31
Th12
Sau nhiều ngày trăn trở suy nghĩ , cuối cùng em đã quyết điịnh khăn gói lên xe thẳng tiến về Hải Dương tìm về quê chị . Mặc bộ quần áo bộ đội , khoác balo bộ đội , tự ngắm mình trước gương nhủ thầm. Mình bây giờ khác trước nhiều quá , đen hơn , cao hơn , chững chạc hơn và ánh mắt , ánh mắt ko còn là ánh mắt trẻ trung , háo thắng như năm nào, dĩ nhiên rồi ! Ai rồi cũng sẽ khác , trong vòng vài năm mà xảy ra quá nhiều chuyện ko như ý muốn . Nhưng hôm nay gạt bỏ mọi sóng gió phong ba cuộc đời , với tay lấy chiếc điện thoại nokia trên mặt bàn , thẳng tiến ra bến xe HẢi Dương , Hà Nội…
Bắt bừa một cái xe buýt , bước lên xe , chọn cho mình một vị trí ngồi gần cửa sổ . Em thích ngồi gần cửa sổ lắm ,vì trong suốt chuyến đi em có thể ngắm cảnh đường phố thay đổi theo từng địa điểm lúc là cảnh thành phố nhộn nhịp , khi lại là cảnh cùng quê thanh bình ,lúc thăng lúc trầm như cuộc sống của một con người vậy . Thả người vào ghế , tay chống cằm ,mắt nhìn ra ngoài cửa sổ , thả hồn vào không trung lúc này em có rất nhiều tâm trạng , vui , buồn có , hồi hộp có , phấn khích và thậm chí còn có chút lo lắng . Ko biết chị có còn nhận ra mình ko ? liệu chị đã lấy chồng chưa . tờ giấy địa chỉ trên tay đây rồi , ghi dõ tỉnh , xã , phường …
Em đã phải mất cả ngày và 100 nghìn đồng để thằng phụ bếp công ty cũ của chị khai ra chỗ ở của chị . Cái thằng mười mấy tuổi mà ranh ma , nó cương quyết thà chết chứ ko chịu nói cho đến khi em móc ra tờ 100 phe phẩy trước mặt nó,.
Đang suy nghĩ linh tinh , có tay phụ xe chạy lại vỗ vỗ vai . ” Anh đi đâu anh”! ” ” Anh cho em xuống… Hải Dương ” ! ” của anh 100″! Híc. Vậy là 100 nữa lại ra đi ,tính ra bằng 3 ngày làm công của em hoặc ít ra bằng một chầu nhậu từ sáng đến tối….
Dựa lưng vào ghế ngồi , em hít thật sâu rồi thở ra nhje nhõm , mắt nhìn lên trần xe , hơi lạnh từ cái máy điều hòa phả xuống người làm em cảm thấy hơi lạnh . Chuyến xe cứ đi nhát ngừng , hành khách cứ lên rồi xuống xe , ai cũng có công việc riêng của mình. Như em chẳng hạn , em đang trên đường tìm lại một nửa trái tim đã đánh mất.!
Đường còn dài mà em thì cảm thấy hơi mệt , nhắm mắt lại rồi thiếp đi lúc nào không hay…
Bắt bừa một cái xe buýt , bước lên xe , chọn cho mình một vị trí ngồi gần cửa sổ . Em thích ngồi gần cửa sổ lắm ,vì trong suốt chuyến đi em có thể ngắm cảnh đường phố thay đổi theo từng địa điểm lúc là cảnh thành phố nhộn nhịp , khi lại là cảnh cùng quê thanh bình ,lúc thăng lúc trầm như cuộc sống của một con người vậy . Thả người vào ghế , tay chống cằm ,mắt nhìn ra ngoài cửa sổ , thả hồn vào không trung lúc này em có rất nhiều tâm trạng , vui , buồn có , hồi hộp có , phấn khích và thậm chí còn có chút lo lắng . Ko biết chị có còn nhận ra mình ko ? liệu chị đã lấy chồng chưa . tờ giấy địa chỉ trên tay đây rồi , ghi dõ tỉnh , xã , phường …
Em đã phải mất cả ngày và 100 nghìn đồng để thằng phụ bếp công ty cũ của chị khai ra chỗ ở của chị . Cái thằng mười mấy tuổi mà ranh ma , nó cương quyết thà chết chứ ko chịu nói cho đến khi em móc ra tờ 100 phe phẩy trước mặt nó,.
Đang suy nghĩ linh tinh , có tay phụ xe chạy lại vỗ vỗ vai . ” Anh đi đâu anh”! ” ” Anh cho em xuống… Hải Dương ” ! ” của anh 100″! Híc. Vậy là 100 nữa lại ra đi ,tính ra bằng 3 ngày làm công của em hoặc ít ra bằng một chầu nhậu từ sáng đến tối….
Dựa lưng vào ghế ngồi , em hít thật sâu rồi thở ra nhje nhõm , mắt nhìn lên trần xe , hơi lạnh từ cái máy điều hòa phả xuống người làm em cảm thấy hơi lạnh . Chuyến xe cứ đi nhát ngừng , hành khách cứ lên rồi xuống xe , ai cũng có công việc riêng của mình. Như em chẳng hạn , em đang trên đường tìm lại một nửa trái tim đã đánh mất.!
Đường còn dài mà em thì cảm thấy hơi mệt , nhắm mắt lại rồi thiếp đi lúc nào không hay…
Chợt em choàng tỉnh , một mùi hương nước hoa thoang thoảng sộc vào mũi , em cảm nhận đc sức nặng và hơi ấm của một người nào đó vừa ngồi xuống , ngay cạnh cái ghế của em . Nếu là một người thì sẽ khá là lạnh nhưng nếu là 2 người thì dõ ràng cảm giác ấm hơn hẳn. Như một điều tự nhiên nhất em quay sang tìm hiểu nguyên nhân mùi hương và chủ nhân của … Đập vào mắt em là một cô nàng khá xinh xắn , trắng trẻo , tóc nàng đen dài , mặc bộ đồng phục áo dài trắng . Thấy em quay sang nhìn, nàng khẽ đưa tay vuốt mái tóc lên vành tai . Em đưa tay tự nhéo má xem đã tỉnh hay còn đang nằm mơ . Ái dà ! đau quá , vậy là ko phải mơ rồi . Định mệnh con cái nhà ai , ăn cái của nợ gì mà xinh thế ko biết , số mình hên thật haha!
Lại cái tay phụ xe vừa nãy chạy lại , ” em đến đâu”? một giọng nói nhẹ nhàng nữ tính vang lên ” em xuống cổng trường LQĐ anh ạ “! Á à thì ra nàng học ở LQĐ, tự nhiên thấy nàng làm em quên mất cái vụ chị P và tỉnh hẳn ngủ
Cơ mà cứ nhìn chằm chằm con nhà người ta thế thì cũng hơi vô duyên thật , nàng mở balo , trả tiền xe , rồi lấy cái máy MP3 màu trắng từ trong ra , đeo tai nghe rồi im lặng mà không thèm ngó sang em một cái.
Ơ kìa ! sao chưa gì đã đeo tai nghe rồi , bỏ ra cho anh chém gió cái coi . Thấy nàng ko chịu ngó em một cái , em nhanh trí giả vờ bị say xe khều khều tay ” Em ơi ! có cái tui nào ko ? anh say xe quá “! thấy em bắt chuyện , nàng tháo tai nghe quay sang hỏi lại ” sao hả anh ” ” Em có cái túi nào ko cho anh xin , anh say xe quá “! mặt em giả vờ nhăn nhó , nàng lục trong cặp đưa cho em cái túi bóng đưng dụng cụ học tập đưa cho em cũng thơm phức . ” Đây anh…! Anh là bộ đội ạ” ” Ừ ! anh đc về phép “! ” dạ”! rồi nàng lại đeo tai nghe vào quay đi . Bao nhiêu năm trời mà cái tật ăn nói vụng về mà mãi ko sửa đc …
Nhưng mà thôi ,mục đích của mình là tìm chị P ở dưới quê cho nên là …ừ !
Rồi em lại mơ màng và thiếp đi …..
Anh ơi , anh ơi !
Có tiếng gọi và vỗ vai , em mở mắt tỉnh dậy . ‘Đến… Hải Dương rồi anh ơi” ! Em mơ màng nhìn quanh , với cái balo và bước xuống xe . Lấy cái điện thoại nokia ra , lúc này cũng 5h chiều rồi . Tạt vào quán nước ở bến xe , hỏi đường bác bán nước , từ đây đến thị xã này cũng còn 5km nữa , tự nhiên em có cảm xúc rất khó tả …. Dừng lại một quán cơm bình dân bên đường , gọi một đĩa cơm rang … rồi bắt xe ôm đưa cho bác xe ôm địa chỉ đc ghi trên giấy , bảo bác chạy theo địa chỉ này . Ngồi lên xe , đội cái mũ bảo hiểm mà bác xe ôm đưa cho . Xe nổ máy , phóng ra đường cái rồi bon bon trong thành phố muôn màu …
Cuối cùng thì cũng đến đúng địa chỉ, lúc này em run quá , hồi hộp quá . Lạ nước lạ cái em nhờ bác xe ôm hỏi hàng xóm xung quanh xem chính xác nhà chị chỗ nào( tất nhiên là với lời hứa sẽ bo )
Gặp đc cô tốt tính , tình nguyện dẫn vào tận nhà chị . Em hoang mang quá , đi gặp lại người quen mà còn run hơn cả xông vào lô cốt địch .
Con đường dẫn vào xóm chị là con đường đc trải bằng sỏi và cát , 2 bên ven đường là những ngôi là mọc san sát nhau đc bao quanh bởi hàng rào mùng tơi và ruộng rau nước … Cái cô dẫn đường cũng vui tính ,vừa đi vừa hỏi han đủ chuyện nhưng mà đầu óc em lúc này chống rỗng, chân tê dần đi và tim em đập loan nhịp . Hồi hộp quá ! Gặp chị thì nói gì đây , nói gì trước nhỉ . Hay là thôi quay lại đi , nhưng ko quay lại đc nữa rồi , em đã đứng trước cổng nhà chị .Cái cổng đc làm bằng sắt sơn đen , bên trên có bụi hoa giấy , đang nở rộ .
Em hít một hơi thật sâu , thu hết can đảm , gọi to một tiếng ” P ơi !” em chẳng dám gọi Chị P ơi ! vì em sợ chị sẽ nhận ra em trước khi gặp mặt. Tiếng chó sủa ,một lúc có người ra quát ” Tôm đi vào ” Thôi rồi , là giọng nói của chị rồi . Vẫn là thế , cái giọng hồn nhiên và dễ thương ấy …
Chị đi về phía cổng , em giật minh lùi lại mắt nhìn quanh tìm chỗ chốn. Sau 2 năm tưởng chừng như đã mất chị rồi thế nhưng bây giờ đây , 2 chị em chỉ còn cách nhau một cánh cửa . Liệu sau khi cánh cửa này mở ra sẽ đem đến cho 2 chị em những gì đây ? Buồn vui hay tủi nhục . Hạnh phúc hay tan vỡ . Tim em như ngừng đập ,theo tiếng xích sắt lloảng xoảng ở cánh cổng đang đc gỡ ra , cánh cửa dần hé mở , em ngừng thở …
” Anh là ai ạ”? Em im lặng , phải mất 10 giây , à không nhiều hơn thế em mới trấn tĩnh lại đc. Em nói khẽ ” Em đây mà “! rồi cười . Dường như cùng mất một khoảng thời gian ấy để chị có thể nhận ra em , lần này đến chị im lặng . 2 chị em nhìn nhau ,mắt chị chớp chơp ” T.A đấy à “? em thấy giọng chị nghẹn lại . “Vâng! nhà chị quanh co khó tìm quá , em phải nhờ người chỉ vào tận nhà đấy ” Chị nở nụ cười , “vào nhà đi em”, tôi lặng lẽ bước vào , căn nhà khá rộng dãi và đuề huề đc sơn màu xanh , bên trong cánh cổng ngay trước nhà là cây nhãn to và xum xuê , xung quanh đc bao bọc bởi tường gạch và những cây tre vươn mình cao vút.
“Sao em biết nhà chị ” ” Em đi nghĩa vụ về , tìm chị nhưng ko thấy …” ngưng lại , em nhìn chị , chị đang cúi mặt bước đi , em cảm nhận thấy hơi thở của chị , rồi em im lặng , chị ngẩng mặt lên nở nụ cười . Trời lúc ấy đã nhá nhem tối , tuy ko nhìn thấy đc nét mặt của chị bây giờ ra sao nhưng nhìn vào ánh mắt chi , em biết chị đang có cảm xúc gì ….!
” đi nghĩa vụ về có quà cho chị ko “? em giật mình . thôi chết rồi , lại quên cái trái tim làm bằng vỏ đạn ở nhà rồi ” có chứ nhưng… em quên ở nhà rồi …”
Bước vào trong nhà , gặp bố mẹ chị đang ngồi xem chương trình thời sự trên VTV > Em chào lễ phép” Cháu chào 2 bác “. 2 ông bà ngỡ ngàng ” cậu là ai đấy”? Chưa kịp trả lời chị đã nhanh nhảu nói hộ “bạn cũ của con” ,bố của chị nghi ngờ ” Bạn cũ ? Bộ đội á “? ” vâng ” chị đối đáp ngay. Bác gái mời em ngồi và tỏ ra rất vui vẻ làm em cùng đỡ ngại ngùng.” Thế cháu bộ đội đóng quân ở đâu “? ” Dạ không thật ra cháu xuất ngũ rồi ạ” . Rồi bla bla hàng loạt những câu hỏi như tên tuổi , địa chỉ , công việc , thành phần gia đình vân vân và vân vân… Em thì chỉ biết trả lời rồi dạ vâng lễ phép như gái về nhà chồng , cũng may có chị ngồi bên cạnh ko thì ….
Mà sao bố chị khó tính vãi cả ra , từ lúc em bước vào cho tới khi kết thúc màn chào hỏi gây cho em bao nhiêu là áp lực. Ông cũng từng là quân nhân chuyên nghiệp trong quân đội , ngồi nói chuyện với ông mà mồ hôi đổ ra ướt sũng cả áo lót :v Rồi em trình bày lý do có mặt tại đây , là do bạn bè lâu ngày ko gặp nhau , thấy nhớ nên đến thăm cho đỡ nhớ . Ông bà giữ em ở lại chơi nhưng em từ chối , chỉ xin ngủ lại một đêm rồi hôm sau bắt xe sớm để về có công việc.
Tranh thủ lúc bố chị đi họp ở phường , 2 chị em dắt tay nhau đi dạo vòng qanh xóm. 2chị em cứ đi như vậy , dưới ánh trăng bây giờ em mới có cơ hội ngắm nhìn chị . Chị vẫn thế , chẳng khác gì 2 năm về trước mà có khi còn xinh hơn ấy chứ , 2 chị em dắt tay nhau đi qua những rặng treb gió thổi rì rào . Thật sự là lúc này em cảm thấy rất vui vẻ và thoải mái hơn bao giờ hết , chị nặm tay em vừa đi vừa trò chuyện . Cái cảnh làng quê sao mà nó thanh bình thế , trong lành thế. Em chẳng biết em nói những gì , chị nói những gì nhưng 2 chị em đều rất vui vẻ.
Thế rồi em hỏi chị hồi ấy có yêu em ko . chị hơi giật mình ,im lặng một lúc rồi chị nói , hồi ấy chị cũng thích em , nhưng cứ tưởng em trêu đùa gì đấy nên chị vô tâm ko biết. TRời ạ ! Tình yêu chân thành như con chim non trên cành cao vậy mà chị lại tưởng em trêu đùa .Rồi em lại hỏi tiếp , thế giờ chị có yêu em không? Vẫn cái giọng điệu nhí nhảnh và dễ thương ấy chị cười ” lớn nhanh lên !chị chờ “! Em khẽ mỉm cười . Giá như ngày ấy mình mạnh bạo hơn một chút , quyết tâm hơn một chút thì bây giờ đây cô ấy đã là của mình , chỉ riêng mình mà thôi ….
Đi dạo một lúc 2 chị em về nhà , chị dắt tay em lên tâng ra ngoài ban công ngồi ngắm sao , định mệnh lãng mạng như phim hàn guốc vậy . Rồi chị ghé vào tai em thì thầm ” Vào đây chị bảo”! Lúc này bố chị đi họp chưa về , mẹ và chị gái của chị dưới nhà đang xem tivi. Em biết chuyện gì sẽ xảy ra sau khi em bước vào phòng của chị rồi , nhưng em cảm thấy hồi hộp quá , tim đập thình thịch.
Vào phòng đóng cửa , chị tắt hết đèn chỉ để cửa sổ mờ he hé cho ánh trăng lọt vào le lói và mờ ảo . Chị kéo tay em ngồi xuống giường trải ga trắng muốt của chị . Oh my chúa ! cuối cùng thì cái ngày em mong ước đã đến , chân tay em bủn rủn , mồ hôi bắt đầu chảy dòng dòng hai bên má . Chị nhìn em mỉm cười rồi đưa tay vuốt má em , em hơi giật mình vì thật ra tuy rất dâm dê , đê tiện nhưng em cũng thuộc dạng ” tờ -rym” 22 năm chỉ để trang trí . Chỉ cười rồi trao cho em nụ hôn bằng bờ môi chúm chím của chị , 2 bờ môi chị ngậm lấy môi em , em chẳng biết phải làm gì thôi thì để kệ như vậy đi. ” Em chưa hôn con gái bao giờ à “? chị hỏi em bằng giọng giễu cợt , sĩ diện nổi lên ” Rồi chứ ,em hôn nhiều rồi “! Chị vuốt má tôi rồi lại ngậm môi em , em cũng ngậm môi chị , cảm giác thích thú vô cùng .
Rồi chị cúi xuống tháo thắt lưng quần em ra , lấy “nó” ra rồi vuốt vuốt , phê hơn vừa xem xxx vừa quay tay nhiều . Em cảm nhận đc hơi thở ấm áp và dồn dập của chị phả vào “nó” rồi càng ngày càng gần hơn , ấm hơn . Một cảm giác tê hết cả hai bên đùi chạy dọc xuống chân và lên 2 bên má , cảm giác nó cứ ấm rồi mát , ấm , rồi lại mát theo từng nhịp của chị . Đc một lúc chị đừng lên , kêu em cởi bỏ quần áo , em làm theo như một cái máy . Nhìn sang chị lúc này chị cũng đã cởi bỏ bộ đồ đang mặc trên người , cuối cùng thì điều em mong ước bấy lâu đã đến . Lúc này em có thể thấy hết tất cả những gì thuộc về chị , làn da trắng trẻo của chị , bờ vai thon thả của chị , đôi ngực tuy ko đc như mấy bộ phim xxx mà em từng xem nhưng với em nó vẫn là một kiết tác . Bên dưới là vòng eo thon thả với cái bụng trắng ngần cùng cái rốn nhỏ xinh xinh , kéo sâu xuống một chút là vùng cỏ xanh mơn mởn đầy khiêu khích .
Chị trèo lên giường rồi kéo tay em nằm đè lên chị , chị vuốt má em đầy âu yếm , em nhìn ngắm chị ,chưa bao giờ em thấy yêu chị như lúc này vầ cảm thấy tức giận khi cứ nghĩ đến việc thằng khốn nạn kia giày vò thân thể mỹ miều. Em hôn môi trị say đắm , rồi cổ , rồi ngực , em vuốt ve khắp cơ thể chị , em xem mấy bộ phim xxx thấy con trai thường dùng miệng để âu yếm vùng cấm địa của người con gái , nhưng em thấy hơi ghê ghê với cả chắc đây là lần đầu nên chưa quen , em chỉ cúi xuống hôn trìu mến lên đồng cỏ xanh mơn mơn ấy , chị nhìn em rồi cười.
Vuốt ve má em đầy âu yếm , em nhìn chị . Chưa bao giờ em thấy yêu chị nhiều như bây giờ . Em muôn yêu chị nhiều lắm rồi nhưng cứ loay hoay . ” lần đầu của em à ” ? chị hỏi làm em hơi ngượng , chị cười rồi chủ động để cho em nhập cung , 2 chị em cứ quấn lấy nhau rồi mệt quá thiếp đi một mạch cho tới sáng ….
Sáng sớm , chị tiễn em lên xe … Khung cảnh rất đỗi quen thuộc , vẫn bộ đồ bộ đội này , vẫn cái cách mà chị vẫy tay chào tạm biệt em mọi thứ như 2 năm về trước chị nhỉ . Chỉ khác lúc này bên cạnh chị ko có ai , chỉ có mình chị bơ vơ , lạc lõng . TRước khi chia tay chị đã thừa nhận chị yêu em và hỏi lại em có yêu chị không?. Em im lặng , thật ra em rất rất yêu chị , nhưng giữa chung ta tồn tại một khoảng cách , một khoảng cách mà chính bản thân em và chị đều không nhận ra đc . Nó không phải là khoảng cách của những chuyến xe , nói sao nhỉ ?! Có lẽ nó là khoảng cách xa vời của 2 năm về trước , khi chung ta mới quen và yêu nhau … Xin lỗi chị!
Chuyến xe bắt đầu lăn bánh , em nhìn ra ngoài cửa sổ nơi chi vẫn đứng ,mắt chị đỏ hoe . Chúc chị hạnh phúc và mau chóng tìm đc một nửa của mình . Em ngoái đầu theo nhìn chị cho đến khi không thể thấy gì nữa , chỉ còn là xa xa những rặng tre xanh rì rào gió thổi . Ai rồi cũng sẽ khác ,tạm biệt em ,người con gái suốt đời anh không bao giờ quên.
Sáng sớm , chị tiễn em lên xe … Khung cảnh rất đỗi quen thuộc , vẫn bộ đồ bộ đội này , vẫn cái cách mà chị vẫy tay chào tạm biệt em mọi thứ như 2 năm về trước chị nhỉ . Chỉ khác lúc này bên cạnh chị ko có ai , chỉ có mình chị bơ vơ , lạc lõng . TRước khi chia tay chị đã thừa nhận chị yêu em và hỏi lại em có yêu chị không?. Em im lặng , thật ra em rất rất yêu chị , nhưng giữa chung ta tồn tại một khoảng cách , một khoảng cách mà chính bản thân em và chị đều không nhận ra đc . Nó không phải là khoảng cách của những chuyến xe , nói sao nhỉ ?! Có lẽ nó là khoảng cách xa vời của 2 năm về trước , khi chung ta mới quen và yêu nhau … Xin lỗi chị!
Chuyến xe bắt đầu lăn bánh , em nhìn ra ngoài cửa sổ nơi chi vẫn đứng ,mắt chị đỏ hoe . Chúc chị hạnh phúc và mau chóng tìm đc một nửa của mình . Em ngoái đầu theo nhìn chị cho đến khi không thể thấy gì nữa , chỉ còn là xa xa những rặng tre xanh rì rào gió thổi . Ai rồi cũng sẽ khác ,tạm biệt em ,người con gái suốt đời anh không bao giờ quên.
Haizzz sao lại bỏ vậy
Nếu không có đoạn tán tỉnh em gái trên xe thì tôi đã nhấn like cho câu chuyện này. Giống như đang ăn ngon lành mà nhai phải hạt sạn trong miệng.
Thật hay truyện vậy bạn?
E có rãnh thì pm a gấp nhé
Tôi thích câu chuyện của bạn lắm. Chúc cả 2 ng mau tìm đc 1 nửa của mình.
Dó là mối tình của tôi 100% là thật bạn nhé
Ông này cũng thuộc diện đi ăn thôi, chứ yêu đương đếch gì.
Số lần Twitter: 31
Chuyên Mục:
Tản mạn
Tags:
CaoLam, cbycbyc, Chicken128, Diệu Hiền, doggylovely, Garu Bình Long, Haizzz8791, HoangTu_TamLy, Hungpham97, lacbuocchonnay, lan ly, langtunhangheo1102, longka1992, Minhyeunhaunhe
Trackbacks and pingbacks
No trackback or pingback available for this article.
Leave a reply Delete Message
Hiện thêm kết quả...
CHUYÊN MỤC
- Bí quyết quan hệ (500)
- Phòng the (5.462)
- Review đồ chơi người lớn (10)
- Sức Khoẻ Tình Dục (380)
- Tâm lý tình yêu (329)
- Tản mạn (1.848)
- Tìm Người Yêu (1.638)
- Truyện Cười 18+ (1.067)
- Tư vấn tâm lý (516)
- Đọc truyện ngôn tình (1.522)
SẢN PHẨM
- Cosplay (44)
- Quần lót (73)
- Quần Gen (1)
- Quần không đáy (6)
- Quần lọt khe (0)
- Quần lót không đường may (15)
- Quần lót Ren (36)
- Quần Lót Thun (15)
- Phụ Kiện Sexy (34)
- Gel bôi trơn (44)
- Vòng đeo dương vật (21)
- Đồ ngủ (81)
- Váy Ngủ (63)
- Váy Sơmi Pijama (3)
- Áo Choàng Ngủ (5)
- Corsets (4)
- Đồ Bộ (6)
- Đồ bộ Pijama Dài (0)
- Pijama Ngắn (0)
- Áo lót (92)
- Áo lót đa năng (2)
- Áo lót không gọng (18)
- Áo lót mút nâng (0)
- Áo lót có gọng (72)
- Đồ chơi BDSM (31)
- Đồ chơi hậu môn (41)
- Máy massage tình yêu (109)
- Bodysuits (24)
- Bodysuits Có Gọng (14)
- Bodysuits Không Gọng (10)
Sản phẩm
-
Âm đạo giả như thật Pussy Vibration rung 7 chế độ từ nhẹ tới mạnh ₫480.000
-
Joker Ring O bộ 3 vòng silicone mềm dai tăng kích thước ₫160.000
-
Bao cao su đôn dên gai đầu rồng có rung giúp quan hệ lâu ra ₫120.000
-
Sagami Original 0.02mm Size M Hộp 10 cái Made in Japan ₫360.000
-
Dương vật giả rỗng ruột có dây đeo Hollow Strap-On cho nam ₫560.000
Bài gần đây
Bình luận
TWEETY
Tag
Analysis
![0](https://evyshop.vn/wp-content/plugins/mechanic-visitor-counter/styles/image/bbldotg/0.gif)
![1](https://evyshop.vn/wp-content/plugins/mechanic-visitor-counter/styles/image/bbldotg/1.gif)
![3](https://evyshop.vn/wp-content/plugins/mechanic-visitor-counter/styles/image/bbldotg/3.gif)
![5](https://evyshop.vn/wp-content/plugins/mechanic-visitor-counter/styles/image/bbldotg/5.gif)
![7](https://evyshop.vn/wp-content/plugins/mechanic-visitor-counter/styles/image/bbldotg/7.gif)
![5](https://evyshop.vn/wp-content/plugins/mechanic-visitor-counter/styles/image/bbldotg/5.gif)
![5](https://evyshop.vn/wp-content/plugins/mechanic-visitor-counter/styles/image/bbldotg/5.gif)
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
Your IP Address: 3.133.144.140
https://thegioicobacbip.net/san-pham/nhan-danh-nhac