30
Th12
Trước khi viết bài này tôi đã từng suy nghĩ có nên viết không !!?
Bởi vì bài này nói lên sự thật nghiệt ngã đằng sau cái chốn ăn chơi bật nhất sài gòn hoa lệ, có những chi tiết tôi xin hư cấu một chút vì tính an toàn và bảo mật, nhưng tôi sẽ mêu tả một cách chân thật nhất để các bạn hình dung ra được mặt trái của sự hào nhoáng và hoa lệ này.
Bởi vì bài này nói lên sự thật nghiệt ngã đằng sau cái chốn ăn chơi bật nhất sài gòn hoa lệ, có những chi tiết tôi xin hư cấu một chút vì tính an toàn và bảo mật, nhưng tôi sẽ mêu tả một cách chân thật nhất để các bạn hình dung ra được mặt trái của sự hào nhoáng và hoa lệ này.
Phần 1 : Sa cơ lỡ bước :
– Anh ơi…em xin nghỉ việc.:-w
Đó là câu nói cuối cùng qua điện thoại với người quản lý của tôi sau hơn 1 năm tôi làm việc tại cái bar này.
Quay lại thời gian cách đây hơn 1 năm khi tôi còn là chủ một cơ sở kinh doanh nhỏ mới mở trong khu vực quận 5, thời gian đó do kinh doanh thua lỗ, tôi nhận được một đơn hàng và đem giao cho bà chị quen biết từ lâu của tôi, gọi là chị thế thôi nhưng họ hàng của tôi và bả xa lắm ) phải nói là rất lâu lắm rồi hai chị em tôi mới gặp lại nhau nên cũng trò truyện rôm rả lắm và chị hỏi tôi dạo này có hay đi bar không ??? tôi cũng trả lời thành thật là không đi vì số lần tôi từ hồi nhỏ đến lớn cũng chỉ vài lần mà thôi.
Lâu rồi không gặp nên hai chị em cứ chém gió đủ điều và rồi tôi tâm sự với chị là dạo này buôn bán ế ẩm, định san hết lại để đi làm công cho nó khỏe, tôi hỏi chị có việc gì làm không và nhận được câu trả lời của chị là :
– Vậy mày muốn là bar với chị không ?
– Làm trog bar là làm gì chị/
– Tướng em chắc vào đó chỉ làm phục vụ thôi phải không chị ?
– Ừ, mà mày phải tập gym cho có phọt tí mới làm phục vụ được, nhưng dạo này chắc không có tuyển, em cứ về lo chuyện của em đi, khi nào có chị alo cho vào làm.;
Sau một hồi chém gió, tôi xin kíu và ra về với một cái mớ suy nghĩ lung tung trong đầu, tui nghe người ta nói làm phục vụ trong bar ăn chơi với mại dâm dữ lắm, nhưng đó giờ con nhà đàng hoàng như tôi sao dám bước chân vào cái nghề đó được, tối đêm đó tôi gọi cho chị và nhờ chị tìm một chân làm bảo vệ trong đấy vì thân hình của tôi là quá chuẩn, cao 1m75 nặng có 80kg nên có lẻ sẽ được nhận làm.
Chiều ngày hôm sau, tôi đang ngồi chém gió với đám bạn thì điện thoại chợt rung lên, chị tôi gọi :
– Alo tối nay bận quần dài và mang giày tây lên địa chỉ 123 abc đi làm nha em.]
– Ủa, nhanh dữ vậy hả chị.:-o
– Ừ nhan đi, 7h có mặt trước cổng rồi alo chị qua đón.:-c
– Dạ dạ dạ8-}
7h tối tôi đã có mặt đúng địa chỉ chị tôi đưa, nhìn từ ngoài vào thì quán này vô cùng to và sang trọng, thuộc hàng đỉnh của sài gòn này, các bạn đừng vội ném đá khi tôi bảo là đỉnh của sài gòn, cứ đọc hết câu chuyện đi rồi sẽ hiểu tại sao nó gọi là đỉnh.^^
Thường thì tất cả các quán bar đều có một cửa bên hông hoặc nguyên cả một con hẻm sau lưng quán để có chuyện gì dễ bề mà thoát thân8-} nên chị từ hẻm đi ra và dắt tôi vào trình diện ông quản lý của tôi. Cái nhìn đầu tiên về ông quản lý của tôi là một giang hồ thứ thiệt,nói là vậy vì cái dáng ngồi trên ghế của ổng nhìn hiên ngan và từng trãi dữ dằn lắm, tướng ổng nhỏ con, nói giọng lai lai giữa hai miền nam bắc, tính khí thì nóng nảy những có lúc cương lúc nhu chắc có lẻ do gia đình. Theo tôi biết thì trong cái nghề bảo vệ vũ trường ngày nay có thể nói là đã qua thời kỳ hoàng kim rất lâu rồi nên ọi thứ cũng trở nên quy củ hơn *thời hoàn kim hồi sau sẽ rõ /*.
Giờ nhìn kĩ mới để ý bà chị tôi, bả cũng hiên ngan không kém ông sếp, sau vài ngày làm việc tôi mới nắm được thông tin là bả làm cho ông chủ bả và làm chung với ông sếp tôi từ lúc ông chủ khai trương cái quán đầu tiên tới giờ nghe đâu cũng gần 10 năm nhưng thăm niên nghề quản lý của bà cũng 20 năm chứ có ít đâu, một người phụ nữ lớn tuổi thông thạo 4 thứ tiếng làm trong cái môi trường phức tạp vậy mà vẫn còn độc thân là một dấu ? lớn với tôi từ lúc đi làm đến khi tôi nghỉ việc.
Chị tôi nói với ông sếp :
– Thằng em em nè anh, nó chưa làm qua chổ nào hết, có gì anh chỉ bảo em nó dùm em.:-w
– Tướng thằng này được, mày lấy cái áo thử vô coi vừa không, rồi hôm nay làm luôn đi.>-
Tôi chỉ biết dạ và lấy cái áo vào tolet ở sân sau để thay đồ rồi lên trên sàn mà ngồi chém gió với bà chị. Cái thảm cảnh đầu tiên mà tôi được chứng kiến là cảnh nhân viên nam và nữ ngồi, nằm la liệt dọc cái bộ ghế sofa hay còn gọi là ghế VIP ấy
Bà chị tôi tặng ngay cây hột quẹt và nói :
– Nè, chị tặng mày lấy lửa đó, ngồi chơi chút đi rồi ra họp với mấy anh em bảo vệ, người ta phổ biến cho việc mà làm.
Vào môi trường mới làm tôi không khỏi bở ngỡ vì đây là một môi trường bị người ta kì thị rất nhiều vì nó là cái chốn ăn chơi, là một cái xã hội thu nhỏ, là một nơi mà những người không đủ bản lĩnh có thể sa ngã rất dễ dàng, nhưng đó là lúc lên đèn thôi%-( còn trước cái thời gian đó, tôi cảm nhận có một sự bình yên rất nhẹ nhàng, sự bình yên hiện rõ trên khuôn mặt của những nhân viên tranh thủ ngủ lấy sức trước giờ làm việc, vì đâu ai biết ngoài ca 3 thì họ còn tranh thủ làm thêm ca 1 hoặc ca 2 để phụ giúp gia đình.
Vì bà chị tôi là quản lý nên chổ tôi ngồi xung quanh cũng toàn mấy em Pr myno xinh tươi đang bận trang điểm, sửa soạn hay loay hoay lướt dế 8 chuyện với bạn bè, xa xa một tí là khu của mấy ông sercurity đang tụm 5, tụm 3 chém gió đủ thứ chuyện từ năm 1900 hồi đó, nhìn ra hướng bên trái là khu vực họp khẩn của mấy bộ phận chăm sóc khách hàng *cskh* hay còn gọi là quản lý, khu đó là khu sung sướng nhất vì nhiệm vụ của họ chỉ là alo cho khách vào chơi và ăn % hoa hồng từ bill của khách, nói là nói thế chứ % cao nhất của các quán bar sài gòn này chi cho quản lý chỉ có 20% và lương cứng mà thôi.=)) nhìn sang bên trái là những chàng hot boy đúng nghĩa đang xếp những miếng khăn giấy cho khách, ai nấy đều có việc riêng của mình cả.
Nói đến sếp thì tui cũng giải thích thế này cho các bạn hiểu, lever trong vũ trường là thế này* đọc phần này dễ hại não, nhưng nên đọc kỉ để hiểu cái cơ cấu hoặc động hoàn hảo và chuyên nghiệp nhất này * :
Đỉnh cao nhất là Chủ Đầu Tư : là những người bỏ tiền ra đầu tư cho cái quán đó, họ có thể là cổ đông hoặc là đại khái như cty TNHH 1 thành viên, họ ít khi lên quán lắm, chủ yếu 1 tuần họp tổng 1 lần và quan sát mọi hoạt động của quán qua camera được lấp khấp quán, những camera đó gọi là camera tĩnh, còn có một loại camera lợi hại hơn là camera động, camera động là những thằng cấp dưới và cấp dưới của cấp dưới của cấp dưới dưới dưới……, nói trắng ra là những thằng mách lẻo những thằng đó là anten chuyên cung cấp thông tin cho chủ đầu tư và vì thế có nhiều chuyện quản lý chưa biết những chủ đầu tư đã biết hết trơn hết trọi.^
^
Sau chủ đầu tư là Ban Giám Đốc : Ban giám đốc là những người chăm coi nguyên một cái quán đó, họ đồng cấp với Chủ Đầu Tư cho nên chức năng củng y chan như vậy:-“.
Sau ban giám đốc là Giàn Khung : Giàn Khung là danh từ dùng để chỉ Tổng Quản Lý – Phó Quản Lý – Bộ Nội Vụ ( Lo việc kinh doanh trong quán ) – Bộ Ngoại Giao ( Chuyên lọ chuyện ngoại giao cho quán ) – Trưởng Quán Lý Từng Bộ Phận – Quản lý ( CSKH )..v..v thường thì một tuần giàn khung sẽ họp ít nhất là lần vào ngày thứ 7 hàng tuần và một ngày quán có chương trình hàng tuần, trong cuộc họp này chỉ có sự im lặng lắng nghe Ban Giám Đốc chửi chứ ngoài ra không có gì hay ho để nói cả
Sau Giàn khung là Giàn Giáo ( nói cho vui vậy thôi 8-})
Giàn giáo gồm các bộ phận :
– Phục vụ :Trưởng quản lý là người chịu trách nhiệm cho nguyên bộ phận phục vụ, sau Trưởng quản lý là phó quản lý, sau phó quản lý là các tổ trưởng của các khu
và sau tổ trưởng là các tổ viên.
– Pr : Trưởg quản lý Pr là thường được gọi là ba hoặc má họ là người đáng nể trong các quán bar:-j sau trưởng quản lý là các phó quản lý, đám này thường là mấy thằng CSKH không có năng lực bị gián chức xuống bộ phận này làm việc và hầu như hiếm ai trụ nổi 1 năm lắm, sau 2 người kia là những em nhân viên Pr chân dài tới nách, tiên tiền quỷ hậu
– Tạp vụ : cũng sắp thứ tự trưởng phó này nọ nhưng bộ phận này thường là những người trung niên vì chỉ họ mới có khả năng làm những việc này.
– Sercuryti : Bộ phận này đúng ra chỉ trực thuộc quyền quản lý của Tổng quản lý và Phó quản lý thôi, nói chung cũng như các bộ phận khác, nhưng ngoài phó bộ phận ra họ còn chia thêm 1 lever là An Ninh Cơ Động và An Ninh Khu, An ninh cơ động là những người hổ trợ An ninh khu trong công việc.
– Giữ xe : Bộ phận này trực thuộc quyền quản lý của Trưởng bộ phận Sercuryti.
– Kế Toán : Cái bộ phận này là làm rối ban tổ chức nhất trong quán, chuyên gia trừ lương bậy, phát lương trễ..v…v.
– Quầy Bar : Bộ phận này cũng phân chia cấp bậc như các bộ phận khác và cũng bình thường thôi không có gì đặc sắc.
– Kho : Bộ phận này y chan Quầy Bar nhưng nó là bộ phận có quyền ngan ngửa với bộ phận quản lý.
– Âm thanh Ánh Sáng : Bộ phận này thường là các công cty bên ngoài ký hợp đồng với quán bar và nó rất là quan trọng ngan với bộ phận quản lý.
Nói chung phải một thời gian dài tôi mới hiểu hết được cái cơ cấu làm việc của một quán bar, nó có những nội quy riêng, những quy định mà bạn sẽ không muốn phạm phải khi làm việc, nó như một môi trườg quân ngũ với châm ngôn * Kỷ Luật là sức mạnh của quân đội * không một bộ phận nào có thể làm nên một CLB được cả, mà đó là sự đoàn kết và gắn kết của tất cả các bộ phận lại với nhau.
Hết phần 1, mai mình sẽ viết tiếp cho các bạn Phần 2 – Đêm Đầu Tiên.
Truyện có lẻ khá dài, nhưng các bạn chịu khó theo dỏi sẽ hiểu được cái mặt trái của nghề bar vũ trường này, nó bạc lắm các bạn à.
Haiz, viết vậy mà chẳng ai trái phải hay poctem lấy tinh thần cả#-o dù gì mình cũng sẽ viết tiếp câu truyện này vậy.
Phần 2 – Đêm Đầu Tiên
– Ra họp kìa mày !>
Phần 2 – Đêm Đầu Tiên
– Ra họp kìa mày !>
Giọng bà chị tôi cất lên, tui vội đến ngay cái chổ mấy ông Sercurity đang bu lại xa tít đằng đấy, đó giờ cũng chưa họp qua cái vụ này bao giờ nên tui cũng có chút hào hứng trong lòng lắm, mở đầu là ông đội phó giới thiệu tôi với toàn đội.><
– Đứng lên đi em trai, thằng này là em của bà chị quản lý, đó giờ em nó chưa làm chổ nào nên không có kinh nghiệm, em theo học hỏi các anh cách làm việc và nội quy trog CLB, rồi lát nữa bốc số sắp chốt luôn đi:-s.
Thường thì thế này, theo tui được biết ở các quán bar sài gòn, đội ngũ Security trước mỗi giờ làm việc đều phải bốc số chia khu ra mà làm, trong một quán sẽ có các khu vực trọng điểm như sàn nhảy, khu bàn đứng, khu bàn ngồi, khu tolet nam, khu tolet nữ ( tolet nam thì nam coi, còn tolet nữ thì nữ An Ninh sẽ coi, những có một số trường hợp ngoại lệ yêu cầu nam An Ninh phải vào tolet nữ thường là bế khách nữ say xỉn trên rồi đưa từ trên sàn đưa xuống khu vực nghỉ ngơi ) và bên cạnh đó là các cánh cửa từ ngoài quán cho đến vào sàn nhảy đều phải có người đứng coi.
Sau khi bốc số xong thì ngoài những người đứng cửa ra, còn lại những người đứg các vị trí bên trong đều phải đóng lệ phí 10.000 nghìn cho những người đứng cửa, tiền đó coi như là hụi chết vì thường thì những cánh cửa đó làm không có tiền và tiền lương của an ninh rất là bèo, chỉ dưới 2 triệu một tháng mà thôi:-bd.
Sau màn bốc thăm vị trí thì tới phiên tôi bị đem ra bốc thăm chia ngày trực, không phải nói chớ cái vụ trực này tui thấy nó tào lao vô cùng, một tuần có 7 ngày thì 7 ngày đó tổ an ninh đêu phải phân chia ra trực đầu giờ và cuối giờ tại quán, trực đầu giờ có nghĩa là bạn phải đến trước giờ hành chánh là khoảng 6h30, sau đó là là ngồi ngay khu vực bấm vân tay điểm danh và kiểm soát giỏ sách, túi , chứng minh nhân dân của nhân viên khi đầu giờ làm việc, sau đó khi bốc thăm xong thì ca trực của bạn phải xuống kho lấy giấy xuất hàng và xuống tận dưới tần trệt bưng trái cây và nước pha hay còn gọi là softdrink lên lầu 2 trên sàn cho quầy bar làm việc, đến cuối ngày thì bạn phải xuống sớm 15p để kiểm tra giỏ xách, tư trang cá nhân trước khi nhân viên ra về.
Có một số nơi sẽ không bắt lực lượng an ninh ở lại trực đêm đến 7h sáng trước cửa quán, nhưng nơi tôi làm việc thì không, bạn phải ngồi từ lúc giao ca tan ca cho đến 7h sáng mà không được ngủ, nếu bị ngủ bạn có thể bị kỷ luật đình chỉ làm việc thíu trách nhiệm nếu ” nhà cái ” ( nhà cái là từ dùng để nói về những người quàn lý từ ban giám đốc trở lên ) phát hiện.
Nếu bạn muốn không phải ngồi trực cực khổ vậy thì bạn có quyền mướn người khác trực thay với cái giá trọn gói 1 ngày làm việc giùm bạn là 150k, nói chung trong môi trường này bạn có thể nhờ vả bất kỳ việc việc gì miễn là có tiền, nhưng có một vấn nạn lớn đó chính là nếu người bạn mướn mà không hoàng thành nhiệm vụ được giao hoặc có sự cố khi làm nhiệm vụ thì chính bạn cũng bị liên lụy và nhận hình thức kỷ luật tương đương với những gì bạn phạm phải:-L.
Sau một hồi chia bản chia khu vực này nọ, tui cũng bị những người đãi diện ca trực bốc thăm vào cái tổ phải trực ngay trong ngày đầu tiên làm việc,vì làm ngày đầu tiên nên tôi được ưu tiên miễn trực đêm, thường thì một tổ chỉ có 3 người, khi nào quân số đông thì một tổ sẽ được 4 người, một đêm thì ca trực phải có 2 người ở lại trực, cho nên cứ việc thay phiên nhau 2 người một tuần, nhưng muốn mướn người khác trực dùm không phải là chuyện dễ, bạn phải có một tin thần thép, một cái lưỡi thật mềm dẽo, và hơn hết là bạn phải biết miệng nói mà tay nhét tiền, chứ không phải cái gì cũng nói khơi khơi cả ).
Trong cái quán này các khu vực đều được phân chia rõ ràng, bạn làm việc trong khu vực bạn, nếu có sự cố thì bạn phải chịu trách nhiệm, nhưng bạn có quyền qua khu khác kiếm tiền với lời đề nghị đổi khu vực với nhau, thường thì các khu vực đều có tên gọi riêng của nó, vd như sàn nhảy chúng tôi gọi là đài quan quát vì nó cao và có thể nhìn thấy hết mọi sự việc đang diễn ra bên trong quán, kế đó là khu bàn đứng nằm ngay chính giữa quán thường được gọi là khu thung lũng tình yêu vì khu đó thường là khách trẻ từ thanh thiếu niên nhi đông cho đến trung niên là cùng#-o.
Tiếp theo là những khu vực VIP sát loa có ghế sô fa hoặc bàn đứng thì chúng tôi hay gọi là khu cai nghiện vì thường thì dân chơi bay lắc hoặc giang hồ đi chơi thì họ có xu hướng chui vào trong những góc đó để bay vì một phần họ tránh được sự chú ý của đám ” chèo” ( chèo ở đây là những cảnh sát hình sự bên đội ma túy hoặc đội trật tự xã hội) và họ có thể chơi thoải mái mà không đ*ng chạm đến ai, xa xa một tí là khu tolet nữ nhìn ra sẽ có những dảy VIP và bàn đứng nhỏ, khu đó chúng tôi dùng một danh từ mĩ miều là ” xóm đĩ”, cái này chắc không phải giải thích rồi :”>.
Ngoài xóm đỉ ra còn có khu vực biển đông tức ám chỉ những cánh cửa, hầu như ít ai muốn bốc thăm trúng cửa lắm vì khu đó vừa chán, vừa ít tiền không đủ sổ hụi góp sách, nhưng có một số người có thâm niên trong nghề thì họ lài thích ra cửa và làm rất nhiều tiền vì họ có nghề và quen mặt khách, nhiều người sẵng sàn bán khu để ra cửa đứng với giá 200k nếu bạn không lấy tiền cửa hoặc 150k nếu bạn lấy tiền cửa để bốc số, bốc số ở đây là những người đứng cửa sẽ gôm tất cả tiền cửa lại và bốc thăm xe ai thắng lấy hết, nhưng cái chuyện này cũng thuộc về hên xui may rủi :”>.
Đêm đầu tiên làm việc tôi đã được đứng ngay khu cai nghiện và nhận được sự hổ trợ của Cơ Động trong công việc, đến giờ lên nhạc, tôi loay hoay quanh khu vực mình đứng và rồi bà chị già của tui bước đến :
– Tối nay e đứng ở đâu.
– Dạ em đứng khu này nè chị, mà có gì không chị.
Bả không trả lời mà vội quay đi làm việc của bả, đến hồi sau tôi mới biết bả sắp những bàn khách vip có tiền ngay khu vực tôi đứng, bả chỉ từng vị khách sộp, chỉ tôi chào, nói tên, mồi thuốc, rót rượu..v..v nhưng tui cũng nữa nghe nữa không à, vì đêm đầu tiên là việc mà đứng ngay sát loa đúng là cực hình, lúc thằng DJ nó kèo còi tàu lên thì tôi đứng hình và đung đưa rung cả người theo tiếng còi tàu của thằng Dj và hậu quả là đêm đó hai cái lỗ tai tui bị tra tấn suốt 6 tiếng và không nghe được âm thanh gì mà những người xung quanh nói ngoài cái âm thanh vo ve ù ù vô cùng khó chịu.
Đêm đó bà chị dạy tui cách kiếm tiền, nên tui cũng kha khá được 500k bằng việc mồi thuốc và rót rượu, phải nói chớ cá nghề bar vũ trường nảy nếu bạn biết tự kiềm chế, sống tiết kiệm thì cái khoảng tiền bo + với tiền lượng một tháng cũng phải trên 9 triệu chứ chẳng ít, trong nghề này có rất là nhiều cách kiếm tiền, sau khoảng thời gian tôi làm việc, số tiền tôi kiếm kỷ lục một đêm là 1 triệu 300k, số tiền này nhìn thì thấy nhiều vậy nhưng không phải ngày nào cũng được như thế, có đêm tôi bị ” lock ” ( lock là từ dùng để chỉ việc bạn không làm ra đồng nào), có đêm được 50k, 100k.
Sống môi trường này nếu bạn không có mượn nợ góp sách thì chi phí một ngày sống ở sài gòn khá cao, mở mắt dậy bạn ăn trưa với cafe thuốc lá nữa là 40k + tối đi làm bạn ăn tối và cafe cà pháo nữa cũng 40k + tiền xăng cộ và tiền cửa với gửi xe nữa đã hết 50K chưa tính tan ca bạn đi về ăn đêm cũng hết 30k tổng lại 1 ngày chi phí của bạn là 160k, chưa tính nếu bạn thuê nhà hoặc có vợ thì tiền hụi chết đó đội lên đến 300k nên bạn phải kiếm được 500K một ngày mới gọi là có dư.
Nói đến cái vụ góp sách thì nó cũng có lý do thế này, tại sao lại có người phải đi mượn nợ để sống trong môi trường dễ kiếm tiền như thế ??? Đó là do họ có cái tính ngôi sao thường thì làm là phài ngoại giao rộng, mà ngoại giao rộng là những buổi nhậu đêm, những chuyến bay lắc khi được nghỉ phép 4 ngày 1 tháng, những thói quen xài tiên hoan phí mà họ bị nhiễm trong môi trường này, mà những người đi góp sách thường là họ làm có thu nhập trung bình nên đua đòi đú đỡn đến khi cái khoảng chi phí không đủ bù đấp tiền chi tiêu ăn chơi thì họ phải đi góp sách
Tui thì độc thân trai trẻ chủ yếu kím tiền ăn xài là chính cho nên lúc tui vào làm tui đã xác định là không ” bào ” quá ( bào là danh từ ám chỉ cách nhân viên kiếm tiền bo của khách ) , có nhiu xài nhiu, không góp sách không mượn nợ cho khỏe cái bản thân, chứ nhìn nhìu người mỗi ngày đi làm phải đặt chỉ tiêu một ngày kiếm được nhiu đó tiền là nhiu đó tiền, kím không đủ thì mặt hầm hầm như mặt lờ, nóng nảy, bực bội, làm quá sẽ ảnh hưởng đến khách hàng, và những người có ý nghĩ đó thường rất dễ bị quản lý đuổi việc, nhưng lạ thay thường thì những người đó là hạng chuyên bợ đít, nói xấu anh em làm chung và cái tài ăn nói đạt đến cảnh giới thượng thừa, có thể hóa trắng thành đen hóa socola thành shit
Sự cố ngay đêm đầu tiên tôi làm việc chính là qua khoảng 12h đêm, có đám khách toàn nữ đang say sửa nhảy nhót theo điệu nhạc thì tình cờ có một em gái trong bàn tự dưng gãy ngan ngã xuống đất như đíu đổ vì say phê thuốc và say rượu, tôi đến và ẫm em ấy vào lòng rồi đi theo ông anh cơ động, được ổng mở đường cho bế em gái xuống phòng nghỉ ngơi mà hai tay tôi muốn rụng rời vì sức nặng của em và quảng đường từ sàn đi xuống phòng nghĩ cũng gần 50m chứ ít ỏi gì, nhưng bù lại là thân hình số 8 nảy lửa và hương thơm quyến rũ của em gái cùng với những cái va chạm xác thịt trên người giúp tôi có tinh thần mà làm việc hơn.
Phải nói là gài sài gòn đi bar giờ cũng ngộ lắm, vào bar mà bận đồ cứ như đồ ngủ ấy, nào là croptop hở lưng hở ngực thiếu điều muốn thấy hai cái điểm nhậy cảm luôn, nào là quần ngắn nó bó sát và ngắn đến mức không thể ngắn hơn ( ngắn lên tới bẹn ấy chứ8-| ), nào là những bộ đầm body ôm sát cơ thể khoe những chổ cần kín và kín những chổ không cần khoe, nói chung trang phục đi bar bây giờ được mấy em gái sài gòn thiết kế và lựa chọn sao cho phải đáp ứng hai tiêu chí là Bó và Hở, có nghĩa là đồ thì phải bó thật sát những đường cong quyến rũ và hở thật nhiều những điểm nhạy cảm kiến cho những thằng đàn ông có chổ đứng luôn phải cứng chổ đó
Trong cái môi trường này, nhiệm vụ của một nhân viên an ninh rất là quan trọng, khoảng thời gian tui làm ở đó khiến tui đúc kết được đôi điều về an ninh thế này :
Nghề an ninh nó y chan cái nghề công an nhân dân và nói cho sâu hơn là bạn phải am hiểu hai cái nghiệp vụ của cảnh sát hình sự và cảnh sát giao thông.
Trước hết tui giải thích cho các bạn hiểu cái giống nhau của nghề này là bạn phải có con mắt tinh tường quan sát mọi động tĩnh của môi trường xung quanh bạn, điểm hình là khách của bạn có dấu hiệu say xỉn, phê thuốc, tức giận, có dấu hiệu xảy ra xung đột thì bạn có nhiệm vụ báo ngay cho cơ động và họ sẽ quan sát vấn đề xem có cần để báo cho đội phó và đội trưởng biết để hổ trợ và kịp thời ngăn ngừa xung đột hay không.~X(
Để học được kỷ năng đó bạn phải học cách nhìn vào ánh mắt của mỗi con người, ánh mắt đó nói lên tất cả những gì họ muốn thực hiện vì trong môi trường ồn ào không thể giao tiếp bằng ngôn ngữ thông thường bạn buộc phải có những cách giao tiếp riêng với nhau ( cái này mấy bạn nào đi bar chắc hiểu rõ).
Bên cạnh đó một nhân viên An Ninh phải có sự nhan nhẹn, phải quyết đoán và dũng cảm, điểm hình có một đêm quán rất đông khách vì cuối tuần, đêm đó đã qua 12h thì lượng khách cũng đã khá say, tôi đứng ngay khu đài quan sát, nhưng không may ngay khu vực cai nghiện xảy ra xung đột, người trực khu đó thì bận đi vệ sinh và khách thì lại quá đông đến nỗi không có chổ để bạn đi ra đi vào, tôi thấy xảy ra xung đột lập tức nhảy từ sàn xuống khu bàn đứng và len lỏi đẩy bớt bàn đứng ra để có thể tiếp cận được khu vực xảy ra xung đột.
Với con mắt nghịp vụ tui nhận ra ngay nạn nhân là một nam thanh niên chơi ngay bàn đứng đang bị đám trên vip đánh, tui lập tức báo động các anh em khác qua nút khẩn cấp trên bộ đàm, tui lao vào chụp cổ thằng thanh niên bị đánh và kéo nó ra khỏi đám đông hổn loạn đang được lực lượng an ninh khác đến can thiệp và đưa xuống phòng nghỉ ngơi rồi chạy ngược lên hổ trợ anh em làm việc, hậu quả là 2 bàn đứng của đám thanh niên bị hất tung, miểng chai, máu..v..v dính đầy dưới đất, những nhờ sự sắp xếp của Bộ Ngoại Giao nên mọi chuyện êm xui.)
Nói đến đây chắc mọi người đã hiểu sự giống nhau của ngành an ninh và ngành hình sự rồi đúng không, tiếp đến là sự giống nhau với ngày csgt, cái giống nhau ở đây là cách xử phạt :> vd như đám khách đang chơi đương nhiên phải có những lúc vui quá trớn như gác chân lên ghế đôn khi ngồi sofa, hoặc sỉn quá thì đi bàn này bàn kia làm phiền nhóm khách khác, nói chung là làm vi phạm những quy định mà tất cả các quán bar đều đề ra thì người giải quyết đó chính là lực lượng an ninh.
Nhưng ác ở chổ là nếu an ninh không làm đúng nhiệm vụ được giao mà để nhà cái hoặc quản lý thấy thì sẽ bị khiển trách hoặc xử phạt theo quy định, mà làm căng quá thì khách không vui, mà khách không vui thì sao có tiền bo được, chính vì thế nó xuất hiện cái tư tưởng gọi là khó quá cho qua mà khá quá thì cho vô ) giả sử vài tình huống tui từng gặp là khách say xỉn quá thì tui phải đứng sau lưng để canh chừng, bạn bè hoặc thằng khách đó thấy tui đứng sau lưng ra vẻ đâm chiu thì cũng không thích và đuổi tui đi nhưng tui nói là phải thực hiện nhiệm vụ, và thế là những đồng tiền bo được móc ra và nhét vào tay tụi tui y chan đám csgt đang làm nhiệm vụ vậy đó
Đôi khi cũng có những lúc trình độ thượng thừa của bạn được phát huy điểm hình như tôi đã từng chào khách 1 tiếng lấy 500k, lấy dùm cái ghế bo 20 đô singapo, kiếm vài em Pr xinh tươi vừa ý khách nhận 50 USD, mồi 1 điếu thuốc lấy 50 đô úc
Nói thì nói thế thôi nhưng không phải lúc nào cũng dễ ăn như vậy, thường thì những nhân viên an ninh khi thấy bạn vào chơi một hồi họ sẽ vui vẻ tiếp đó, vd như mồi thuốc, rót rượu, lấy ghế, kê thêm bàn, mua dùm thuốc lá, kiếm vài em Pr tiếp bạn,gấp đá hoặc lấy bánh kem, gắm đèn cầy, cho chạy bản tên chúc mừng sinh nhật bạn và họ sẽ không quên nói nhỏ bạn 1 câu :
– Nay anh chị cứ chơi thoải mái đi, em coi anh chị chơi cho >
Và sau khi bạn chơi xong chuẩn bị tính bill ra về thì nó bồi thêm 1 câu :
– Nay chơi vui ha anh chị :”>
Đó là những câu nói khéo mang hàm ý đòi tiền boa, những lúc đó các bạn cứ cho họ 100k hoặc nhiều hơn nếu các bạn có khả năng, bên cạnh đó tôi cũng khuyên các bạn nếu vào quán bar mà thấy nhân viên An Ninh nào đứng ngay khu vực các bạn đang chơi hơn nữa tiếng thì các bạn cứ mạng dạng boa cho họ 100k và nói khéo :
– Em, Anh ngó cho tụi Anh, Em chơi nha.
Đó là hành động khôn ngoan bởi vì khi bạn cho họ, họ sẽ có trách nhiệm đứng vòng vòng khu đó bảo đảm cho sự an toàn và quan tâm bạn từ lúc bạn vào chơi đến lúc bạn ra về, khi về bạn có thể cho họ thêm 50k hoặc nhìu hơn tùy bạn thay cho lời cảm ơn bởi vì đã có một số trường hợp khi bạn không boa hoặc họ đã chai mặt bạn là người không bao giờ bo, lúc bạn gặp sự cố họ sẽ mạnh tay giải quyết bạn, lúc đó sẽ không có cái chuyện ” khó quá cho qua ” đâu, chính vì thế ngành An Ninh nó giống Ngành Công An ở những điểm đó8-}.
Sau khi tan giờ, bà chị dẫn tôi đi ăn khua cùng những nhân viên làm chung, vừa ra khỏi quá tôi đã cảm nhận được cái tiết trời se lạnh, lỗ tai thì cứ ù ù, đầu thì quay ùng ùng khó chịu, chị hỏi tôi ngày đầu làm việc thế nào mà tôi phải ráng sức nghe những lời chị nói mà cứ hả với cái gì miết ~X(.
Vừa về đến nhà tôi chỉ kịp thay ra bộ đồ và ngã lăng ra giường với cái chân nhức mỏi và toàn cơ thể như có cục tạ hàng trăm tấn đang đè lên lưng vậy, cảm giác mệt mỏi sau một ngày làm việc thật nhiều tiền phải nói là nó vui nhưng không hạnh phúc bằng việc được nằm trên cái niệm ấm cúng và ngủ thật say, đó là những phút giây hạnh phúc ban đầu để bước dần vào chuỗi ngày mệt mỏi với cái lối sống sai lầm.
Hết phần 2, viết gần 4 tiếng mới xong8-| mong mọi người ghé qua xem góp chút ý kiến cổ vũ tinh thần cho mình viết hết truyện nhé.:-?
To be countinew part 3 :working
tiếp đi bạn ơi. Mở đầu dài dòng quá cần rút ngắn thêm
Bài viết của bạn thực tế , hay. Lần đầu tiền mình đi bar thì không biết bo riêng cho security đâu,khoảng hơn vài trăm k gì đó dư trong hóa đơn cứ nghĩ sẽ để nhóm trực và nhân viên phụ trách bàn chia sao cho hợp lý . Ở một số nhà hàng bọn mình từng nhậu lại khác nữa. Tiền dư sẽ được giữ lại tới cuối tháng chia cho mọi người. Hội quán bia SG ở TĐ là zay. Hồi đó bọn này đi chơi mà tiền đâu có nhiều , đú tí cho có màu sắc . Cũng vui lắm, vào nhìn các em ngọt từ đầu tới chân kk. Nó tới kè kè thằng nào cũng ngại nhưng ham lắm . Nó ngoái V3 đung đưa mới ghê, biên độ đủ chạm vào mình nhẹ nhàng , xong rồi nói chuyện mà nói cho nhau nghe không nổi nên dùng cử chỉ , một lúc chán rồi kệ thích ra sao thì ra. Các em toàn nói ít tuổi nhưng mình biết các e sax hoặc tại các e thức khuya, rượu bia vào nên già nhanh chóng. Càng về đêm khuya thì càng lạnh mà bọn này thì cũng nhảy nhót gì mấy đâu, riêng mình chịu lạnh kém nên muốn về . Nói chuyện về bảo vệ trực bàn , có cái tếu là thế này: bọn mình vào thì ko rượu (sợ rượu đâu đâu ) uống bia , thì mấy ông mang bia ra có em trực bàn và bảo vệ rót luôn. Bọn này làm vài vòng thì không hiểu sao có một thằng security nhảy zo rót xong mời bọn này . Lúc đó hơi bất ngờ cái là bia của bọn này mà nó xem như bia phường bia xã hay sao đó , tự nhiên như ruồi. Thì bọn này cũng uống, vui là chính mà. >
<. Thớt tiếp tục đi, sẽ theo dõi bài viết của bạn.>:/
đã tks và tín dụng, chờ đợi chap tiếp của bác!
Phần 3 : Working
Nói đến bar club là người ta sẽ nghỉ ngay đến Giang hồ – Thuốc Lắc – Rượu – Gái, bốn cái vấn nạn đó đủ để cấu thành một cái xã hội thu nhỏ trong một quán bar rồi, những vấn đề đó nếu đi sâu vào thì rất là nhiều chuyện để nói có thể nói cả tháng trời cũng chưa hết nhưng tui chỉ tóm tắt một số cái chính để nhà theo dõi mà thôi.
Nói đến bar club là người ta sẽ nghỉ ngay đến Giang hồ – Thuốc Lắc – Rượu – Gái, bốn cái vấn nạn đó đủ để cấu thành một cái xã hội thu nhỏ trong một quán bar rồi, những vấn đề đó nếu đi sâu vào thì rất là nhiều chuyện để nói có thể nói cả tháng trời cũng chưa hết nhưng tui chỉ tóm tắt một số cái chính để nhà theo dõi mà thôi.
Thứ I Giang hồ :
Trong cái giới bar vũ trường này đâu đâu cũng có giang hồ, họ thường được gọi là khách bay vì đa phần vào là để rửa tiền, để bay lắc, để thỏa cái thú vui cuộc đời nhưng bên cạnh đó không thể tránh khỏi những vụ đánh chém kinh hoàng mà báo lá cả hay đăng um sùm.
Nói về giang hồ quán bar thường chia làm 2 loại là giang hồ bắc và giang hồ nam, giang hồ bắc là những anh hùng hào kiệt từ hàng hải phòng đổ lên lạng sơn móng cái này nọ, trong người họ lúc nào cũng thủ sẵng súng hoa cải, rulo..v…v nếu đ*ng chuyện là rút ra nả và biến khỏi hiện trường ngay, họ có cái tính đoàn kết rất là cao, điểm hình là đôi khi đ*ng chuyện, họ sẵng sàng giúp đỡ khi biết nạn nhân là đồng hương của mình.
Nói về giang hồ nam thì cũng không thiếu những vị có tiền và có quyền, họ thường là dùng vũ lực và vũ khí như dao – mã tấu – dùi cui – ba trắc ra solo một một với đối phương, nhưng họ lại không có tính đoàn kết như giang hồ bắc điểm hình như khi gặp chuyện mạnh bên mày mày lo bên tao tao lo, họa may chỉ được thêm vài mạng đến chi viện mà thôi.
Trong những vụ tranh giành lãnh địa hay khi xảy ra xích mít thì họ vẫn có những buổi gọi là giải hòa hai bên, những buổi như vậy thì người đại diện hai bên đều có những kẻ buôn nước miếng hay còn gọi là đi điều đình gặp nhau tại một quán ăn, một nhà hàng để giải hòa hay nói chuyện phải trái với nhau.
Tui là tui rất nể những người được gọi là điều đình, họ có cái tài ăn nói có thể biến trắng thành đen biến vịt thành thiên nga đấy, tôi từng thấy những phi vụ có điều đình đi giải quyết thậm chí bị bắt tận tay đang bán thuốc lắc cũng có thể trắng án, họ là những người có cái đầu óc của gia các lượng, có cái miệng khéo ăn nói vô cùng cực.
Trong khoảng thời gian tui đi là cũng xảy ra kha khá vụ đánh nhau mang hung khí bị tụi tui phát hiện và điềm hình một vụ việc như sau, có thằng trẻ trâu đi chung với đám bạn vào chơi cũng khoảng 10 người đang say sưa theo điệu nhạc và say xỉn vì rượu mạnh, tui nhìn là thấy nghi nghi là có thể xảy ra xô xác với bàn kế bên do đ*ng nhau lúc đang chơi bời rồi một lúc sau tui thấy thằng nhóc đi xuống dưới dường độ đâu chừng 15 phút rồi quành lên lại với nét mặt nhìn rất đâm chiêu, tui tiến lại gần vỗ vai vuốt vuốt dọc sóng lưng thì cả thấy khá cộm là biết ngay nó xách đồ chơi lên nên tui không nói gì cả mà nhan tay nhấn bộ đàm báo động 3 ông cơ động đến ngay nơi tui đang đứng làm việc.
Tui giải thích vụ việc cho mấy ổng nghe và qua nhận định ban đầu thì mấy ổng xác định là vụ này nghiêm trọng nên bảo bao vây và áp giải thằng nhóc đó xuống đường, nhận lệnh rồi làm ngay và luôn nên tui lủi lủi 1 hồi thì đứng ngay bên trái còn 2 ông thì đứng bên phải và sau lưng thằng nhóc, một ông còn lại thì đứng ngay giữa hai nhóm có nhiệm vụ là giữ trực tự khi tụi tui hành động, mấy ổng nói nhỏ với thằng nhóc là xuống đường tí có bạn cần tìm nhưng chưa kịp đợi thằng nhóc phản ứng là hay tay nó đã bị tui và ông cơ động khóa lại còn ông thứ 3 thì đừng giải thích cho người nhà nó, vẻ mặt nó khá là ngơ ngác vì chuyện xảy ra quá bất ngờ nhưng không thể phản ứng vị bị khóa cứng cả hai tay.
Tụi tui đưa thằng nhỏ xuống đường rồi đưa vào hẻm bãi giữ xe với sự hổ trợ đồng nhất với bộ phận an ninh đướng dưới đường kiểm tra trên người thằng nhỏ có 1 cây sọc dưa dài tầm 50cm bọc trong giấy báo bóng lưỡng, sau khi tịch thu tang vật và cảnh cáo thằng nhóc nếu có lần sau sẽ đưa thẳng lên phường xong rồi đuổi cổ nó về, khi nó ra đầu cổng thì đám bạn nó cũng đã tính tiền hết và đang đợi nó ra để ra về với cái vẻ mặt tực tối khó chịu pha chút sợ sệt :>:>
Nói cho đúng ra bảo vệ quán bar cũng là một dạng giang hồ nhưng được nhà nước công nhận, ở ngoài bạn phải chịu sự quản lý của công an và nhà nước nhưng vô bar thì lại phải nghe và làm theo quy định của bảo vệ, thường thì những vụ đánh nhau của khách với bảo vệ đều được bộ ngoại giao bịt kín từ a đến z nhưng những vụ đó cũng chỉ có 2 loại, 1 là khách vào chơi xảy ra xô xác với đám khách khác bị bị bảo vệ can ra rồi rây sự tiếp tục với bảo vệ và xảy ra xô xác, 2 là khách vào chơi quậy phá bị bảo vệ đến giải quyết rồi xảy ra xô xác trực tiếp với bảo vệ chứ không ai khơi khơi lại đi đánh khách cả, vì khách là nguồn sống của một cái quản, là cái nồi cơm của toàn thể nhân viên trong quán nên khi người ta đi chơi mà nghe bảo vệ đánh khách thì người ta đến là gì nữa.
Chính vì thế nên chủ quán đều có quy định nghiêm ngặc với bảo vệ nhầm tránh sự lạm quyền trước đây của bảo vệ và giữ uy tính cho quán của họ, bên cạnh đó họ còn phải lo về mặt chính quyền vì ngành nghề bar vũ trường là một ngành nghề vô cùng nhạy cảm nếu chỉ cần có vụ việc nghiêm trọng xảy ra thì quán đó sẽ bị công an chú ý đến và vụ gần đây nhất là nhân viên bar 39 kumho xô xác với giang hồ hải phòng để lại hậu quả là một giang hồ hải phòng đến bây giờ vẫn nằm chờ thời thở ô xi truyền nước biển vì chấn thươg sọ não quá nặng, sau khi vụ việc xảy ra chính cục c45 bộ công an thành phố vào cuộc điều tra và rút giấy phép kinh doanh 39 kumho ròng rã cả nữa năm trời, đến gần đây nhất là sự hợp tác của ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng nhưng vẫn không vực dậy được kumho, cứ tầ 10h đến 11h hàng đêm thì xe công an phường cứ đến đậu ngay trước hầ cưả tầng hầm thì đố dân chơi bay lắc nào dám vào đấy mà chơi.
Chuyện giang hồ không chỉ có nam mà còn có cả nữ, điểm hình nhất một vụ ở 030 có vị khách nữ sau khi xảy ra xô xác đã rút khẩu rulo hoa cải ra để thị uy nhưng rất may đã bị đội ngũ an ninh không chế giật cây súng và giao luôn cả người lên công an phường, sau vụ đó 030 bắt buộc phải lấp một máy ra kim loại vụ khí cho nhân viên đứng cửa đầu tiên để rà soát khách vào chơib-)
Thỉnh thoảng vẩn có chuyện giang hồ gà nhà đá gà nhà mà tui đã từng gập, đêm đó là sinh nhật một anh lớn có tiếng ở bình thạnh thì đương nhiên em út đến mừng sinh nhật là phải đông rồi, cũng rượu chè bay bổng như thường lệ thì tình cờ trong đám có thằng bị sản thuốc nó ói này này nọ buộc tui phải can thiệp là đưa thằng đó xuống đường cho nó nằm sofa nghỉ cho khỏe nhưng đám này không chịu và đưa lên dãy ghế vip chổ mấy anh lớn đang ngồi để cho thằng lính nó nghỉ ngơi tí thì tui thấy vậy nên thôi, đâu mà quay qua quay lại 1 hồ thì thấy thằng kia đập mạnh cái ly xuốg bàn nước đổ lung tung nên bị bạn nó dằn nó lại, rồi một anh đàn em của cái anh lớn đó xuống khuyên ngăn thì xảy ra xô xác, thằng đàn em của anh lớn cho ngay cái ly vô đầu thằng đập cái ly rồi kiu bạn nó đưa nó về, tui chỉ biết đứng nhìn vì chuyện người nhà người ta tui không có quyền can thiệp, lát sau hỏi ra tui mới biết tại sao thằng kia ăn ly vì nó hổn trong sinh nhật anh lớn và đã chơi mà không biết kiềm chế bản thân mình nên bị ăn ly lãng xẹt :d
Nói đến vấn đề thứ 2 là thuốc lắc :
Phải nói là thời buổi bây giờ vào bar kiếm thuốc lắc còn dễ hơn kiếm tiền nữa, nhưng đó lại là một vấn nạn của các bar vũ trường mà ngành công an ra sức triệt phá bao nhiu cũng không thể dẹp sạch được cái vòi bạch tuột đó, hàng ngày theo đánh giá sơ bộ của tui thì một quán bar có tầm 300 đến 400 lượng khách là đã có trên 100 người dương tính với ma túy.
Ma túy trong bar vũ trường được phân loại như sau :
– Kẹo hay còn gọi là thuốc lắc uống một viên vào tầm 5 đến 10 phút sau sẽ có tác dụng làm bạn cảm thấy hương phứng, cơ thể bạn nhẹ nhàn như đang đi trên may và tự bạn sẽ nhảy nhót theo tiếng nhạc dj đinh tai nhức óc, loại này đa phần dân chơi hay dùng để đề ba đầu giờ nhưng nhược điểm là dễ bị mất kiểm soát khi dùng quá liều.
– Khây hay còn gọi là ke nó là một dạng bột ma túy tổng hợp khi dùng phải mài nhuyễn ra thường được lấy ống hút rít 1 ít bột vào rồi rải thành 1 đườn trên mu bàn tay hoặc hút trực tiếp trong bịch, loại này hít vào lên rất là nhanh và mạnh nhưng bạn vẫn có thể điều kiển được bản thân.
– Cỏ hay còn gọi là bồ đà, loại này có nhìu nhánh khách nhau như cỏ thái – cỏ thường – cỏ tẩm..v…v nói chung nó nhìn giống như thuốc lá vậy nên người sẽ ve điếu thuốc từ từ rồi moi thuốc lá ra bỏ vào cái dĩa hoặc cái gì đó xong người ta sẽ trộn cỏ vào thuốc rồi nhét vào lại điếu thuốc để hút, còn có một cách chơi khác là người ta mua cái tẩu rồi múc trực tiếp thuốc bỏ vào tẩu và hút, loại này nó kiến thời gian xung quan bạn chậm lại, làm bạn cảm thấy tăng nhịp tim, đầu óc quay cuồng và nhược điểm là rất dễ bị mất kiểm soát hoàn toàn nếu như bạn hút quá liều, khi quá phê đến khi bị gảy ( gảy là từ dùng để tả khi bạn mất kiểm soát hoàn toàn) bạn chỉ cảm nhận được thời gian nó trôi chạm giống như bạn đang xem một đoạn phim chíu chậm vậy.
– Nước biển loại này nhìn y như nước siỏ màu xanh dương vậy, nó dùng để hổ trợ tăng đô sau khi chơi khây bị xuống cảm giác thôi.
Thường thì các quán bar đều có những người chuyên đi bán ma túy cho khách, họ không phải nhân viên quán nhưng họ cấu kết với một số nhân viên để bán chia lợi nhuận %, những người đó chỉ trinh sát mới biết và những nhân viên trong quán mới biết, các trinh sát ma túy thường thả cho họ làm đến khi cảm thấy thời cơ chính mùi mới ra tay bắt mà thôi.
Tác hại của ma túy là khôn lường, tui gặp rất nhiều trường hợp chơi ma túy bị gãy buộc nhân viên an ninh phải đưa xuống đường để nghỉ ngơi tránh trường hợp để lâu bị sốc thuốc sùi bọ mép co giật và dẫn đến tử vong, thông thường khi bạn hoặc bạn bè bạn bị gãy tốt nhất là nên mua một bịch sữa cho họ uống vào và móc họng cho ói sạch ra rồi dùng khăn nóng lau mặt và quấn lại đấp sau gáy để giải nhiệt, còn không có thể kêu phục vụ lấy ly chanh nóng để uống mà giã thuốc nhưng tuyệt đối đừng kêu trà nóng uống vì nó không có tác dụng giã rượu giã thuốc mà ngược lại làm bạn ói và cảm thấy mệt mỏi thêm mà thôi và nên nhớ khi kiu thì phải bo cho ngta bảo đảm người ta làm nhiệt tình cho bạn ngay.
Tui thấy có nhiều trường hợp bạn bè đi chung cả đám nhưng khi về bỏ lại 1 thằng nằm ven đường với xe cộ để hớ hên vậy, những trường hợp đã lấy xe và ra khỏi quán đáng lý ra tụi tui coi như là hết nhiệm vụ nhưng vì cái tình người nên những bảo vệ trực đêm thường sẽ dắt xe bạn qua bên này đường để coi chừng dùm bạn chứ khôg lục bóp và điện thoại để giữ dùm bạn đâu, chuyện đó phức tạp lắm, vd như sáng hôm sau bạn tỉnh dậy chỉ còn chiếc xe và cái bóp mà bị mất điện thoại thì ai sẽ chịu trách nhiệm cho bạn hay là bạn sẽ đổ thừa người giữ xe dùm đã lấy cấp của bạn.
Vấn đề kế tiếp là rượu :
Rượu trong quán bar thường là X.O – Hennessy – Belveder – Chivas là chính, bên cạnh đó còn có glenorangie – van…v..v sắp theo thứ tự của tui thì X.O đứng nhất sau đó là Chivas rồi đến hennessy và cuối cùng là glenorangie và belveder.
Rượu trong quán bar hầu hết đều không có một tờ giấy nào đủ để gọi là khi công an ập vào kiểm tra cả, nếu các bạn tinh mắt có thể để ý khi các bạn khui chai 3 lit, 6 lit này nọ thì thằng phục vụ hay con tiếp thị chả bao giờ dám xé ngay cái tem chính hết mà phải xé hai bên miếng nhựa có đính tem bọc đầu vỏ chai, vì những cái tem đó sẽ phải nộp về cty cung cấp rượu cho quán để đóng vào vỏ chai mới ;
Nếu ai nói rượu trong quán bar là rượu giả thì cũng đúng nhưng không hẳng là đúng 100%, thường thì ví dụ 1 chai 100% thật nó sẽ chiếc ra tầm 40% đến 50% để pha thêm nguyên vật liệu khác vào rồi đóng tem bỏ thùng vận chuyển đi bán, nhưng không hẳng 100% tất cả các loại rượu trong bar đều là giả, vd như X.O nè, Chivas nè, Van đều là hàng thật cả.
Các bạn vào bar kêu rượu thì mấy em tiếp thị sẽ mời các bác mua ví dụ như loại A mua 1 chai tặng 1 chai còn những quản lý mời các bạn vào chơi họ sẽ tặng như mua 1 chai quán tặng 1 chai rồi quản lý tặng thêm 1 chai thành 3 chai nếu uống không hết thì gửi lại lấy thẻ đem về lần sau lên uống tiếp khỏi tốn tiền rượu chỉ tốn tiền nước pha và trái cây còn đồ ăn vặt thì kêu quản lý à bạn đặt bàn ký cho bạn vì những thứ họ ký là chỉ tiêu bonus của quản lý nên không phải tốn tiền nhưng các bạn vào đặc bàn quản lý cũng nên bo cho họ 300 – 500 – 1 triệu – 2 triệu tùy theo cách họ phục vụ bạn chu đáo hay không.
Tui có một lời khuyên chân thành là nếu các bạn đi bar tốt nhất uống bia đừng uống rượu mà nếu có uống rượu thì đi lần nào uống hết lần đó đừng có chừa lại bởi vì trong kho cũng có sức chưa giới hạn, ví dụ một ngày trong kho full là 100 chai rượu và bán ra hết 50 chai thì hôm sau họ phải nhập tương đương 50 chai vừa bán rồi số rượu bạn gửi sẽ như thế nào ?!! rượu bạn gửi lại qua 1 tuần nếu bạn không đến chơi họ sẽ phân loại và rót vào thùng đựng nước suối mười mấy lít ấy nên khi nào thùng đó đầy họ sẽ gửi về cty cung cấp rượu cho họ và cty ấy sẽ pha chế lại với rượu mới để giao cho bar bán lại cho bạn chai rượu mới, còn cái thẻ rượu của bạn thường thì thời hạn chừng 1 đến 2 tháng khi bạn vào chơi thì họ sẽ rót trong thùng đó ra số % đúng như ghi trên thẻ rượu của chai rượu bạn :>
– Phần cuối cùng là về Gái :
Gái quán bar nó cũng như giang hồ quán bar vậy và nó cũng có rất rất rất nhiều chuyện để kể đến nhưng tui tóm tắt lại như sau, gái quán bar có nhiều loại và tui sẽ phân chia ra 3 dạng chính là Gái nhà lành – Gái đi làm – Gái Đú.
Nói về Gái Nhà Lành thì thường là những con nai vàng ngơ ngác lần đầu tiên vào bar hoặc những cô em đi ăn chơi đàng hoàn có thể nhìn qua các đặc điểm như ăn mặc kính đáo, đi cùng bạn trai dự tiệc tùng mắc chữ A mồm chữ O ngó tới ngó lui không ngừng nghỉ, loại này thường thì vào chơi một tí rồi đi về là cùng, họa chăng ăn chơi nhưng tự biết điều khiển cái bản thân mình không để sa cơ lỡ bước, loại này vào bar đa phần mấy thằng phục vụ khoái lắm vì vớ vào là có thể tha hồ đào mỏ mà còn được hưởng hàng tươi ngon
Gái Đi Làm nghĩa là gì ?!! gái đi làm là những em chân dài tới nách thường là vào quán bar để làm đàng hoàng kiếm tiền nuôi gia đình cuộc sống này nọ như làm tiếp thị, làm vũ công sexy, đào (PR), làm PG (đóng giả khách theo yêu cầu và hợp đồng của quán với cty em).
Đám PG này nhìn dễ biết lắm nếu bạn đi 1 quán nào đó liên tiếp 3 ngày trong tuần, thường thì mấy em này đi làm vào những ngày quán vắn khách như t2 3 5 và trước mỗi đêm mấy em nó sẽ nhận được thông báo hội của em đó sẽ là ai và đi ca mấy giờ nên ca của mấy em này thường chỉ 2 đến 3 tiếng là cùng, các em đó đi 1 nhóm 4 đến 5 người vào không cần order và được đưa vào đứng những bài có góc nhìn đẹp để khách thấy mà ham rồi vô hoài, đa phần các em đó không đi khách trực tiếp trong quán mà sẽ thông qua một trung gian khác nhưng tui được biết thì 100 em PG là có hết 70 em đi khách rồi.
Còn mấy em tiếp thị rượu hay thuốc lá thường làm việc từ 10h thay ca nhau 1 người 3 tiếng đến 2h hoặc 3h sáng là và nhiệm vụ của các em là chào mời khách rồi kiểm kê doanh số bán hàng trong ngày chứ không trực tiếp đứng ra buôn bán hay ăn doanh thu gì với khách nên lương mấy em này tầm 3tr500/1 tháng à, sau cái tuổi làm bar các em sẽ qua làm bên nhà hàng cho đến khi hết tuổi nhà hàng các em sẽ được lên quản lý với cái chế độ đãi ngộ rất tốt.
Mấy em dance thì làm việc tầm 11h30 đến khoảng 1h30 hằng ngày và trừ những ngày có đoàn đến kiểm tra vì ứ có quán nào cho nhảy sexy cả, một nhóm thường là 4 người cứ lên nhảy 15p là xuống nghỉ 20p rồi lên nhảy tiếp vậy đó và mỗi ngày các em được chia 300 đến 500/1 người chưa tính tiền thuê trang phục trang điểm các em phải tự lo nữa, hầu như các em dance chuyên nghiệp đã rất già và các em ban ngày cũng có đi dạy thêm cho thế hệ sau nối nghiệp.
Tội nhất là mấy em đào mà đi là đàng hoàn để nuôi con thơ hay gia đình dưới quê này nọ, có một số quán sẽ trả lương nhưng với điều kiện các em phải chạy doanh thu cho quán ví dụ như 1 tháng em phải kiếm doanh thu tiền bill được 30 triệu chẳg hạn hoặc là họ sẽ không bắt chạy doanh thu nhưng không có tiền lương và các em phải tự kiếm sống bằng tiền bo, các em mới làm hoặc không có nhan sắc hoặc có nhan sắc phải ngồi trực bàn uống rượu với các bạn từ lúc vào bàn đến lúc ra khỏi bàn thì những em đó các bạn nên bo trung bình từ 300 – 500 – 1 hay 2 triệu tùy túi tiền các bạn vì họ là thân liễu yếu đào tơ cơ mà, họ phải vào ca từ 7, 8h tối đến 3,4 thậm chí 5h sáng mới được về ngủ thì các bạn nghĩ các bạn có uống nổi như họ không ?!! Chưa tính họ bị ganh gét này nọ bị uốn nhầm những ly nước có thuốc lắc rồi áp lực công việc áp lực cuộc sống đè nén lên đôi vai lĩu íu đào tơ đó ai mà không sót cho được :-s
Kế đến là phẩn cuối cùng GÁI ĐÚ cái cụm từ này nếu liệt kê ra thì nhìu nhìu vô số kể nhưng vẫn phải tóm tắt lại như sau, gái đú là những em gái đua đòi ăn chơi sa cơ lỡ bước, những em đào, Dance SeXY, PG biến chất hay những em Cave chính hiệu.
Những em đua đòi ăn chơi thường là chân dài tới nách hay học sinh có chút body đua đòi ăn chơi theo đám bạn hoặc được các đại gia nuôi hoặc giang hồ nuôi, những em này tuổi đời thường thì từ 16 đến 28 ham chơi hơn ham học nên được đại gia nuôi nứng kỷ càng đi bar thì bay lắc rượu chè linh tinh đến hết bay thì nằm dạng hán đó cho mấy thằng đó nó some hay nó dập cho bấy bá và kết cục là thân tàn ma dại và sầu riêng đầy người, tui đã gặp một vài trường hợp mấy em đi chơi bị đám dân chơi bỏ thuốc rồi móc lốp ghi hình ngay tại chổ mà ứ biết cái gì là cái gì cả để rồi vài tháng sau nhân cái giấy dương tính HIV x-( nghĩ lại đôi lúc thấy cũng tội như thôi kệ do các em đó tự chuốc lấy mà thôi.
Những em đào biến chất thì vào bar cập hết anh này ông nọ moi tiền đầy đủ để bán thân trả xác, những em đó vào là chỉ biết kiếm thuốc lắc mà chơi và kiếm rượu mạnh mà uống và có cái bệnh ngôi sao nữa chớ, mấy em đó nghỉ mình đang ở đỉnh cao của Ho Ly Wuất nhân viên giỡn tí là ỏng ẹo làm chảnh những khách vào gặp mấy thằng culy mới lãnh lương là sa vào cho nó sàm sở rờ mó lung tung cười khút khích đến còn bạn trai thì xin lỗi chớ nhiều thằng đến rước về nhìn đúng oải chè đậu luôn làm mình cứ tưởng thằng bốc vác nào đang đợi em nó, nhưng có một số em rất lạ lùng là thích quen lưu manh gianh hồ để nó về nó đánh nó chửi thua con chó mà vẫn quen trong khi nhìu người nâng khăn sửa túi lo cho cắt ca cắt kủm mà lại không ưng.x-(
Còn lại là nhưng em PG, Dance biến chất thường đi khách qua trung gian và lối sống y chan mấy em đào vậy đó, cuộc sống về đêm của những em đó chỉ hừng sáng trong phúc chốc và trả giá về sau này.
Part 4 Staff Bar Club
bài viết quá hay … e cũng dự định xin vào làm trải nghiệm trong môi trường bar mà nghe bác kể rồi từ bỏ ý định này lun hehe… chờ đợi chap tiếp của bác ![Big Grin :D :D]()
Mỏi mắt thớt ui…e cận thị trùm lun rồi…chữ này đá chữ kia…bay tùm.lum ![Big Grin :D :D]()
Cả nhà thông cảm công việc kinh doanh dạo này bận quá,khi nào có thời gian thì ình séc viết ngay,xin cảm ơn các anh em nhìu
chả riêng gì hà nội cũng vậy đó bạn,bài viết chân thật quá
ko hỉu gì hếtttttttttttttttt
![image.gif](http://s1.postimage.org/142r3sukk/image.gif)
![image.gif](http://s4.postimage.org/1fw8vpp44/image.gif)
Chưa hết bài nên chưa đến khúc gọi là lối sống sai lầm mà
thế thì tốt!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
![cici34.gif](http://s2.postimage.org/ozndsctg/cici34.gif)
Ko drop đâu, đag bận đi nghĩ dưỡng toàn phang phập nên ko có thời gian viết
Cảm ơn thớt đã xoá mù! Mới vào có 2 lần nên chưa biết gì cả!
Xin lỗi cả nhà dạo này bận quá nên nay mới viết tiếp, mình rất cảm ơn cả nhà đã theo dõi bài viết này, đây là những hoài niệm một thời của mình, nó rất dài nên mình chỉ tóm tắt gọn lại cho mọi người dễ đọc thôi, mình sẽ tranh thủ viết tiếp để kịp lên bài cho cả nhà đỡ trông ngống.
Phần 4 – Nhân Viên Quán Bar
Nói đến vấn đề nhân viên quán bar thì vô vàn chuyện để nói, nhưng tui chỉ tóm gọn lại cho anh em thế này :
Người quyền lục nhất trong bar là Tổng Quản Lý, thường thì công việc của những người này rất là nhàn hạ vì họ chỉ cần chỉ ngồi đó mà chỉ tay 5 ngón thôi nhưng lương cố định cũng tầm 20 đến 30 triệu 1 tháng, nói thì dễ chứ muốn vào tổng quản lý là bạn phải quen biết về hắc đạo lẫn bạch đạo, phải có độ ngoại giao rất là rộng để có thể quản lý được cả một quán bar có hơn vài trăm nhân viên và vài ngàn khách trong thời gian dài.
Thường thị họ chỉ ngồi 1 chổ, lâu lâu đi ra đi vào rồi lại đi ra rồi lại đi vào hoặc lên phòng cơ trưởng Đì chay đọc thông báo hấp bia bớt đi chẳng hạn, nhưng đôi khi có một số tình huống ví dụ như công an ập vào kiểm tra thì tổng quản lý là người có tiếng nói lớn nhất và nắm quyền sát sanh trong tay đấy, họ còn là những người phân giải mâu thuẫn nội bộ của nhân viên với những khung hình phạt nhất định ví dụ như vi phạm lần 1 cảnh cáo hoặc phạt tiền rồi vi phạm lần 2 thì đình chỉ vài ngày và vi phạm lần 3 thì đuổi nốt, nhưng tội nặng nhất vẫn là nhân viên vì tiền bo mà đánh nhau thì đuổi thẳng khỏi cần biết ai đúng ai sai cả.
Bên cạnh đó thì họ còn là người đưa ra những quyết định lớn nhất ví dụ như miễn phí 1 bàn tiệc cho nhóm khách nào đó, tặng 1 hoặc 2 chai rượu cho anh này chị nọ, khen thưởng và xử phạt nhân viên và là cơn ác mộng của những chăm sóc khách hàng vì hằng ngày các cskh phải có doanh thu ví dụ nhưng 1 ngày mỗi người trung bình phải có từ 3 đến 5 bàn, nếu không đạt doanh thu trong 2 đến 3 ngày thì người đó sẽ bị kiển trách hoặc cho đình chỉ vài ngày này nọ.
Nhưng muốn làm một Sếp Tổng thì ngoài những vấn đề chuyên môn thì họ còn phải biết cách thu phục lòng người, nếu là một Sếp Tổng tốt thì họ chẳng bao giờ vào chào bàn kiếm tiền bo này nọ, hoặc họ chẳng bao giờ làm khó dễ nhân viên của mình, tui đã nghe vài trường hợp nhữing vị Sếp Tổng lợi dụng chức vụ mà làm bậy ví dụ như canh e nhân viên làm sai thì xử phạt hoặc canh những bàn khách sộp thì giải vờ vào bào khí thế dành iếng cơ của anh em trong quán hoặc ghê gớm hơn là lợi dụng chức vụ mượn tiền anh em rồi quỵt, những với cương vị đó thì đàn bà đối với họ là nhiều vô số kế nào là những em chân dài thước tha, những cô người mẫu chân dài hơn cả nách ) mà nói đến sếp tổng thì không thể không nhắc đến các sếp của các bộ phận khác, nhưng nhìn nhận chung mỗi người mỗi cách sống khác nhau có người thì hiền hậu có người thì trục lợi từ nhân viên, nào là những lý do xử phạt vớ vẫn, nào là tỏ thái độ với những người không theo phe mình.
Thôi thì phần mấy sếp cũng dài quá rồi ta tạm gác lại để nói đến nhân viên, về nhân viên thì cũng lắm chuyện bị hài tui xin kể cả nhà nghe như sau :
Về chuyện miếng cơm manh áo thì có ai nhường nhịn ai bao giờ mà suốt ngày cứ đấu đá nhau ngoài mặt bằng mặt nhưng không bao giờ bằng lòng nhất là về chuyện chia chác tiền bo, như tui đã nói nếu anh em đi chơi mà có bo thì nhớ đưa từng người từng người chớ đừng đia chung mà kêu chia riêng thì khôi hài lắm, có nhiều trườg hợp khách đưa tiên cho bảo vệ kêu bảo vệ chia phục vụ thì họ thích ai hoặc frend của ai thì họ mới chia còn không thì thôi, nhưng tiềng vào tay ai thì người đó sẽ chia tỉ lệ 6.4 hoặc 7.3 hoặc tệ hơn nữa là không chia rồi nói khách cho có 50k thì chia thế đíu nào, những trường hợp như vậy xảy ra như cơm bữa và đương nhiên là có cải nhau tranh chấp rồi hướng giải quyết cuối cùng là kéo nhau lên gặp quản lý.
Nói riêng về phần Sercurity thì có vài trường hợp kiếm tiền xấu xí ví dụ như khi đã phục vụ khách chu đáo thì giả vờ đòi tiền bo, nếu bạn không cho thì họ cứ lèn èn đôi khi họ xin thẳng bạn luôn mà bạn càng không cho thì bắt đầu họ giở thói côn đồ lâu lâu đạp chân bạn, gây sự cho bạn nóng rồi lôi cổ bạn xuống dưới quán chẳng hạn nhưng đó chỉ là vài con sâu làm rầu nồi canh mà thôi.
Về phần phục vụ thì cũng hài không kém, bạn đi chơi khi tính tiền xong nhớ ngó cái hóa đơn trước khi trả tiền không khéo bị cố ý tính nhầm vài trăm hoặc bạn đưa dư tiền mà không biết là mình đã trả dư nhầm vài triệu đấy ) còn nếu những vị khách không bo thì phục vụ có kiểu khai thác khác là cứ rót bia khui nước ngọt liên miêng cho hóa đơn của bạn có thể độn lên vài con số không mà bạn không hay biết,
Nói về phần tạp vụ thì lương họ rất thấp và hầu như toàn là người có tuổi mới làm nhưng không phải ai muốn làm cũng được đâu à, công việc của họ bắt đầu từ 3h chiều và kết thúc lúc 4h sáng mỗi ngày, họ là những người dọn dẹp nên tiền bo của họ khá cao ví dụ như khi khác ói mữa mà họ ra quét thì khách bo cho 50k hay 100k là chuyện thường, còn không thì họ sẽ quét dọn chổ bạn ngồi khi có quá nhiều rác chẳng hạn, nhưng làm gì làm thì trực tolet nam là nhiều tiền nhất điềm hình như lấy khăn đấp vào lưng khác kiếm 50k, lau mặt đấm bóp lưng khách lấy 100k chẳng hạn.
Và nhắc đến các bộ phận kia thì không thể không nhắc đến PR hay còn gọi là đào, các em đào này có 2 loại chính là đào cao cấp và đào trung bình, đào cao cấp là những em chân dài ngực to dáng cực chuẩn bận đồ cực hở và cực biết cách chiều khách thì tiền bo rất là cao sau mỗi lần tiếp khách, nhưng tui khuyên các bạn đừng tìm mấy em này vào bàn chỉ tổ chuốt bực vào thân vì những em như thế thường khá là chảnh và rất hay nhảy show bàn này qua bàn khác giống ngôi sao điện ảnh minh tinh hô ly quất ấy, nếu muốn tìm đào thì nên tìm những em đào trung bình vì có thân hình không gọi là quá hoàng hảo nhưng đổi lại họ sẽ ngồi bài tiếp rượu với các bác nhiều hơn nên các bác chỉ cần nhét vào tay bảo vệ hay phục vụ 50k nhờ tìm em nào được được mà chịu tiếp khác một tí thì tự họ sẽ tìm cho bạn thôi.
Tui có cái tật hay thương người lắm đặc biệt là mấy em PR mới vô làm, khác cần tìm đào thì tui luôn dẫn mấy em mới làm để vào bàn tiếp khách nhưng đó giờ khách mà tui dẫn vào bàn đa phần là khách sộp nên tiền bo cho các em tệ lắm cũng 500k nên các mấy em PR rất thích được tui dắt vào bàn, nhưng tui cũng có những quy định riêng mà các em đó luôn hiểu không cần tui nói ra, những ngày tui làm không có tiền mà tui dắt các em đó vào bàn thì sau cuối giờ chơi tự các em đó biết chỉ khách là bo cho tui đặc biệt gần bằng các em hoặc chí ít là cao hơn những người khác, còn nếu khách không boa thì tự các em trích lại 50k hoặc 100k cho tui nhưng đó giờ tui đâu bao giờ lấy tiền của các em mà đi ăn sau giờ làm với các em gọi là trả lễ có tình có nghĩa chút mà.
Tui đôi lúc cũng dễ khùng với mấy em PR này lắm, có lần khách việt kiều về bảo là cần tìm mấy em chân dài, tui nói thằng bo 1 đứa là 500k và đưa riêng tui 100k/1 em nhưng quy định là chỉ bán nghệ bán danh chứ không bán thân nên hôm đó tui cũng dẫn vào được tầm 10 em, sau một hồi ăn chơi be bét thì đến phần boa mà nhiều ông khách thì khoái bóp víu bóp ngực lắm, hôm đó tình cờ gặp con bé mới chuyển từ quán khác sang quán tui được cỡ nữa tháng đang bị tui gù thì hôm đó bị thằng khách đòi nhét 500k vào áo ngực mà con đấy không chịu nên chạy qua mắng vốn tui, tui tức quá tui phán 1 câu : thế bình thường em hay khoe cho anh coi có lòi tiền ra đâu mà giờ cho thằng khách nhét tiền vào mà em không chịu là sao ??? thế là con bé nước mắt cứ rưng rưng chui vào tolet, tui biết ngay là tui lỡ lời nên năn nỉ con bé quá trời rồi hẹn tối đi ăn để xin lỗi này nọ rồi đêm đó cũng ngựa quen đường cũ xỉn quá đâm mẹ xe vào cột đèn rồi em ơi anh hết thấy đường chạy xe rồi hay là mình gé vào đó ngủ mai sáng về nha em. )
Trong quán cũng có những con PR chủ yếu vào là để bay lắc với khách chứ đi làm cái đíu giề, các bạn nghĩ tầm 12h đêm mà khách đưa thuốc lắc hay khay thì mấy em đó quất láng rồi phê thuốc rồi ói nữa rồi ngất xỉu này nọ thì có phải khổ thân sercuryti như tụi tui phải bế mấy em xuống phòng nhân viên nghỉ ngơi này nọ không @.@ Chưa kể mấy em này hay có vụ ghen ăn tức ở khi khách boa không điều hoặc ghét nhau chuyện chym cỏ bướm gì đấy không rõ để rồi gây nhau và đánh nhau lời sịp ra mới ghê ấy chớ ) Đặc biết là mấy em PR đi khách thường thì rất hiếm khi bị phát hiện, chỉ là sau giờ tan trường thì mấy em ấy hẹn khách đi ăn ở quán nào đó rồi gé KS luôn nên ít khi lộ lắm, nếu lộ thì cũng chỉ có khách mua zâm đồn ra mới biết mà thôi, nhưng thường thì các em đã sa ngã vào nghề này thì hiếm em nào chịu về quê theo chồng cầy bừa kiếm dăm ba đồng sống cho qua ngày đâu.
Phần 5 – Những mối tình dưới ánh đèn hoa lệ.
Phần 5 – Những mối tình dưới ánh đèn hoa lệ
Thời gian thấm thoát trôi qua xoay đi xoay lại tui làm cũng hơn nữa năm và cũng hiểu được phần nào thế giới sa hoa này, nhưng cái xã hội thu nhỏ này không thể không thiếu sự cám giỗ của đồng tiền, của cuộc chơi và hơn hết là của dục vọng.
Với tui 6 tháng trôi qua đủ để tui ngán ngẩm cái cảnh chân dài thước tha áo chưa tới nách quần chỉ tới mu nên cảm giác nó bình thường lắm cả nhà ạ, mà người ta thường nói cái gì ăn hoài cũng ngán nên tui chỉ thích kiếm tiền và ăn chơi là trên hết.
Với tui chuyện mỗi đêm tiếp khách cắn vài con kẹo đi vào đường khây hay hít vào ngao có là chuyện thường tình, nhưng rồi chơi riết cũng ngán lắm, nhớ cái lần đầu tui chơi mấy cái thứ đó, đầu óc tui nó khá là tỉnh táo nhưng chỉ ít phút sao cảm thấy người nhẹ như đang đi trên mây, chỉ biết quơ tay quơ chân múa may như những vị khách đang bay vào không gian ngộp tràn ánh đèn xanh đõ và âm thanh chát búa điên cuồng, sau khi ngủ một đêm thì cảm giác đã mất đi làm con người ta cứ cảm thấy nhớ nhớ cái cảm giác đó, chính vì cái khoảng khắc bay bổng tựa như mây mà dân chơi thường hay sử dụng chất kích thích để quên đi những chuyện vui buồn trong cuộc sống, tuy biết rằng lạm dụng chất kích thích là không tốt nhưng để con người được thư thả không phải lo toan suy nghĩ nên họ muốn và thích dùng ma túy tổng hợp là vậy.
Thời gian thấm thoát trôi qua xoay đi xoay lại tui làm cũng hơn nữa năm và cũng hiểu được phần nào thế giới sa hoa này, nhưng cái xã hội thu nhỏ này không thể không thiếu sự cám giỗ của đồng tiền, của cuộc chơi và hơn hết là của dục vọng.
Với tui 6 tháng trôi qua đủ để tui ngán ngẩm cái cảnh chân dài thước tha áo chưa tới nách quần chỉ tới mu nên cảm giác nó bình thường lắm cả nhà ạ, mà người ta thường nói cái gì ăn hoài cũng ngán nên tui chỉ thích kiếm tiền và ăn chơi là trên hết.
Với tui chuyện mỗi đêm tiếp khách cắn vài con kẹo đi vào đường khây hay hít vào ngao có là chuyện thường tình, nhưng rồi chơi riết cũng ngán lắm, nhớ cái lần đầu tui chơi mấy cái thứ đó, đầu óc tui nó khá là tỉnh táo nhưng chỉ ít phút sao cảm thấy người nhẹ như đang đi trên mây, chỉ biết quơ tay quơ chân múa may như những vị khách đang bay vào không gian ngộp tràn ánh đèn xanh đõ và âm thanh chát búa điên cuồng, sau khi ngủ một đêm thì cảm giác đã mất đi làm con người ta cứ cảm thấy nhớ nhớ cái cảm giác đó, chính vì cái khoảng khắc bay bổng tựa như mây mà dân chơi thường hay sử dụng chất kích thích để quên đi những chuyện vui buồn trong cuộc sống, tuy biết rằng lạm dụng chất kích thích là không tốt nhưng để con người được thư thả không phải lo toan suy nghĩ nên họ muốn và thích dùng ma túy tổng hợp là vậy.
Chuyện ăn chơi với khách một thời gian dài cũng giúp tôi có những trải nghiệm thú vị hơn, sau những chuyến bay kết thúc thì cả lũ kéo nhau đi xã thuốc, tấp vào một bãi đáp nào đó như quán ăn có nhạc dance nhẹ, quán karaoke có phòng vip hay một khách sạn nào đó kín đáo để xã bớt những dư âm còn sót lại sau cuộc chơi, chính vì thế tôi cũng có trong tay số điện thoại của kha khá khách hàng và những nàng kiều lỡ bước ham chơi biến làm.
Những đêm xã thuốc trong khách sạn không thể thiếu những cô chiêu đung đưa theo tiếng nhạc của cặp loa mini để rồi cả hai quấn lấy nhau với đủ mọi xúc cảm nhục dục được giải tỏa, những cô bé đó đến với tôi không phải vì tiền bạc hay tình cảm mà đến với nhau vì nhu cầu sinh lý vì những ngăn cấm nghiệt ngã của xã hội, chúng tôi cần nhau đêm nay nhưng chưa chắc ngày mai sẽ gặp mặt nhau mà ngại ngùng.
Có những cô gái sa cơ lầm lỡ vì gia đình khắc nghiệt chèn ép cái sự tự do của họ, họ không thể bộc lộ những cảm xúc thật của bản thân và tìm đến những cuộc chơi sa đọa, hoặc có một số cô thì ham mê tiền bạc bị bạn trai chuốc rượu sau một đêm mất cái ngàn vàng để rồi hận đời hận tình mà tìm đến thú vui thể xác, có những cô không thiếu cái gì cả chỉ thiếu mỗi cái tình cảm mà không phải ai cũng có thể chập nhận yêu thương một người con gái có vết nhơ trong quá khứ, có những người đàn bà hận chồng lăng nhăn hoặc chồng không thể đáp ứng mà đi tìm cuộc vui nhưng tất cả đến với nhau chỉ một mục đích là được yêu thương và giải tỏa cái nhục dục đó không hơn không kém.
Với tui có cái đặc biệt là trải qua khá nhiều mối tình nhưng khi gặp người con gái mình thật sự yêu thương thì tôi trở nên dại khờ, sau gần 1 năm làm việc tôi đổi đến một quán khác làm quản lý pr hay còn gọi là quản lý đào. Nơi làm việc mới khiến tôi khá bở ngở nhưng được cái là có khá nhiều anh em làm chung hoặc quen biết từ quán củ chuyển sang làm việc nên anh em giúp nhau công việc đại khái khá là suông sẻ.
Nói các bạn có thể không tin nhưng như tôi ngoài việc quản lý mấy em pr ra thì việc chạy doanh thu 1 tháng cho quán chỉ 60 triệu đồng nghĩa mức hoa hồng tui chỉ có 6 triệu và lương cứng được thêm 5 triệu coi như là 11 triệu nhưng mỗi tháng tôi kiếm được hơn 30 triệu từ những nguồn tiền khác, lấy ví dụ điểm hình là hằng ngày tôi phải đặt trung bình 2 bàn là tiền bo của tui bèo lắm cũng 500 ngàn rồi, chưa kể tui đi tiếp rượu với các khách khác có khi người ta cho tui thêm 100 hay 200 nghìn gì đó, chưa kể tui dắt đào vào bàn sau cuối giờ lại đảo vài vòng có thể kím thêm tầm 200 nghìn nữa vị chi tính cả lương thì một tháng tui kiếm không dưới 40 triệu nhưng tại sao tui nghỉ việc thì lại không có dư nhiều tiền ???
Nói đơn giải thế này, mỗi phòng khách sạn tui thuê để ơ hết 5 triệu, tiền café ăn uống ngày 2 cử xăng cộ mua sắm quần áo chi phí sinh hoạt hết 11 triệu, tiền gửi mẹ già hết 10 triệu chỉ mới 26 triệu và còn lại 14 triệu đó đi đâu ??? vân xin thưa 14 triệu đó là tiền chi trả cho những cuộc ăn chơi, những viên kẹo, những bịt khây hay những gói cỏ hằng ngày tui dùng hoặc chiêu đãi cho khách của tui cũng đủ để ngốn gần hết 14 triệu đó 1 tháng thì lấy đâu mà dư dả đúng không.
Với một thằng thanh niên loai choai chưa biết nhiều về đời mà tình cờ có khá nhiều tiền trong tay thì lúc đó cuộc sống nó sẽ đổ thay ngay, hằng ngày chạy lòng vòng các quán café gặp mấy em út nó biết mình có cuộc sống như vậy dễ gì không đu theo đúng không, ông bà ta hay nói đồng tiền làm mờ mắt
con người, làm suy đồi đạo đức, vâng những câu nói ấy không hề sai.
Tui quá mải mê trong trong vòng xoáy vô tận này và cứ như định mệnh đẩy đưa để tôi được gặp em, một người con gái có vẻ đẹp giản dị, gia đình em thuộc dạng khó khăn nên em bước chân vào cái nghề làm đào bán nghệ không bán sắc này quả là một sai lầm, hôm đấy em đứng trước cửa quán xin việc gặp ngay tui, tui hỏi han chút thì biết em nó từng làm ở quán 1 quán nhưng chịu không nổi nội quy với toàn gặp khách bay lắc nên nghỉ việc xin qua quán tui, tướng 1m65 3 vòng tạm ôn và giọng nói cũng dễ nghe nên tui nhận làm.
Ngày đầu tiên hẹn em nó đi sớm lúc 7h chứ thường thì pr có mặt lúc 7h30 trang điểm sửa soạn ăn uống này nọ để lên họp lúc 8h rồi sửa soạn tiếp đến 9h có mặt làm việc, tui cũng dẫn em vào phòng nhân viên nữ để sửa soạn rồi hẹn em 8h lên họp phổ biến vài nội quy trong quán.
Nhắc đến cái vụ nội quy bên nữ Pr có nhìu cái hài lắm, Pr phải đi làm đúng ngày đúng giờ, phải nghe theo điều lệnh của quản lý, không được mại dâm trong quán ( cái quy định này rõ xàm, nó ko mại dâ trong quán thì ra khỏi quán là nó được vô tư đúng không ) rồi không được sử dụng ma túy và các chất kích thích ( xin thưa cấm gì cấm chứ cấm mấy ẻm bay lắc thì quán có ngày đóng cửa sớm ạ)
Em sửa soạn xong lên họp thì tôi thấy em không ăn đèn là mấy, thà em để mặt mộc còn đẹp hơn, bên cạnh đó bộ trang phục mặc đi làm của em làm tôi nhìn chả thấy chút gì hấp dẫn, nó quá là kín so với quy định và không được đẹp cho lắm, nhìn em tôi cảm nhận ngay em là một cô gái dù lên sài gòn đã 5 năm nhưng vẫn còn chất quê múa trong em rất nhiều, đêm đầu tiên em làm việc tôi luôn ưu tiên đưa em vào những bàn khách có tiền để em kiếm tiền bo và tôi âm thầm quan sát sau lưng em để đánh giá về em như là một nữ nhân viên mới, qua một đêm làm việc tôi cảm nhận em là một cô gái có tửu lượng khá cao, em rất biết các lấy lòng khách, rất biết cách tạo bầu không khí cho bàn tiệc vì bên ngoài em là một cô gái trong trắng chân ước chân ráo mới vào nghề và đặc biệt là gái tơ nên mấy ông khách rất thích.
Sau vài đêm làm việc tình cờ một đêm khi ánh đèn đã xuống màu, tôi đi ra cổng thì thấy em đang ngồi trước cổng ra vẻ chờ đợi một ai đó nhưng bản thân thì quá say rồi và vì trách nhiệm một quản lý nên tôi bước đến bên em hỏi thăm em ra sao, em nói em đang đợi người nhà chở về nhưng nãy giờ không thấy ai đến chắc em phải đi xe ôm về, tôi thật lòng cũng ngán cái cảnh nhân viên mình say xỉn đi xe về gặp nhân viên lâu năm quen xe ôm không sao chứ nhân viên mới mà say xỉn dễ bị mấy ông xe ôm lợi dụng làm điều bất nhân lắm nên tui phải hy sinh chở em về, tui đèo em sau lưng mà chỉ kịp nghe em nói cái địa chỉ nhà em rồi em ôm chầm lấy tôi.
Đã lâu lắm rồi tôi không còn cái cảm giác như vậy, bỗng dưng đêm nay cái cảm xúc ấy lại ùa về, tui nhớ lắm cái cảnh chở người con gái tui yêu thương nhất về trong cái tình trạng y như vậy và kết thúc mối tình đó là con đấy nó đi lấy chồng singapo em quàng tay ôm lấy tui không những ôm bình thường mà ôm cứng ngắc luôn ấy chứ, hơi thở em thì mùi rượu nồng nặc đã vậy chạy giữa đường tự dưng em kêu tui dừng lại, tui tưởng gì dừng gấp thì em quay lưng xuống đất ói khí thế luôn nên tui vội đưa khăn giấy ước cho em lau mặt mũi đang tèm nhem như con mèo mướp ấy.
Tôi chở em về đến nhà khi em vừa xuống xe thì em quay lại hôn tui, một nụ hôn nồng cháy làm tôi khá bồi hồi, hôn được tí thì em ngưng rồi cười tươi với tui : Cái này là cảm ơn anh quản lý đã tốt với em trong mấy ngày qua, anh về đi em vào nhà đây, yêu anh lắm.
Tui ngu ngơ nhìn em mà và chỉ biết quay đầu lại rồi về, trên đường về tôi cảm thấy khá khó chịu, tim tôi cứ đập loạn xạ như người mới lần đầu biết yêu, tôi nhớ lại cái cảm giác châm lo cho người yêu khi say rượu cũng như tôi vừa chăn sóc em, tôi nhớ lại cái ôm thấm thiết khi đi cùng người yêu như cái ôm lúc đưa em về, tôi nhớ lại nụ hôn của em như cái nụ hôn đầu tôi trao cho người ấy… Đêm đó vác tay lên tráng tôi chợt suy nghĩ lại, mình đã khác xưa, mình quá thay đổi rồi và….mình có nên dừng cuộc chơi hay không.
Phần 6 Quay đầu là bờ.
p.s: lúc rãnh post bài chả ai thèm xem, lúc bận thì anh em cứ bảo viết tiếp, thôi thì hy sinh vì anh em vậy.
Đàn ông hay rung động với các em nhỏ . Thế thôi
Phần 6 Quay Đầu Là Bờ
Sau cái đêm tui đưa em về trong đầu tui chợt lóe lên một cái suy nghĩ có phần ngây ngô không thể tả được đại khái như câu “ một túp liều tranh hai quả tim vàng ” những tui lại nhớ đến lời bà chị tui nói “ trong cái nghề này không thể nào có được một tình yêu trọn vẹn, nếu muốn như vậy chỉ có cách cả hai chấp nhận dừng cuộc chơi để đến với nhau ” ban đầu tôi cũng không để ý gì lắm nhưng khi nhìn lại những cặp vợ chồng cùng làm chung trong quán như chồng làm phục vụ vợ làm pr chẳng hạn, tôi cảm thấy mình không đủ dũng cảm nhìn người mình yêu hằng đêm tay trong tay đùa cợt với những người đàn ông có tiền hay tệ hơn là những màn sàm sở có chủ ý của những vị khách… tôi có tính hay ghen nên suy cho cùng chuyện yêu nữ đồng nghiệp thú thật là không thể nào.
Những ngày sau lúc nào tôi cũng cố gắng tránh né em vì tui sợ tui không thể kìm chế cảm xúc nhưng em thì ngược lại em lại thích gần gũi tui như cá với nước vậy, em cứ theo tui với đủ cái lý do mới đi làm nên em sợ ma cũ ăn hiếp ma mới hoặc em muốn tui hướng dẫn em cách làm việc thế nào cho hiệu quả nên tui không thể không chối từ, nhưng cái cách biểu hiện của em thì ngược lại với những gì em nói…lâu lâu lại nắm tay, tựa vai thậm chí có lần lại lén hun tôi ngay trước mặt khách khứa làm tui rất khó xử với các em gái khác và đặt biệt là với tổng quản lý, lâu ngày cũng không thể nào qua mắt được ông sếp tổng nên trong một lần đi ăn đêm ổng lại nhắc khéo tui là ổng không cấm chuyện nam nữ nhân viên quan hệ yêu đương nhưng có một quy định bất thành văn trong giới bar vũ trường là dù trai có vợ gái có con đi chăng nữa cũng không thể để khách khứa biết được…tui chỉ biết biện minh và cười trừ chứ không dám hó hé gì hơn.
Ít hôm sau lại gặp trường hợp em phải đợi ông anh trai chở về trong tình trạng say quắc cần câu nên buộc lòng tôi lại phải một lần làm xe ôm cho em…trên đường đi em vẫn ôm tôi cứng ngắc, miệng thì cứ thì thào vào tay tui những câu vô nghĩa mà những người say hay nói.
Chạy được một đoạn em lại than đói bụng nên tui tấp vào một quán ăn khua bên lề mà tui hay ăn và em gọi ngay tô hủ tiếu nóng hỏi mà ăn cứ như mèo ăn ấy. Tui rất thích nhìn khuôn mặt em mỗi lúc em say rượu vì những lúc như vậy em cho tui cảm giác em rất hồn nhiên vô tư và tui có một cảm giác rất yên bình khi bên cạnh em.
Ăn xong cả hai lại đèo nhau về, em vừa ăn xong nên phần nào cũng bớt say rồi em lại cứ thì tiếp tục thì thầm bên tai tui :
“ Anh, sao anh tốt với em quá vậy ???”
“ Tốt là tốt thế nào ? anh vẫn bình thường như mọi ngày thôi mà ?”
“ Hứ, làm gì có, em nghe đồn anh trong quán ăn chơi gái gú dữ lắm chứ có đời nào anh quan tâm tới đời sống của mấy đứa PR như em đâu “
“ Còn Say chứ gì, suốt ngày ăn nói lung tung, bộ em nghe người ta nói anh vậy là vậy sao, đừng nghe những gì anh đã nói mà hãy nhìn những gì anh đang làm”
“ Em không biết, em thích anh từ cái ngày đầu tiên em vào xin việc rồi, níu anh không chê em xấu thì làm gấu em đi”
“ thôi đi chị nhỏ, chị cứ đùa hoài, tối ngày yêu đương nhăn nhít “
Tui chở em về đến nhà thì em vội vào nhà mà quên lấy đồ đặc treo trên xe tui, tui kiu em quay lại lấy đồ :
“ này, đồ đặt treo trên xe em định để luôn à “
“ từ từ là gì gấp vậy anh “
“ ơ, lấy xong rồi lại quên nữa à “
“ Quên gì ? em lấy hết rồi còn gì nữa đầu “
“ haiz, chán em thế “
“ à em nhớ rồi “
Thế là lại một nụ hôn nồng nhiệt hơn và lâu hơn những lần trước
“ Cảm ơn sếp nha, em vào ngủ đây, sếp tranh thủ về ngủ sớm chứ đừng la cà nữa đấy “
Và thế là cảnh cửa nhà em khép dần để lại cho tôi một khoảng trống trầm lặng, sao tui lại nhớ cái bờ môi đầy quyến rũ, nhớ cái nụ hôn tuy ngắn ngủi nhưng lại nồng cháy ấy, phải chăng tui đã yêu em thật rồi, suốt ngày cứ đấu tranh tư tưởng, mặc dù em đã ngỏ lời nhưng tui có dám chấp nhận cái sự thật nghiệt ngã mà chính bản thân mình thường xuyên chứng kiến ấy không…Cuối cùng tui quết định để cho thời gian trả lời câu hỏi của mình.
Một hôm tui được nghỉ 2 ngày theo lịch nghỉ phép thường kỳ cũng trùng hợp là hôm đó em được nghỉ phép nên em rủ tui về nhà em ở long an chơi, tui vui vẻ nhận lời vì sống trên cái mảnh đất sài gòn hoa lệ quá là mệt mỏi nên đôi khi cũng cần tìm đến những vùng quê yên tĩnh mà giải tỏa tâm trí cho cái đầu óc bớt căng thẳng.
Đêm đó khi đi vừa tan ca, tui chở em nó về ghé nhà em lấy đồ rồi gé nhà tui lấy đồ sau đó chạy thẳng về long an cũng gần 5h sáng, vừa về đến nhà tui đã thấy mẹ em ra đón…Mẹ em năm nay vừa trạc 50 lưng gòng da sạm đặc trưng của những người phụ nữ miền tây sông nước bán mặt cho đất bán lưng cho trời còn cha em mất sớm khi em vừa lọt lòng, hai chị em em sống trên sài gòn người phụ bán quán café còn người thì đi làm trong bar nên hai chị em cũng thông cảm cho nhau rất nhiều.
Em và tui vừa về thì mẹ em đón típ tui rất nồng nhiệt và gọi tui là ông chủ hoài, vì trước khi đi em đã dặn tụi là em giấu cái việc em đang làm trên sài gòn có ai hỏi thì em nói em làm phục vụ trong quán ăn còn tui là chủ của em nên hai đứa đóng kịch cũng khá là hợp gu =)), về đến nhà em nói chung cũng không phải cái kiểu nhà lá lợp ngói nhưng cũng còn thiếu nhiều tiện nghi nên sau khi dọn đồ vào nhà thì mẹ em đã dọn sẵng cái buồng sau nhà cho tui nghỉ ngơi, còn em và mẹ nằm chung một buồng riêng ở kế bên, tui vừa đặt lưng xuống là ngủ một giấc đến tận 12h trưa mới dậy nổi.
Vừa đánh răng rửa mặt xong cũng là lúc em vừa đi ra vườn hái 1 rổ rau cải tươi roi rói và một con gà ta tầm vài kg để chuẩn bị làm thịt cho bữa trưa hôm nay.
Sau cái đêm tui đưa em về trong đầu tui chợt lóe lên một cái suy nghĩ có phần ngây ngô không thể tả được đại khái như câu “ một túp liều tranh hai quả tim vàng ” những tui lại nhớ đến lời bà chị tui nói “ trong cái nghề này không thể nào có được một tình yêu trọn vẹn, nếu muốn như vậy chỉ có cách cả hai chấp nhận dừng cuộc chơi để đến với nhau ” ban đầu tôi cũng không để ý gì lắm nhưng khi nhìn lại những cặp vợ chồng cùng làm chung trong quán như chồng làm phục vụ vợ làm pr chẳng hạn, tôi cảm thấy mình không đủ dũng cảm nhìn người mình yêu hằng đêm tay trong tay đùa cợt với những người đàn ông có tiền hay tệ hơn là những màn sàm sở có chủ ý của những vị khách… tôi có tính hay ghen nên suy cho cùng chuyện yêu nữ đồng nghiệp thú thật là không thể nào.
Những ngày sau lúc nào tôi cũng cố gắng tránh né em vì tui sợ tui không thể kìm chế cảm xúc nhưng em thì ngược lại em lại thích gần gũi tui như cá với nước vậy, em cứ theo tui với đủ cái lý do mới đi làm nên em sợ ma cũ ăn hiếp ma mới hoặc em muốn tui hướng dẫn em cách làm việc thế nào cho hiệu quả nên tui không thể không chối từ, nhưng cái cách biểu hiện của em thì ngược lại với những gì em nói…lâu lâu lại nắm tay, tựa vai thậm chí có lần lại lén hun tôi ngay trước mặt khách khứa làm tui rất khó xử với các em gái khác và đặt biệt là với tổng quản lý, lâu ngày cũng không thể nào qua mắt được ông sếp tổng nên trong một lần đi ăn đêm ổng lại nhắc khéo tui là ổng không cấm chuyện nam nữ nhân viên quan hệ yêu đương nhưng có một quy định bất thành văn trong giới bar vũ trường là dù trai có vợ gái có con đi chăng nữa cũng không thể để khách khứa biết được…tui chỉ biết biện minh và cười trừ chứ không dám hó hé gì hơn.
Ít hôm sau lại gặp trường hợp em phải đợi ông anh trai chở về trong tình trạng say quắc cần câu nên buộc lòng tôi lại phải một lần làm xe ôm cho em…trên đường đi em vẫn ôm tôi cứng ngắc, miệng thì cứ thì thào vào tay tui những câu vô nghĩa mà những người say hay nói.
Chạy được một đoạn em lại than đói bụng nên tui tấp vào một quán ăn khua bên lề mà tui hay ăn và em gọi ngay tô hủ tiếu nóng hỏi mà ăn cứ như mèo ăn ấy. Tui rất thích nhìn khuôn mặt em mỗi lúc em say rượu vì những lúc như vậy em cho tui cảm giác em rất hồn nhiên vô tư và tui có một cảm giác rất yên bình khi bên cạnh em.
Ăn xong cả hai lại đèo nhau về, em vừa ăn xong nên phần nào cũng bớt say rồi em lại cứ thì tiếp tục thì thầm bên tai tui :
“ Anh, sao anh tốt với em quá vậy ???”
“ Tốt là tốt thế nào ? anh vẫn bình thường như mọi ngày thôi mà ?”
“ Hứ, làm gì có, em nghe đồn anh trong quán ăn chơi gái gú dữ lắm chứ có đời nào anh quan tâm tới đời sống của mấy đứa PR như em đâu “
“ Còn Say chứ gì, suốt ngày ăn nói lung tung, bộ em nghe người ta nói anh vậy là vậy sao, đừng nghe những gì anh đã nói mà hãy nhìn những gì anh đang làm”
“ Em không biết, em thích anh từ cái ngày đầu tiên em vào xin việc rồi, níu anh không chê em xấu thì làm gấu em đi”
“ thôi đi chị nhỏ, chị cứ đùa hoài, tối ngày yêu đương nhăn nhít “
Tui chở em về đến nhà thì em vội vào nhà mà quên lấy đồ đặc treo trên xe tui, tui kiu em quay lại lấy đồ :
“ này, đồ đặt treo trên xe em định để luôn à “
“ từ từ là gì gấp vậy anh “
“ ơ, lấy xong rồi lại quên nữa à “
“ Quên gì ? em lấy hết rồi còn gì nữa đầu “
“ haiz, chán em thế “
“ à em nhớ rồi “
Thế là lại một nụ hôn nồng nhiệt hơn và lâu hơn những lần trước
“ Cảm ơn sếp nha, em vào ngủ đây, sếp tranh thủ về ngủ sớm chứ đừng la cà nữa đấy “
Và thế là cảnh cửa nhà em khép dần để lại cho tôi một khoảng trống trầm lặng, sao tui lại nhớ cái bờ môi đầy quyến rũ, nhớ cái nụ hôn tuy ngắn ngủi nhưng lại nồng cháy ấy, phải chăng tui đã yêu em thật rồi, suốt ngày cứ đấu tranh tư tưởng, mặc dù em đã ngỏ lời nhưng tui có dám chấp nhận cái sự thật nghiệt ngã mà chính bản thân mình thường xuyên chứng kiến ấy không…Cuối cùng tui quết định để cho thời gian trả lời câu hỏi của mình.
Một hôm tui được nghỉ 2 ngày theo lịch nghỉ phép thường kỳ cũng trùng hợp là hôm đó em được nghỉ phép nên em rủ tui về nhà em ở long an chơi, tui vui vẻ nhận lời vì sống trên cái mảnh đất sài gòn hoa lệ quá là mệt mỏi nên đôi khi cũng cần tìm đến những vùng quê yên tĩnh mà giải tỏa tâm trí cho cái đầu óc bớt căng thẳng.
Đêm đó khi đi vừa tan ca, tui chở em nó về ghé nhà em lấy đồ rồi gé nhà tui lấy đồ sau đó chạy thẳng về long an cũng gần 5h sáng, vừa về đến nhà tui đã thấy mẹ em ra đón…Mẹ em năm nay vừa trạc 50 lưng gòng da sạm đặc trưng của những người phụ nữ miền tây sông nước bán mặt cho đất bán lưng cho trời còn cha em mất sớm khi em vừa lọt lòng, hai chị em em sống trên sài gòn người phụ bán quán café còn người thì đi làm trong bar nên hai chị em cũng thông cảm cho nhau rất nhiều.
Em và tui vừa về thì mẹ em đón típ tui rất nồng nhiệt và gọi tui là ông chủ hoài, vì trước khi đi em đã dặn tụi là em giấu cái việc em đang làm trên sài gòn có ai hỏi thì em nói em làm phục vụ trong quán ăn còn tui là chủ của em nên hai đứa đóng kịch cũng khá là hợp gu =)), về đến nhà em nói chung cũng không phải cái kiểu nhà lá lợp ngói nhưng cũng còn thiếu nhiều tiện nghi nên sau khi dọn đồ vào nhà thì mẹ em đã dọn sẵng cái buồng sau nhà cho tui nghỉ ngơi, còn em và mẹ nằm chung một buồng riêng ở kế bên, tui vừa đặt lưng xuống là ngủ một giấc đến tận 12h trưa mới dậy nổi.
Vừa đánh răng rửa mặt xong cũng là lúc em vừa đi ra vườn hái 1 rổ rau cải tươi roi rói và một con gà ta tầm vài kg để chuẩn bị làm thịt cho bữa trưa hôm nay.
Phần 7 Những Khung Trời Kỷ Niệm
Một ngày ở quê em thật là thú vị, tui vội giúp em tranh thủ làm bữa cơm trưa đơn giản mang đậm tính chất cây nhà là vườn…nhìn em trong bộ đồ ngủ giản dị không son phấn không giày cao gót không những bộ cánh sa hoa thiếu vải trong thật là giản dị và đảm đang, trong khung cảnh thơ mộng ấy cái ý nghĩ rửa tay gác kiếm giã từ chốn giang hồ lại ùa về… tự dưng trong giấy phút ít ỏi đó tui lại mơ đến căn nhà tranh với cô vợ đảm đang diệu hiền đang chăm lo cho chồng con, ảo tưởng đó sao nó đơn sơ và hạnh phúc quá.
Mẹ em vừa đi đâu đó về đến nhà, mẹ ngồi vào bàn ăn chung với hai đứa tui vừa ăn vừa hỏi thăm công việc của tui trên sài gòn như thế nào, rồi hỏi em làm việc như thế nào mà tui cứ giả vờ đáp cho có lệ vì đôi khi nói láo cũng phải có nghệ thuật chứ đâu phải muốn nói sao là nói đâu, sau buổi cơm trưa em dẫn tui đi vào vườn trái cây nhà em, đi cũng xa tít nhìn chả thấy nhà em đâu cả và em vừa đi vưa luyên thuyên về cái vườn nhà em do gia đình em bỏ biết bao nhiêu công sức để có được thành quả như bây giờ.
Đi dạo một hồi thì hai đứa cũng ngồi nghỉ chân ở bờ sông nên khung cảnh ở đây thật là thờ một, trước mặt tôi là một con sông dàii với những hàng cây dọc 2 bên với những tán dừa rũ xuống….em ngồi cạnh tôi và bắt đầu câu chuyện, em sinh ra và lớn lên ở đây cho đến năm em 18 tuổi thì bắt đầu lên sài gòn làm việc cho một công ty may mặt và sau đó vài năm thì phát hiện mẹ em mang bệnh ung thư dạ dày nên em mới phải bước chân vào con đường lắm nỗi nhục này.
Em nói với tui là em đã thích tui từ cái ngày đầu tiên đi xin việc, em cảm thấy trong tui có một sự giản dị, hiền lành chứ không như vẻ ngoài hào hoa phóng lãng và ăn chơi đó, em muốn được yêu tui, được trở thành một nữa trong trái tim tui, được tui chẻ chở cho em cả cuộc đời này.
Những lời nói của em lúc đó là tui mền lòng nhưng tui lại đấu tranh với cái tư tưởng tiêu cực của mình, tui quá chán ngẫm cái gọi là tình yêu vì tui đã thấu hiểu quá nhiều cái thứ tình yêu thơ mộng đó, tui cảm thấy sợ cái cảm giác yêu một ai đó thật lòng để rồi nhận lấy tất cả những khổ đau khi yêu. Nhưng càng gần em tui lại càng hiểu rõ hơn về em, em là một cô gái luôn hiện hữu một nụ cười trên môi cho dù nó là giả tạo đi chăng nữa, tui chẳng bao giờ thấy một tí nét buồn trên khuông mặt em, tuy bề ngoài em ngây thờ và trẻ con nhưng bên trong em lại là một người sống nội tâm và rất hiểu chuyện, em có cái tư duy của một người bình đằng không cần phụ thuộc vào bất kỳ ai.
Trong phúc chốc tui không nói lời nào, em dựa đầu vào vai tui và lại đặt lên môi tui cái nụ hôn quyến rũ đó, hai đứa lại trao nhau nụ hôn đấu đuối và chợt dừng lại khi nghe giọng nói của mẹ em từ trong nhà vọng ra gọi cả hai vào nhà chuẩn bị lên kế hoạch tiệc đám giỗ nhà em ngày mai.
Chiều hôm đó cả hai mệt bở hơi tai tất bật công chuyện để ngày mai làm đám giỗ và trong lúc rãnh rỗi tui lén lén lấy đồ nghề ra bụi chuối đào một mớ trùng để ra bờ sông câu cá cơ mà em tinh ý lắm vừa thấy tui lén lút đi ra thì em cũng đi theo lúc nào không hay và đòi tui dạy câu cá cho bằng được, ngày hôm sau tranh thủ cúng đám giỗ và đãi khách xong thì tui và em lại tranh thủ trở về sài gòn tiếp tục cái cuộc sống đọa đày này.
Cuộc sống cứ thế trôi qua cho đến 1 hôm đang trong giờ làm việc, tui vẫn đi kiểm tra nhân viên mình thường xuyên và nhận được tin nhắn của đứa PR là em bị khách chuốc thuốc đang đơ như cây cơ chẳng biết cái gì là cái gì, tui vội chạy đến bàn và dìu em xuống phòng nhân viên, tui vội chạy đi lấy bịch sữa, cắt vài lát chanh rồi đưa sửa cho em uống và móc họng cho em ói sạch những thứ dơ bẩn đó ra rồi cho em ngậm chanh tí để em tỉnh. Tui vừa quay lưng đi lên sàn báo quản lý cho tui về sớm thì em nắm tay tui lại, em không cho tui đi và thì thào :
– Anh ở lại đây với em đi, em không muốn xa anh đâu…híc ….híc
– Anh ở đây chứ có đi đâu đâu mà, sao hôm nay em lại mất kiểm soát quá vậy, anh nói em bao nhiu lần rồi
– Em buồn….em thấy anh cứ trốn tránh em hoài….em buồn nên em uống.
– Khùng vừa thôi chứ, sao anh lại phải trốn em. Ngốc quá đi à.
Tui gọi cho sếp và báo với sếp cho tui về sớm một hôm để đưa em về, sếp cũng hiểu tình hình nên không cản tui mà còn dặn tui chăm sóc em cẩn thận. Tui để xe tại quán và kiu taxi đưa cả hai đứa về nhà em, em bây giờ cứ như cái xác không hồn, miệng thì lâu lâu cứ thì thào “ đừng bỏ em nha anh, em nhớ anh lắm”
Về đến nhà em à mà phải gọi đúng là nhà trọ của em chứ, em ở chung với con bạn nhưng mấy hôm nay nghe nói là bạn em đi về quê chưa lên, tui vội lục trong cái túi em tìm chìa khóa vào nhà và bế em lên phòng ngủ của em, người ngì mà tướng có chút xíu cũng nặng ra phếch nhưng do có cái nghiệp vụ an ninh nên bế em lên phòng không có gì khó cả.
Tui vào phòng tắm mở tí nước nóng rồi xuống bếp nấu tí cháo cho em ăn, tui lấy cái khăn lau mặt cho em rồi chườm vào sau lưng rồi tranh thủ lúc nấu cháo mà đi một vòng nhà em sau đó rút ra một điều là nhà có hơi đàn bà quả thật là gọn gàng và sạch sẽ, tui tranh thủ nấu tí cháu rồi đem lên đút cho em ăn để lấy lại sức và ít ra cũng có cái gì trong bung chớ cái dòng ăn nhậu mà ói thì nó mệt trong người vô cùng.
Xong xui hết tui đấp chăn cho em rồi chuẩn bị đi về thì bất chợt từ đằng sau có một đôi tay vòng lên ôm lấy tui thật chặc, em nói “ Ở lại với em đêm nay anh nhé, em cảm thấy cô đơn lắm”, tui buôn tay em ra “ thôi em cứ nghỉ ngơi cho khỏe đi” và lạnh lùng đi tiếp, em kéo tay tui lại và lại giở cái trò nụ hôn quyến rũ ấy ra. Phải công nhận một điều là đó giờ tui cũng từng trãi nhiều rồi mà mỗi lần em giở cái chiu này ra làm như tui bị em thôi miêng hay sao ấy, cả người cứ đơ ra như khúc gỗ, nhưng lần này khác với những lần trước chỉ đến ranh giới giữa những nụ hôn và bản năng đàn ông trong tui trỗi dậy bắt đầu quấn lấy nhau như sam rồi chuyện gì đến cũng đã đến.
Khi không gian và thời gian trở nên chậm lại đến mức có thể nghe thấy hơi thở và nhịp đập của trái tim, em ôm tui thật chặc và tựa vào vai tui như đôi vợ chồng và em bắt đầu tâm sự…em kể lần đầu của em đã đi theo thằng bạn trai sở khánh khi em mới bắt đầu lên sài gòn làm việc, hắn quất ngựa truy phong sau một đêm lừa em say rượu và để lại trong em sự tuyệt vọng cùng hận thù, từ ngày đó em không còn muốn yêu ai nữa nhưng trái tim em lại mở rộng chào đón tui vào.
Em ngủ thiếp đi còn tui thì cứ dằn vặt suy nghĩ…không biết đây có phải là một mối tình một đêm hay là tui đã thật sự yêu em rồi, trong đầu tui lại đấu tranh tư tưởng không biết nên giải quyết như thế nào và dường như là một thói quen nên tui nhẹ nhàn đặt tay em ra rồi thay đồ và mất hút trong màn đêm lạnh lẽo.
Những ngày sau đêm đó không hề có một cuộc gọi hay một tin nhắn nào cả và dường như tui có cảm giác bất an khi em trốn tránh tui cũng như tui thờ ơ em như hai nhân vật trong những cuộc tình một đêm, dường như em đã nhận định rằng đối với tui thì em chỉ là thú chơi qua đường còn tui nằm dài suy nghĩ trong những đêm thao thao bất tuyệt không biết là mình lựa chọn như vậy có phải là đúng hay sai.
Em càng lúc càng chống đối tui, em uống rượu nhiều hơn, phê pha nhiều hơn, đùa cợt với khách một cách lộ liễu như ngầm đưa ra thông điệp với tui là em đang chọc tức tui và không cần tui nữa, tui tức lắm, một cảm giác tức tối vô cùng khi thấy những vị khách sàm sỡ em mà em vẫn cười đùa như không có chuyện gì nhưng tui chợt suy nghĩ lại : “ chúng ta có là gì của nhau đâu” Em là sao thì tôi cũng làm vậy, tui phê pha nhiều hơn, xuất hiện những pha ve vãn và quyến rũ những cô chiêu lắm tiền thiếu tình nhiều hơn để đáp trả lại em.
Và rồi đỉnh điểm cao trào của vụ việc là một đêm sau những thú vui lệch lạc là em ngỏ lời đi ăn khua với một thằng tây lắm tiền, tui cảm thấy sôi máu khi sau giờ làm hắn đợi em ở trước cửa quán, em nhìn thấy tui đứng từ xa nhưng cố tình không để ý và ôm hôn thằng tây đó ngay trước mặt tui rồi lên taxi. Lúc đấy máu điên và sự ghen tuông trong người tui bắt đầu trổi dậy, trong lúc này tui mới chợt nhận ra mình đã yêu em rất nhiều và tui quyết định em sẽ là của tui và không một thằng nào được động đến em, tui phi xe theo chiếc taxi trong màn đêm vừa chạy vừa đập vào cửa kiếng bảo em dừng lại, em nhìn thấy tui nhưng vẫn cố kêu taxi tiếp tục chạy.
Tui đuổi theo em một đoạn rồi cúp hẳng đầu xe taxi vào lề, em mở cửa ra và tán thẳng vào mặt tui một bạt tai nảy lữa :
– Anh làm cái trò gì vậy
– Anh mới là người phải hỏi em đang làm cái trò gì ấy.
– Tui muốn làm gì kệ tui liên quan gì đến anh
– Sao không liên quan, những ngày qua em tỏ thái độ chống đối anh vì cái gì?
– Vì cái gì hả, vì đối với anh thì tui chỉ là một đứa chơi qua đường thì có gì để anh bận tâm, tui sống sao tui làm gì là quyền của tui.
– Quyền quyền cái đầu em, em tinh em nói nữa anh cho em cái bạt tai không.
– Tui thách anh đó, anh là cái gì của tui mà đòi quản tui, cả hai có là cái gì của nhau đâu
Nói đến đây tự dưng tui chựng lại, tui nhìn em với con mắt của kẻ tội lỗi và không nói được lời nào.
– Sao ??? bây giờ tui đi được chưa, anh mà còn theo tui tui báo công an đó.
Em quay trở lại xe vừa mở cửa taxi trong ánh mắt bàn hoàng của những người trên xe, tui chặn cửa xe lại không cho em mở ra và nắm tay em lại rồi nói.
– Em….em cho anh xin lỗi, anh đã không dám đối diện với sự thật, anh sợ sẽ đánh mất người anh yêu một lần nữa.
– Những ngày qua anh đã suy nghĩ rất nhiều và anh ân hận khi đếm đó anh bỏ đi
– Anh rất bực khi em chống đối anh bằng những trò đó và hơn hết anh lại dùng những trò con nít đó để chọc tức em.
Em đứng im và nói
– Trò đó gọi là trò con nít hả, ý anh nói tui như đứa trẻ hả
– Không, ý anh không phải vậy
– Vậy à, vậy hoy đi nha.
Em cố tình dằn tay tui và mở cửa taxi nhưng lại bị tui kéo lại, lần này tui quyết không để em đi mà kéo em về phía tui rồi em thật chặt để trao em một nụ hôn, em ngay người ra khi đó nhận nụ hôn của tui.
– Anh làm cái trò gì vậy.
– Về với anh em nhé, anh sẽ không để em phải đau khổ dù một lần nào nữa.
Em nhìn tui và nói
– Em với anh có là gì của nhau đâu
– Có chứ, em là vợ anh
Em nhìn tui và lại tiếp tục giở cái chiêu nụ hôn quyến rũ của em ra, cả hai hôn nhau thắm thiết và tui ôm em vào lòng rồi em cười
– Còn không mau đưa em về ? không lẻ muốn em chết lạnh ở đây à.
Tui đèo em lên xe phóng về nhà, em ngồi sau ôm tui cứng ngắc và đưa nàng về dinh, vừa về đến nhà em thì cuộc chiến chó mèo lại bắt đầu, chưa kịp khóa cửa nhà là em đã hôn tui thấm thiết rồi cái chuyện…. nó còn mãnh liệt hơn cái lần đầu đó của hai đứa. Sau một động giường mãnh liệt ấy tui lại gạc nhẹ tay em ra và đứng dạy rón rén đi ra.
Khi em mở mắt dậy thì trước mặt em là đia ốp la với ly sửa nóng, em nhìn tui với anh mắt rươm rướm nước mắt.
– Em nghĩ anh lại bỏ rơi em rồi chứ
– Haiz, lại ngố nữa rồi, đêm qua em hành anh quá nên sáng dậy phải làm chút đồ tẩm bổ chứ.
Em không nói một lời nào mà phóng đến tui rồi tiếp tục lôi tui lên giường làm một tăng chào ngày mới.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
1 năm sau :
– Mở cửa đi, giờ có mở cửa không hay muốn tui phá cửa vào nhà.
– Móc 8 chai ra đi rồi nói chuyện
– Ơ đù mạnh dữ ha, không tám tiết gì hết, giờ có mở không
– Không mở rồi làm được gì nhau, không đưa thì đừng hòng mở cửa nha.
– Thôi 8 xị đi, hôm nay không đem nhiều đến vậy.
– 8 tị cũng được, đưa đây.
Vừa nhét bao lì xì vào cửa, pháo hoa giấy nổ bùng bùng trên đầu, nhà gái nó mở cửa cho rước dâu mà làm khó thấy sợ luôn
Từ sau cái đêm động giường đó, tui với em bắt đầu tiến tới nhau, tui nghỉ làm và ra mở riêng 1 shop kinh doanh, còn em cũng bên tui trông coi cái shop đó, cả hai cũng nghỉ là trong quán bar, cắt sim và dùng sim mới coi như chính thức rửa tay gác kiếm giã từ cái gọi là LỐI SỐNG SAI LẦM.
Hết Truyện
Số lần Twitter: 33
Chuyên Mục:
Tản mạn
Tags:
bacsyhoasung, Blacksoft, ceedo, DeepVibes, FUANG OIA 214, Hitman45, kane196, kenevyvt, Kí Ức Xóa Nhòa, Lý Như Kỳ, meonata2, Phiêu Bồng, Sầu4, soija, swatchswiss, Tào_Tháo, thanhky634, zaito92, _Quân Hùng_
Trackbacks and pingbacks
No trackback or pingback available for this article.
Leave a reply Delete Message
Hiện thêm kết quả...
CHUYÊN MỤC
- Bí quyết quan hệ (500)
- Phòng the (5.462)
- Review đồ chơi người lớn (10)
- Sức Khoẻ Tình Dục (380)
- Tâm lý tình yêu (329)
- Tản mạn (1.848)
- Tìm Người Yêu (1.638)
- Truyện Cười 18+ (1.067)
- Tư vấn tâm lý (516)
- Đọc truyện ngôn tình (1.522)
SẢN PHẨM
- Quần lót (73)
- Quần Gen (1)
- Quần không đáy (6)
- Quần lọt khe (0)
- Quần lót không đường may (15)
- Quần lót Ren (36)
- Quần Lót Thun (15)
- Phụ Kiện Sexy (34)
- Gel bôi trơn (44)
- Vòng đeo dương vật (21)
- Đồ ngủ (81)
- Áo Choàng Ngủ (5)
- Corsets (4)
- Đồ Bộ (6)
- Đồ bộ Pijama Dài (0)
- Pijama Ngắn (0)
- Váy Ngủ (63)
- Váy Sơmi Pijama (3)
- Áo lót (92)
- Áo lót có gọng (72)
- Áo lót đa năng (2)
- Áo lót không gọng (18)
- Áo lót mút nâng (0)
- Đồ chơi BDSM (31)
- Đồ chơi hậu môn (41)
- Máy massage tình yêu (109)
- Bodysuits (24)
- Bodysuits Có Gọng (14)
- Bodysuits Không Gọng (10)
- Cosplay (44)
Sản phẩm
-
Phích cắm hậu môn hình trái tim với nhiều màu sắc quyến rũ ₫200.000
-
Váy Cosplay Nữ Phục Vụ ₫270.000
-
Áo Bra Nữ Trẻ Trung Năng Động ₫255.000
-
Mông giả Lovetoy Streetgirl's mềm mại như thật với 2 lỗ âm đạo hậu môn ₫1.760.000
-
Váy Ngủ Nơ Hai Dây ₫310.000
Bài gần đây
Bình luận
TWEETY
Tag
Analysis
![0](https://evyshop.vn/wp-content/plugins/mechanic-visitor-counter/styles/image/bbldotg/0.gif)
![1](https://evyshop.vn/wp-content/plugins/mechanic-visitor-counter/styles/image/bbldotg/1.gif)
![3](https://evyshop.vn/wp-content/plugins/mechanic-visitor-counter/styles/image/bbldotg/3.gif)
![5](https://evyshop.vn/wp-content/plugins/mechanic-visitor-counter/styles/image/bbldotg/5.gif)
![7](https://evyshop.vn/wp-content/plugins/mechanic-visitor-counter/styles/image/bbldotg/7.gif)
![0](https://evyshop.vn/wp-content/plugins/mechanic-visitor-counter/styles/image/bbldotg/0.gif)
![7](https://evyshop.vn/wp-content/plugins/mechanic-visitor-counter/styles/image/bbldotg/7.gif)
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
Your IP Address: 3.147.7.185
https://thegioicobacbip.net/san-pham/nhan-danh-nhac