31
Th1
- Hối hận vì không ngăn mẹ chồng hơ nóng cho con sinh non
Mọi bình luận của các bạn đều cho tôi động lực lớn, tôi hiểu mình đã làm đúng, chỉ là bản thân quá cả nể và không đủ cứng rắn. Do bài trước dài quá nên đoạn cuối là một năm sau tôi tóm gọn, khá cụt, chưa rõ vấn đề nên giờ sẽ nói rõ hơn. Đó là quãng thời gian tôi rơi vào trầm cảm sau sinh, ám ảnh từ mẹ chồng mỗi đêm, không ngủ được vì ấm ức. Giờ tôi đã thoát ra, có cuộc sống độc lập và tự chủ, giờ nhìn lại một chút rồi cũng muốn kết thúc tất cả tại đây. Vợ chồng tôi độc lập, chưa bao giờ nhờ vả gì từ hai bên. Nhà chồng tôi khó khăn, chồng tôi tự kiếm tiền đi học từ sớm, tôi cũng phụ giúp bố mẹ nhiều hồi còn độc thân. Vợ chồng tôi một tay gánh vác tất cả, không có chuyện phụ thuộc hay nhờ vả ai,.
Tôi không muốn nhờ mẹ chồng lên chăm cháu mà do mẹ đẻ bị ngã, chồng kêu mẹ lên dù tôi nói không cần. Tôi nghĩ thôi mẹ chồng lên rồi, cố một tháng thôi. Trong thời gian đó, tôi đều tự chăm con, không hề nhờ mẹ chồng, chỉ có đun nước sôi bằng ấm siêu tốc để có nước tắm và nước xông, nấu ăn… Sau đó tôi làm hêt, từ cho con ngủ, pha sữa tắm, đêm con thức khóc theo cữ hai tiếng một. Không có chuyện tôi vừa nhờ vả lại vừa la làng. Đi chợ mẹ chồng cũng không cần đi vì bố mẹ tôi gửi đồ ăn lên hoặc chồng tôi đi chợ. Nguyên tháng sau khi bị dì chồng nói đồ ăn thiếu chất, bà mới đi chợ được hai lần.
Sau này tôi cũng không nhận đồ bố mẹ đẻ gửi lên vì không muốn ông bà vất vả. Tôi tự lập từ nhỏ nhưng đương nhiên sinh lần đầu chưa có kinh nghiệm, chưa đủ quyết đoán. Tôi biết hơ than không tốt nhưng khuyên thì mẹ chồng lại khóc lóc với chồng, lúc đó tôi mới sinh được mấy ngày. Tôi tìm hiểu hơ than không tốt nhưng các cô chăm trẻ vẫn hơ lá trầu cho bé chỉ khoảng vài phút, vì thế mới mua bếp hơ lá trầu.
Tôi đã sai vì lúc đó ngăn cản không đủ quyết liệt, đó là động lực để sau này tôi không làm bất cứ thứ gì theo ý bà. Thực ra tôi tâm sự với chồng nhiều, cũng nói lại lúc mẹ chồng làm những điều phản khoa học. Bác sĩ tới giải thích, trước mặt bà đều đồng ý, thế nhưng lại lén làm theo ý bà sau đó, hoặc bóng gió tới khi được làm. Tôi biết bà không hề lắng nghe nên sau này chỉ thông qua chồng, không nói trực tiếp mấy.
Tôi sinh con lần đầu nhưng trang bị đầy đủ kiến thức, đọc nhiều sách chăm con nên những việc mẹ chồng làm, bỏ qua được tôi đều bỏ qua, còn không thì giải thích bằng khoa học dù vô tác dụng với bà. Hôm trước bà khen, hôm sau chia sẻ bài nói như vậy hại trẻ. Tôi chăm đọc sách để chăm con, mẹ chồng cũng nói sau này chỉ cần đọc sách mà chăm, đừng nhờ mẹ, khi đó là em chồng đùa rằng sau nhờ mẹ lên chăm. Sau đó tôi không nhờ vả bất cứ thứ gì nữa, từ công sức tới tiền bạc, chỉ có vợ chồng tôi biếu bà thôi. Khi bà liên tục chia sẻ bài bóng gió về việc chăm con của tôi qua từng giai đoạn, tôi đã bỏ theo dõi để khỏi nhìn thấy, cố nhiều lần thoát ra mới dẫn tới ngày hôm nay là chặn hẳn trang cá nhân của bà.
Chồng tôi chưa bao giờ bênh vợ trước mặt mẹ chồng, ngay lúc bà nói ra lời khó nghe, sau đó toàn bảo mẹ không có ý đó đâu, đó là lý do tâm trạng tôi khá ức chế, khó giải tỏa, ai sau sinh có lẽ sẽ hiểu. Tôi sinh con xong thực ra khá stress, không muốn mâu thuẫn, lại không ở chung hiện tại nên nghĩ cái gì bỏ qua thì thôi. Têm nữa, một năm sau khi sinh, mẹ chồng soi mói nhiều, tôi đã ngưng liên lạc thường xuyên, chỉ chúc ngày lễ và biếu tiền thôi. Tôi cũng tính giữ quan hệ lạnh nhạt, như thế là đủ.
Tôi đi làm lại, trong thời gian một mình chăm con, tôi cũng tranh thủ học thêm kiến thức nên quay lại đường đua khá nhanh với thu nhập ổn. Thái độ bà cũng hòa hoãn hơn nên tôi vui vẻ lại cho tới khi qua nhà cậu nghe nói thế, vợ chồng mới lại cãi nhau. Chồng bảo mẹ không nói, rồi còn nói câu tổn thương tôi. Tôi quá thất vọng nên quyết định gọi cho mẹ chồng, không phải tìm đồng cảm, chỉ để xem nếu lần này mẹ chồng bênh con trai, coi như tôi cũng không bao giờ nhường nhịn bất cứ thứ gì nữa, thậm chí tôi đã nghĩ tới ly hôn. Trong một năm nay, tôi nói mẹ chồng đã hòa hoãn hơn nhiều nên không muốn chấp nữa. Thế nhưng, một mặt bà bảo sẽ nói con trai, mặt khác lại chia sẻ bài sát phu. Tôi biết những gì bà thể hiện một năm nay chỉ là diễn, không thể cứu vãn mối quan hệ này, sau 3 năm tôi chọn kết thúc.
Sau đó chặn liên lạc trên mạng xã hội, tết này tôi cũng không về ăn Tết. May mắn là lúc này chồng đã thú thật rằng hiểu hết những gì tôi chịu đựng, hiểu rõ tính của mẹ anh, kêu tôi hãy làm gì mình muốn. Sau khi đọc góp ý, tôi biết bản thân đã quá cả nể và thiếu quyết đoán, quá để ý thái độ người khác, vì thế người ta nhiều lần đối xử không tốt với mình. Nghĩ lại, với người trước mặt ngọt nhạt, sau lưng đi nói xấu khắp nơi thì tôi khó lòng nhận ra, hoặc có nhận ra cũng bỏ qua cho xong. Đôi khi chỉ nghĩ là khác biệt thế hệ, tôi không muốn đôi coi với người lớn, lần này tôi đã hạ quyết tâm rồi. Đây có lẽ là bài học lớn nhất đời mình, tôi càng nhún nhường thì họ càng nhảy lên đầu mình ngồi.
Kể từ nay về sau, có lẽ tôi chỉ lo cho gia đình nhỏ và bố mẹ đẻ, còn nhà chồng để anh tự lo. Tôi đã hết lòng, họ không trân trọng, tôi quay lưng cũng không hối tiếc hay áy náy. Tôi cũng nhận ra mọi sự xuất phát từ bản thân, nếu mình không cho phép và không bận tâm, sẽ chẳng ai có thể làm khổ mình. Xin cảm ơn!
Ngọc Hằng
https://thegioicobacbip.net/san-pham/nhan-danh-nhac