06
Th2
Mẹ chồng vốn hay so sánh các con dâu với nhau, chê bai hoặc tâng bốc đứa nọ đứa kia lên theo ý bà. Tôi vốn thẳng tính và không nịnh nọt nên cũng không được lòng bà. Vì không hợp nên tôi muốn ít xuất hiện nhất có thể trước mặt bà. Ví như tôi mua quà những dịp lễ, bà liền so sánh quà tôi mua với chị dâu mua, rằng quà của chị đẹp hơn, chọn khéo hơn. Tôi mua hoa hay cắm tặng bà thì bà liền nói chị dâu làm việc này tuyệt vời. Bà bảo tiền chồng tôi mua đồ biếu bà khác tiền tôi bỏ ra mua cho bà, lâu dần tôi không muốn cố gắng biếu gì nữa. Bà hiện sống chung với anh cả của chồng và cháu gái, đã ly hôn vợ, một thời gian ngắn vì không hợp nên cháu gái đã chuyển chỗ ở khác nên chỉ còn anh trai cả sống cùng bà (theo lời bà nói ).
Vợ chồng tôi ở riêng, chăm lo cuộc sống riêng của gia đình nhỏ, rất bận rộn vì vợ chồng đi làm cả ngày đến 18h mới về nhà, chăm sóc 3 con, một bé mới hai tuổi rất hiếu động. Tết vừa rồi, vợ chồng và các cháu nhà anh thứ hai về ăn tết cùng ông bà, về sớm để dọn dẹp sửa soạn. Gia đình anh thứ hai có con cháu lớn và đi làm rồi, không như nhà tôi. Bữa cơm tất niên tôi được thông báo qua chồng là về nhà ăn tối cùng bà và anh chị. Những ngày giáp tết vì được nghỉ tết muộn, dọn dẹp nhà riêng cũng như chăm sóc con nhỏ, tôi cũng không muốn đi ăn uống lắm. Thế nhưng vì chồng tôi cũng đồng ý đi cả nhà cho không khí vui vẻ.
Hôm đó chồng tôi đi trực muộn đến 17h30 mới về nên giờ đó mới xuất phát. Vậy mà vừa bước chân vào nhà, mẹ chồng đã mặt nặng trách móc tôi: “Về thì rõ muộn, chị dâu dọn dẹp cả ngày đến giờ”. Tôi nghĩ nhà ai người ấy dọn dẹp ngày tết, trong khi các anh trai và chị dâu đang ở chung với bà vì thực sự lo cho gia đình riêng cũng rất bận rộn rồi. Trong thâm tâm mẹ chồng luôn cho rằng tôi phải về lo toan toàn bộ việc tết nhất bên đó. Bà không hỏi nguyên nhân vì sao, có phải do chồng tôi đi làm muộn hay không mà mặc nhiên trách tôi rồi. Tôi cũng giải thích nguyên nhân vì không nắm được lịch, chỉ thông qua chồng thông báo mới biết, không ai nói gì với tôi cả nên cũng không biết hôm đó anh chị tự mời một số người họ hàng và bạn bè của anh trai.
Chúng tôi vốn rất bận, chỉ là đến góp vui thôi, sao mẹ chồng cứ cay nghiệt trách móc và thái độ như vậy. Ăn bữa cơm mà tôi không muốn nuốt nên có nói qua với chồng là tôi muốn về, không muốn ngồi ăn trong không khí bực dọc như vậy. Vậy là anh vào góp ý với mẹ rằng vợ chồng mấy khi mới về, mẹ đừng trách móc, phân biệt con dâu nọ kia. Bà tức tối, đá thúng đ*ng nia, nói tôi không phải làm gì hết (trong lúc tôi đang ngồi rửa nồi niêu vừa nấu xong) rồi xúi chồng cãi mẹ, bù lu bù loa rằng chồng tôi bênh vợ không bênh mẹ, mẹ còn sống làm gì, sau đó bà xưng tao mày với con dâu.
Vừa lúc đó tôi đứng dậy úp đồ lên, đầu va phải tủ bát inox phía trên, chảy máu nhiều, vậy mà chỉ vợ chồng tôi bế con nhỏ, chồng đưa tôi đi cấp cứu, khâu mấy mũi trên đầu. Không ai nhà chồng đi cùng phụ đỡ bế con cho chúng tôi lúc đi bệnh viện. Sau đó vợ chồng tôi đưa các cháu về nhà, không tham dự gì nữa. Tôi thực sự không muốn chồng đứng giữa mẹ và vợ, việc anh có hiếu với mẹ tôi không bao giờ ý kiến, nhưng trong lòng tôi không còn chút tình cảm nào với mẹ chồng nữa. Tôi không muốn tiếp xúc, thậm chí tết không còn muốn về đó nữa. Thấy vết khâu chưa lành trên trán của mình, tôi lại nhớ đến nỗi buồn này.
Ngọc Hằng
https://thegioicobacbip.net/san-pham/nhan-danh-nhac