31
Th12


Xót thương chinh phụ chúng mình(*)
Chồng nhà đêm muộn nhân tình sớm mai
Rằng thì giọt ngắn giọt dài
Rằng thì chung thuỷ mà ai nỡ đành…
Lời qua tiếng lại chua chanh
Dèm pha báng bổ tan tành tiếng thơm
Sau khi cảm tác ra mấy câu con cóc này, tôi lại nghĩ về nhân cách của một “trinh phụ” và “con đĩ” theo góc nhìn đời thường…
I.
Tôi gặp lại em trong bộ váy công sở, tóc nhuộm vừa đủ sáng, trang điểm vừa đủ xinh và vẫn phong thái nhẹ nhàng, lễ độ ngày xưa. Khi em còn là cô “đĩ lạ” theo lời kể của thằng em bên MX năm nào.
“… Thằng em sát gái là khách quen của em. Quen đến độ gặp nhau đôi ba lần trong tuần, có lần vào nhà nghỉ, có lần chỉ đơn thuần là cafe. Em là “đĩ” nhưng không bao giờ ăn vận hở trên hụt dưới, không tóc vàng tóc xanh, không son phấn tô trát, không chửi thề nói tục, không mắt chao mày liếc dâm đãng và tuyệt đối không khi nào văn vở về hoàn cảnh vào nghề; em thích đọc sách về lịch sử và nghe nhạc hoà tấu. Nên cái “đĩ” của em cũng thành rất lạ!
Thằng em tôi thật sự thích em, thật sự muốn “cứu vớt” đời “đĩ” của em nhưng em từ chối. Tôi ngẫu nhiên thành quân sư quạt mo kiêm gỡ rối tơ lòng thòng…
– Em không muốn cuộc sống bình thường à?
Em cười rất nhẹ:
– Không phải là em không muốn mà em biết là không thể được. Anh T có vợ sắp cưới rồi, cô gái kia không có lỗi gì và em chỉ là con đĩ.
Giọng em hơi run còn tôi thì bất ngờ đến ngớ người:
– Em có vẻ là đứa biết nghĩ, chị có thể biết vì sao em vào con đường này?
Em vẫn cười, nụ cười chân phương:
– Anh T nói chị làm công tác xh, chắc chị từng nghe qua câu “Đừng nghe đĩ kể chuyện, đừng nghe nghiên trình bày” nên em xin giữ lại câu chuyện đời tư.
Tôi biết em muốn dừng buổi trò chuyện lại:
– Em có cần chị giúp gì không? Chuyện của hai người đàn bà, không liên quan đến T.
– Chị có thể nhắn anh T giúp em, nếu anh T thật sự muốn em thoát khỏi cuộc sống này thì hãy giới thiệu những người khách tử tế cho em.
Tôi trân người nhìn em…”
(*)Mượn của ai không biết của ai.
Đặt gạch trước, sẽ viết tiếp phần sau.:x
Thằng em chị chết vì cái này chứ không phải vì ….
Hay lắm chị. Hình như chưa có kết.
Câu chuyện về đĩ hình như lúc nào cũng hay và xé lòng. Haiizz….
Một câu chuyện cảm động, em thì với phụ nữ chưa từng xem rẻ, ngoại trừ nh người phụ nữ lăng nhăng, hư hỗn…
Dù là dĩ thì cũng vẫn đáng để m đối xử công bằng, lịch sự. Nhất là với các checker
Tuy nhiên cs chả để yên cho việc gì, có ối kẻ đĩ theo đúng nghĩa đen và bóng của nó…
Dù là dĩ thì cũng vẫn đáng để m đối xử công bằng, lịch sự. Nhất là với các checker
Tuy nhiên cs chả để yên cho việc gì, có ối kẻ đĩ theo đúng nghĩa đen và bóng của nó…
Thanks bà chị

Cứ nhác thấy có đĩ là người em lại nóng hừng hực lên rồi :”>
Bài viết hay quá … 1 cô gái đầy nhân cách !!!
Thuốc trợ trim của mềnh đâu rồi!
Bà chị viết bài nào cũng hot!)
Nếu có thêm vài tấm ảnh nóng minh hoạ thì đêm nay lại phải nhờ anh Long Kèn vất vả phồng má trợn mắt cả đêm quá 

Xin lỗi thým chiều nay anh không ra nối đuôi với thým được, anh bận………….đ*………
Đọc lại lần 2 cũng tội a anh chàng “em của chị”
Biết làm sao khi yêu 2 người!
Biết làm sao khi yêu 2 người!
P/s: em đang trong một tâm trạng theo đúng nghĩa của từ “Nhạt” và “loãng”. Em chưa bit phải thế nào?!!!
Cung chưa đủ time để post một bài,, chị tư vấn cho em trong topic này nha
Cám ơn chị gái !

II.
Hơn bốn năm đã qua, hình dung về em cũng nhạt nhoà như bao phận “gái đĩ” mà tôi từng tiếp xúc. Có nhiều lí do để họ sa chân vào chốn phong trần này nhưng mấy ai trong họ có thể quay đầu nhìn lại. Bởi chữ “đĩ” là bản án treo khắc nghiệt treo lơ lửng trên đầu. Cho đến hôm ấy…
– Chị ơi! Chị tên K phải không?
Trước mặt tôi là cô gái độ ba mươi, có vóc dáng cao gầy. Tôi nhìn em, nhìn khá lâu để quyết định gật đầu. Em tiếp lời:
– Em là P, bạn của anh T, có lần cafe cùng chị cách đây vài năm. Chị nhớ chứ?
Tôi bắt đầu mường tượng ra em nhưng quả thật là tôi không dám tin em của bây giờ là em “đĩ lạ” ngày trước. Tôi e dè mời em ngồi:
– Mấy năm nay, em thế nào?
Tôi đã nhận ra em qua nụ cười, chỉ khác nụ cười hôm nay có gì đó kiêu hãnh hơn xưa:
– Em đang chuẩn bị thi liên thông lên đại học chị à! Chắc chị bất ngờ lắm khi gặp em, em cũng không chắc chị có còn nhớ em là ai hay không nhưng vẫn muốn chào một câu.
– Chị mừng cho em, thật sự rất mừng. Cuộc sống của em có nhiều biến động lắm thì phải?
– Lần trước, em không muốn nói về cuộc đời mình bởi em đang mang thân phận “gái đĩ” nhưng hôm nay, nếu chị vẫn còn muốn nghe thì em sẽ kể.
Giọng em đã thôi run run khi nhắc đến chữ “đĩ”.
– Vì sao?
– Vì những gì chị nói với anh T về em, vì những thiện ý mà em cảm nhận được từ chị trong cuộc gặp ngắn ngủi ấy.
Tôi chăm chú chờ em tiếp lời:
– Em bước chân vào con đường nhục nhã này từ năm học lớp 10 khi bố em bỏ trốn vì tội đánh người còn mẹ em thì nợ nần chồng chất. Những ngày đầu ở nhà chứa, em tưởng mình sẽ không thể tồn tại với cái nghề này, ấy thế mà cũng lê lết qua tám năm trường. Nhưng đến hôm nay thì em lại biết ơn và trân trọng quãng đời ấy vô cùng. Nó giúp em thăm nuôi một ông bố trong tù cho đến lúc ông mất, trả nợ cho mẹ và tự nuôi bản thân ăn học suốt ba năm bổ túc phổ thông trung học rồi hơn hai năm trung cấp. Nó giúp em biết cách vượt qua…
Từng lời em đều đều vang lên, âm thanh đủ nghe và nét mặt bình thản. Tôi đọc được trong em sự cay đắng lẫn niềm hoan hỉ:
– Mà SG rộng thì rất rộng mà nhỏ bé thì cũng nhỏ bé lắm. Chị không thể tưởng tượng ra giám đốc của em hiện nay là khách quen cũ của em. Hôm phỏng vấn, em suýt bỏ về khi thấy anh ta tuy nhiên em cũng muốn đối mặt với sự thật nên đã đường hoàng bước vào phòng.
– Thái độ của anh ta thế nào?
– Không có gì khác lạ ngoài việc quan sát em rất lâu trước khi đặt câu hỏi. Cuối cùng, em cũng được nhận vào cty, công việc ban đầu chỉ là nhân viên kinh doanh. Thu nhập vừa vặn cho em trang trải tiền trọ, tiền ăn và chút ít gửi về cho mẹ. Đôi khi em cũng mệt mỏi với cơm áo gạo tiền, chỉ vì em nhát nên chưa lần nghĩ đến chuyện quay lại con đường cũ.
Em bỗng dừng lại và cưới tít mắt như đứa trẻ được kẹo:
– À! bây giờ em “bò” lên đến ghế trợ lý trưởng phòng kinh doanh rồi đó chị. Em mới đi gặp khách hàng xong thì gặp chị. Lương em giờ đủ ăn hơi ngon và không phải share phòng với dăm cô bạn, mẹ em cũng hết phải đi giữ trẻ hộ hàng xóm. Em cũng thôi thắc mắc về chuyện xếp có nhận ra em là ai hay không vì đến bây giờ em vẫn giữ đúng khoảng cách nên có với mọi đồng nghiệp và khách hàng nam, vẫn được xếp đối xử tôn trọng. Có thể xếp đã nhận ra em, có thể không nhưng em sẽ không chối bỏ quá khứ của mình nếu ai đó hỏi đến.
Giọng em trở nên mạnh mẽ lạ thường, còn giọng tôi lại khẽ khàng hơn:
– Sự trung thực quá mức, đôi khi sẽ khiến bản thân em tổn thương.
– Gái đĩ thì chẳng ai nói thật tên tuổi hay gia cảnh đâu, đến cái chứng minh nộp cho nhà nghỉ còn là giả mà chị. Nên em không sợ khách quen ngày xưa gọi tên giữa phố, mà dẫu có gọi đúng tên thật thì em vẫn chối bay chối biến như thường. Mây ai sẽ tin một cô gái lịch sự, có chừng mực lại đang là nhân viên văn phòng như em đã từng làm đĩ chuyên nghiệp? Chỉ là… em không thể bôi xoá cuộc đời mình, dù tươi đẹp hay xấu xí thì cũng là một phần đời.
Chúng tôi bỗng rơi vào sự im lặng đáng sợ, em nhìn lơ đãng ra xa như cố ngăn giọt lệ đang chực trào nơi khoé mắt. Còn tôi, quá khứ của một người – tôi biết bấy nhiêu đã là đủ:
– Thôi em à! Đời rồi cũng qua. Em còn quãng đường mới rất dài phía trước.
– Em biết chứ chị! Em mất gần nửa tuổi xuân thì để báo hiếu ông bố suốt ngày chỉ say rượu đánh người và bà mẹ chỉ vì sợ miệng đời dèm pha mà từ chối đi thêm bước nữa để mặc nợ nần vây quanh và chấp nhận con gái phải đi làm đĩ. Em không trách họ nhưng đã đến lúc em cần sống cho chính cuộc đời mình.
– Còn chuyện yêu đương thế nào rồi? Em trông xinh xắn thế này thì chắc đắt duyên lắm…
Em lắc đầu nhè nhẹ, mắt không buồn không vui:
– Em muốn học xong đại học, có thu nhập tốt hơn, mua cho mẹ em cái nhà nhỏ nhỏ dưới quê rồi mới tính tiếp được. Nhưng nhất định, khi yêu ai thì việc đầu tiên là anh ấy phải biết về những gì chị vừa nghe qua…
———
Và bây giờ, mỗi khi nghĩ về em tôi lại nhớ đến dăm câu hát:
“…
Đời con gái cũng cần dĩ vãng
Mà em tôi chỉ còn tương lai
Mai về sau nước mắt có cạn
Khi xa đời thương cho đàn con
Triệu người quen có mấy người thân
Khi lìa trần có mấy người đưa?…”
Xã hội này không nhiều người “nhanh quên” như vị giám đốc của em. Tôi và cả em đều biết ngoài kia còn nhiều cuồng phong chờ đợi nhưng rồi em sẽ vượt qua…
P/s: chờ đón phần III viết về “trinh phụ” ;
Một cô gái rất mạnh mẽ
Ai nói đĩ k thể vươn lên đc chứ 

Ta tiếc cho em trong cuộc đời làm người, ta xót xa thay, em là một cách hoa rơi, người đời vô tình dẫm nát tim em…
Bạn này mới có mấy bài viết mà nhận xét xúc tích quá.
Những bài viết như của chủ thớt chỉ đọc và ngẫm, không nên sờ pam. Thank chủ thớt.
Thank chị Thớt. Câu chuyện này nó tương phản với hỉnh ảnh các tiểu thư có khuynh hướng “miệng thì hôn chồng, đýt chổng mông cửa sổ”. Cái “đĩ” đấy em thấy mới chết người đấy chị Thớt ợ.
Đọc câu chuyện của chị em mới thấu câu nói của ông già em: “mày đi ăn cướp nhưng có đức thì tao cũng chẳng cấm”.
Cha ơi…. giờ con mới hiểu.
Đọc câu chuyện của chị em mới thấu câu nói của ông già em: “mày đi ăn cướp nhưng có đức thì tao cũng chẳng cấm”.
Cha ơi…. giờ con mới hiểu.
bài viết rất hay …mình chờ phần kế tiếp nhé ….. 

III.
Nhẽ ra, tôi muốn viết về một trinh phụ nhà bên nhưng có vài điều đến bất ngờ và tôi quyết định viết về một gái ngoan khác…
Cô xinh xắn, con nhà tử tế, học thức đàng hoàng và rất ngoan, ngoan đúng chuẩn phụ nữ Việt Nam dịu dàng, nhẫn nhịn, bao dung, chung thuỷ.
Năm năm trước, gã – tình yêu định mệnh bước vào đời cô. Vốn ngoan nên suốt những năm ĐH cô quyết tâm không để chuyện tình yêu khuấy nhiễu việc học, cô ra trường với tấm bằng giỏi và vào làm cho một ngân hàng nước ngoài. Nơi cô đã gặp gã.
Bốn năm trước, cô theo về sống chung cùng gã, không danh phận không ràng buộc, thậm chí là đến câu hứa hẹn ảo cũng không. Ngày ngày, cô vẫn chăm chỉ làm vợ hiền, đầy tớ giỏi và gái gọi yêu nghề. Cô yêu gã bằng tất cả tình yêu mà chưa từng dừng lại để đắn đo thiệt hơn bởi với cô, yêu là phải trao đi. Gã cũng có vẻ yêu cô, cũng chăm sóc quan tâm, cũng âu yếm nồng nhiệt khi trên giường nhưng chuyện cho cô danh phận hay đặt tên cho mối quan hệ là tuyệt nhiên chưa từng.
Một năm trước, gã tặng cô căn hộ chung cư họ đang ở như tình phí chia tay. Gã chuẩn bị cưới vợ – nàng dâu là người khác. Cô vật vã van xin níu kéo, cô nhất mực không nhận món quà kia, cô điên loạn truy tìm kẻ thứ ba để rồi thêm lần đớn đau, tủi nhục bởi kẻ thứ ba thua cô về mọi mặt từ sắc vóc đến tuổi trẻ lẫn học thức hay tính cách, hơn hết cô có bao năm đầu ấp tay gối còn gã và nàng dâu chỉ vừa quen nhau hơn tháng. Sau mọi cố gắng không thành, cô xông đến gặp kẻ thứ ba kia và phanh phui tất cả. Cô không biết người kia đối với gã thế nào nhưng điều cô nhận được rõ nhất là năm dấu ngón tay in hằn trên gò má, gã xỉ vào mặt cô và gằn lên từng chữ: ” Tôi không yêu cô và chưa bao giờ nghĩ sẽ cưới cô làm vợ. Với tôi, cô chỉ là gái bao cao cấp và tình phí tôi đã đền bù xứng đáng.”
Rồi gã vẫn cưới… Nghe người quen chung kháo rằng, gã yêu vợ lắm, đi đâu cũng đưa vợ đi cùng, nếu một mình thì chín giờ đã ton tót về nhà với vợ. Cô chua chát ngẫm lại, ngày xưa – cái ngày còn sống tạm cùng nhau, có bao nhiêu lần gã về nhà trước chín giờ? Thông tin về gã cứ đều đặn đến tai cô nên nửa năm trôi qua, cô vẫn chưa từng quên được gã, hận lắm nhưng sao nhớ còn nhiều hơn. Một lần, cô vô tình mà hữu ý để gặp lại nhau, nét hạnh phúc ánh lên trong đôi mắt gã khiến cô chạnh lòng thèm khát. Thêm lần nữa, cô van xin để được ngã vào vòng tay gã, cô chấp nhận là người thứ ba, chấp nhận cả điều kiện “Anh rất yêu vợ nhưng sức khoẻ của cô ấy không tốt nên điều anh cần chỉ là tình dục. Em muốn ở cạnh anh thì phải kín đáo.”
Cô tiếp tục chuỗi ngày hạnh phúc chắp vá của mình bằng lòng tin kiên định, với tình yêu cuồng nhiệt, với sức trẻ, với sự nhẫn nại của mình, gã sẽ trở về bên cô như ngày xưa ấy. Gã vẫn đều đặn ghé qua căn hộ mỗi tuần dăm ba lần, từ sáu giờ chiều đến chín giờ đêm. Sau chín giờ, dù trời có bão hay cô có vật ra đấy mà chết thì gã cũng về với vợ. Là phụ nữ, nhất là phụ nữ đang yêu ai chẳng mong được sánh bước cùng nguời yêu nhưng gã luôn từ chối ra ngoài cùng cô dù chỉ là ngồi cafe đơn thuần bởi “Vợ anh đã biết em là ai. Anh có thể biết vợ anh hay đến những đâu nhưng người quen thì không thể. Anh không muốn vợ anh tổn thương…” – Cô chua chát tự trách bản thân sao ngày trước dại dột tìm gặp vợ gã để bây giờ, quan hệ của cô và gã chỉ gói gọn trên chiếc giường hẹp, trên da thịt không manh vải chắn che. Nhưng… cô vẫn yêu gã!
Một tuần trước, gã không xuất hiện đã hơn tuần qua, cô mất ăn mất ngủ, đứng ngồi không yên. Số điện thoại gã dành cho cô không liên lạc được, cô gọi qua văn phòng thì thư ký bảo gã đi vắng. Những lo lắng bắt đầu thế chỗ hờn ghen, cô thực sự run sợ và không muốn chờ đợi thêm phút nào nữa. Như cầu may, cô đến nhà cũ tìm gã trong vô vọng, gã ở đấy. Chỉ cái nhìn ngắn ngủi, sự thở phào nhẹ nhõm, cô đang trả giá bằng những vết thương tấy sưng trong tâm hồn lẫn thể xác. Gã lại đánh cô, không là cái tát như lần trước mà là trận đòn tử thù, gã đánh cô bù cho những xót xa vợ ốm.
Đêm nay, nơi bệnh viện lạnh lẽo cùng những đớn đau, liệu cô có còn yêu gã nữa hay thôi…?
Tình yêu vốn mù loà và không nguồn cơn. Trách ai? Gã? Gã khốn nạn nhưng khốn nạn “công khai”, cô biết và chấp nhận. Cô? Cô yêu không toan tính, yêu đến tận cùng, sao lại trách cô? Nhưng đấy chỉ là tình yêu của cô, điều cô tưởng bởi với gã, cô chỉ là con đĩ “sạch”. Có lẽ, cô không hiểu rằng, khi dùng tình dục để hòng đổi lấy điều gì không thuộc về mình thì đều là đĩ, bất chấp điều nhận lại là tiền tươi thóc thật hay chỉ là những ve vuốt, ngọt ngào man trá.
cũng là 1 kiếp người …
Hay hay, bà chị quả là nhiều công phu, giọng vẫn đay nghiến, bàng bạc không lẫn vào đâu được 
Mọi thứ đều có cái gía của nó.
Thank thớt bài hay
Thank thớt bài hay
Chuyện hay thật!
Về mặt lý thuyết, các cô gái “đĩ” mà sống như vậy sẽ khó mà chịu nổi những tổn thương lúc hành nghề – ai cũng là con người cũng có cảm nhận mà!
Gái “đĩ” như cô này thì có khác gì gái nhà lành, ai chẳng mê. Thế nên anh em nếu có đi gái làm ơn xin nhẹ nhàng tử tế, đừng tàn phá các em
Về mặt lý thuyết, các cô gái “đĩ” mà sống như vậy sẽ khó mà chịu nổi những tổn thương lúc hành nghề – ai cũng là con người cũng có cảm nhận mà!
Gái “đĩ” như cô này thì có khác gì gái nhà lành, ai chẳng mê. Thế nên anh em nếu có đi gái làm ơn xin nhẹ nhàng tử tế, đừng tàn phá các em
Số lần Twitter: 58
Chuyên Mục:
Tản mạn
Tags:
- PHA LÊ KÌ BÍ -, caphenomthitbo, couplesexluv, DaHinh, Eva Gallery, FullNight, Hắc Long Vương, Hận Đời, hoangtu_sad, italy90, langtunhangheo1102, Loãng..., MinNa, momong, MoNi_69, n.phongvu, Po.nt, Rồng999, solo2game, Sung-Jin-Woo, timem789, _Hello Kitty_, _Tuyết mùa hè_
Trackbacks and pingbacks
No trackback or pingback available for this article.
Leave a reply Delete Message
CHUYÊN MỤC
- Bí quyết quan hệ (824)
- Phòng the (5.786)
- Review đồ chơi người lớn (10)
- Sức Khoẻ Tình Dục (380)
- Tâm lý tình yêu (329)
- Tản mạn (1.848)
- Tìm Người Yêu (1.638)
- Truyện Cười 18+ (1.067)
- Tư vấn tâm lý (1.676)
- Đọc truyện ngôn tình (1.522)
SẢN PHẨM
- Máy massage tình yêu (109)
- Bodysuits (24)
- Bodysuits Có Gọng (14)
- Bodysuits Không Gọng (10)
- Cosplay (44)
- Quần lót (73)
- Quần lót Ren (36)
- Quần Lót Thun (15)
- Quần Gen (1)
- Quần không đáy (6)
- Quần lọt khe (0)
- Quần lót không đường may (15)
- Phụ Kiện Sexy (34)
- Gel bôi trơn (44)
- Vòng đeo dương vật (21)
- Đồ ngủ (81)
- Đồ bộ Pijama Dài (0)
- Pijama Ngắn (0)
- Váy Ngủ (63)
- Váy Sơmi Pijama (3)
- Áo Choàng Ngủ (5)
- Corsets (4)
- Đồ Bộ (6)
- Áo lót (92)
- Áo lót có gọng (72)
- Áo lót đa năng (2)
- Áo lót không gọng (18)
- Áo lót mút nâng (0)
- Đồ chơi BDSM (31)
- Đồ chơi hậu môn (41)
Sản phẩm
-
Dương vật giả Loving World Tornado rung ngoay thụt toả nhiệt điều khiển từ xa ₫1.120.000
-
Bao cao su Manmiao tăng kích thước kết hợp với gai nhỏ li ti ₫160.000
-
Dương vật giả giống thật Lovetoy Natural Cock 7 inch cao cấp hít tường ₫680.000
-
Dương vật giả siêu mềm NPG Japan ₫1.200.000
-
Vòng Cổ Ren Cánh Điệp ₫50.000
Bài gần đây
Bình luận
TWEETY
Tag
Analysis







![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
Your IP Address: 18.97.14.81
https://thegioicobacbip.net/san-pham/nhan-danh-nhac