nhưng a hài lòng với những thứ a còn lại đến giờ, a tự hào vì đó là a, ko cầu kì, ko kén chọn. Sự nhiệt huyết và nồnh cháy chỉ giữ lại vừa đủ để ko bị tổn thương nhưng e lại là người có khả năng thổi bùng lên những thứ đó trong a.
Anh yêu em, từ khi mình làm lại đến bây h, chưa bao h ít đi mà chỉ có nhiều hơn.
Note này định viết cho e đêm qua nhưng mà hôm qua mình nc với nhau ah. Sáng nay a làm về cũng sớm, nên viết lúc e ngủ nak.
Em kể a nghe về quãng thời gian mà mình ko nc. Lúc đó thì a cũng kể nhiều rồi, lúc a chủ động im lặng, a cũng buồn lắm, nhưng mà e hay ghen ah, a chịu ko có nổi, bây h e cũng hay ghen nữa, nhưng mà dính bùa của e, nên chịu nổi. Buồn, nhưng cảm giác như e vậy, cũng ngóng trông bài post của e, cũng lâu lâu đi lang thang coi e viết ji, mà hok search đc nên lâu lâu thấy đâu đó e viết nhắc đến a, thấy vui. Lâu lâu bị e đá xoáy cũng tức =]] nên cay cú xoáy lại, vậy chứ hok phải ghét, mà là hơi “ăn thua đủ” xíu hoy. Mà cái thấy e cứ buồn phiền nhớ nhung, thấy hok nỡ. Thực ra lúc đó e là 80% động lực để a mò về. Vì có stress nhưng a còn định là xin omff chỗ làm chính 1 tháng xong kiếm chỗ khác làm 1 tháng hay nghỉ ngơi ở nhà thôi chứ ko đi đâu cả. Nhưng do e và pq vẫy gọi nên a đặt ve, như 1 cái blind date, blind adventure vậy. Vì a ko biết chỗ đó như thế nào, ko biết e sẽ đối xử với a như thế nào, nên take risk với tinh thần là e lạnh lùng thì sẽ bỏ về sau khi gặp mặt. Rồi khi mình call hay bàn tính kế hoạch thuê xe, thuê phòng thì a thấy vững vàng hơn nhưng đâu đó ý nghĩ give up vẫn len lỏi. Chuyên của con nhóc kia a ko nghĩ nó lại xảy ra như vậy, như chuyện của ng a làm kết hôn. A luôn tránh né lúc đầu, nhưng khi a thấy mọi chuyện đi quá xa thì a phải đưa ra final decision ah. Cả 2 lần a đều muốn giữ e lại. Cả 2 lần đều vì trong a trỗi dậy 1 sự yêu thương dành cho em. Ko muốn bất công với e sau những cố gắnh của mình. Hôm e đi xe ra pq, a biết khoảnh khắc đó e muốn giấu a, a cảm nhận đc nên cố gọi cho e buổi trưa đó, trưa cn. E giấu a bằng sự bình tĩnh nhưng lòng a như lửa đốt. Chiều hôm đó và những ngày sau a tưởng đã mất e. Lúc đó a vẫn xác định sẽ tìm đc e để nói 1 lời xin lỗi và trả lại tiền ( đến h vẫn méo trả đc =[[ ) Thực ra lúc đó a cũng rất muốn ra e sớm hơn nhưng dường như mọi thứ ko cho phép, thời gian, tiền bạc. Thầm cảm ơn e vì e đã chấp nhận mọi thứ của a. A ko có 1 quá khứ hoàn hảo, ko xuất thân giàu có sung sướng, dù muốn dù ko a đã chọn những con đường chông gai để bước lên để h đây a đầy những vết sẹo và thương tích, nhưng a hài lòng với những thứ a còn lại đến giờ, a tự hào vì đó là a, ko cầu kì, ko kén chọn. Sự nhiệt huyết và nồnh cháy chỉ giữ lại vừa đủ để ko bị tổn thương nhưng e lại là người có khả năng thổi bùng lên những thứ đó trong a.
Anh yêu em, từ khi mình làm lại đến bây h, chưa bao h ít đi mà chỉ có nhiều hơn.
“Cách khôn ngoan nhất để giữ 1 người là yêu bằng sự chân thành và niềm khao khát mãnh liệt” – Nguyen_ct
Chung múi giờ
Đàn ông cũng có cảm giác, cảm xúc mà bạn
Hey bae, just wanna see you a little.
Hey bae, remember the back old days when I checked the web every moment just to see your words, like a little l note or letter.
Hey bae, it’s all my fault can’t get over our l story
Hey bae, i do understand that everything is over and have to kill the bull but hey bae,
Hey bae, remember the back old days when I checked the web every moment just to see your words, like a little l note or letter.
Hey bae, it’s all my fault can’t get over our l story
Hey bae, i do understand that everything is over and have to kill the bull but hey bae,
Believe it or not but I did cry
Been there done that when i was 12, the scar is visible still. No, you wont feel any needle or knife because you’ll be overdosed. No worries it’s gonna be fine. Best of luck!!!
1 bài nhạc xưa cũ, lẩm bẩm theo lời bài hát và ý nghĩ thìchạy theo 1 người nhưng rồi nhận ra những lời nhạc đó ko còn hằn sâu những kí ức buồn mà tâm hồn cảm thấy nhẹ và thanh thản. Lời cần nói đã nói, ý cần hiểu đã hiểu, tự hỏi vu vơ rằng liệu có sang 1 chương tiểu thuyết khác nơi có tên gọi là “tri kỉ”. Nghĩ thôi, thế gian này “tri kỉ” khó tìm lắm, haha.
Ver dsk thôi nha, lee7 nhảm chúa rồi
“Cô ta càng trải qua nhiều đối tác tình dục, tinh thần của cô càng bị tổn thương. Phụ nữ đã ngủ với rất nhiều đàn ông mất dần nhân tính và đối xử với đàn ông như một thứ đồ chơi nhằm thoả mãn tình dục. Phụ nữ như vậy tiềm tàng một mối quan hệ nghèo nàn về chất lượng. Nhận thức được điều này làm vụn vỡ giá trị của họ và trong nỗ lực khiến đàn ông coi trọng họ, họ bóp méo quá khứ bằng cách nói giảm số lượng bạn tình của họ.”
“Phần đông phụ nữ thà cải thiện khả năng dối lừa còn hơn là thay đổi bất cứ điều gì bên trong của bản thân.”
“Phụ nữ phát triển mạnh về kịch nghệ, nó cho phép họ vũ khí hóa cảm xúc và đạt được mục đích của họ. Bỏ đói họ khỏi cảm xúc, và họ sẽ không có gì để chiến đấu. Một người phụ nữ bị bỏ đói cảm xúc sẽ trở nên tuyệt vọng trong nỗ lực duy trì sự tấn công tâm lý của mình. Do đó, cô sẽ cố gắng vạch lá tìm sâu, phóng đại các quan sát và tạo ra các vấn đề để duy trì cảm giác “bản thân bị đối xử bất công” cần thiết để duy trì cuộc tấn công tâm lý của mình.”
Số lần Twitter: 94
Chuyên Mục:
Tản mạn
Tags:
38na7hiafha8saj8asjfoasfo, boring, BrianVo28@, Bút Xóa, CHIM LUÔN XUNG, Chimcongdn, Mút Chỉ, Nguyen_ct, oyster, PhamHoang92, philip69, Reported, thegioimoila, Xoạc Ca, Yuhea
Trackbacks and pingbacks
No trackback or pingback available for this article.
Leave a reply Delete Message
CHUYÊN MỤC
- Bí quyết quan hệ (840)
- Phòng the (5.802)
- Review đồ chơi người lớn (10)
- Sức Khoẻ Tình Dục (380)
- Tâm lý tình yêu (329)
- Tản mạn (1.848)
- Tìm Người Yêu (1.638)
- Truyện Cười 18+ (1.067)
- Tư vấn tâm lý (1.781)
- Đọc truyện ngôn tình (1.522)
SẢN PHẨM
- Cosplay (44)
- Quần lót (73)
- Quần Gen (1)
- Quần không đáy (6)
- Quần lọt khe (0)
- Quần lót không đường may (15)
- Quần lót Ren (36)
- Quần Lót Thun (15)
- Phụ Kiện Sexy (34)
- Gel bôi trơn (44)
- Vòng đeo dương vật (21)
- Đồ ngủ (81)
- Áo Choàng Ngủ (5)
- Corsets (4)
- Đồ Bộ (6)
- Đồ bộ Pijama Dài (0)
- Pijama Ngắn (0)
- Váy Ngủ (63)
- Váy Sơmi Pijama (3)
- Áo lót (92)
- Áo lót mút nâng (0)
- Áo lót có gọng (72)
- Áo lót đa năng (2)
- Áo lót không gọng (18)
- Đồ chơi BDSM (31)
- Đồ chơi hậu môn (41)
- Máy massage tình yêu (109)
- Bodysuits (24)
- Bodysuits Có Gọng (14)
- Bodysuits Không Gọng (10)
Sản phẩm
Bài gần đây
Bình luận
TWEETY
Tag
Analysis







![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
Your IP Address: 18.116.45.122
https://thegioicobacbip.net/san-pham/nhan-danh-nhac