22
Th1
Mẹ đẻ không kiểm soát được cảm xúc nên luôn buông ra những lời nói cay nghiệt, chỉ cần ai nói lại bà là bà lại cảm thấy bị xúc phạm, phản bội. Bố tôi không có chính kiến, gió chiều nào xoay chiều nấy. Mẹ hay mắng chửi bố vì ông không làm theo ý bà. Cả nhà bắt buộc phải nghe theo lời bà. Chỉ cần tôi chống đối, mẹ sẽ nói bố đánh và chửi tôi. Suốt 18 năm trời, tôi và em trai chỉ biết đi học rồi về nhà, không bao giờ được đi đâu. Mẹ thậm chí không cho tôi học đại học, không cho đi nước ngoài.
Năm 23 tuổi tôi lấy chồng. Anh trai chồng bị bại não từ bé, đã 31 năm rồi. Trước khi cưới, mẹ chồng nói cưới xong để chúng tôi ra ở riêng. Vì yêu chồng và nhẹ dạ cả tin nên tôi đồng ý. Ai ngờ cưới xong bà không đồng ý chúng tôi ra riêng, nếu cố tình ra, bà sẽ treo cổ tự tử nên chồng nói tôi nhịn, cứ ở chung một thời gian. Vậy mà đến giờ đã 5 năm tôi phải chịu đựng mùi hôi thối và những tiếng la hét kinh khủng của anh chồng. Mẹ chồng tôi rất thản nhiên, bà là người mồm mép và hay nói điêu, không vừa ý cái gì là đi nói với chồng tôi.
Lúc nào bà cũng bảo tôi có phúc lắm mới lấy được con trai bà và được ở chung với bà, không ai tuyệt vời bằng bà. Thấy tôi ăn cái gì, mua cái gì là bà xét nét. Tôi mua quần áo, tổ chức sinh nhật cho con, mẹ chồng kêu bày vẽ. Ông bà ban đêm chỉ khóa mỗi cái cửa cổng, ai trèo vào cũng được, cửa nhà chỉ khép thôi. Tối nào tôi cũng kiểm tra rồi khóa cẩn thận. Tôi góp ý, bà bảo: “Sợ trộm hay sao”? Tôi nói: “Con có gì đâu mà trộm, sợ nhất tính mạng mọi người thôi, nhà lại có trẻ con nữa”. Bà lại nói: “Tao đố nó dám hại người đấy. Bọn trộm làm sao dám, làm thế nó đi tù. Mày không phải khóa”. Tôi khóa là bà lại mở. Tôi mua cái gì đẹp, từ cái thùng rác đến cái cốc, bà thấy là tự ý lấy của tôi rồi mang đồ của bà cho tôi dùng. Cháu bà không trông nhưng đi ra ngoài kể công chăm cháu không sót tí nào.
Vừa rồi mẹ chồng mời bố đẻ tôi lên ăn tiệc nhưng mẹ tôi không cho đi. Thế là bố tôi không dám đi. Tôi góp ý, bảo bố mẹ nếu không đi thì báo với người ta một tiếng. Mẹ tôi khó chịu, nói với tôi: “Mày có mồm đi mà bảo với bố mẹ chồng mày”. Khi mẹ chồng tôi gọi, bố mẹ tôi đều không dám nghe máy. Lúc đấy tôi cũng ở ngoại nên mẹ chồng lại gọi cho tôi hỏi sao ông bên đó không đi. Tôi nói bố con bận, mẹ chồng liền cáu sang tôi. Tắt máy xong, mẹ tôi ngồi bên cạnh lại nói: “Con gái người ta đi nước ngoài kiếm được tiền xây nhà, mua xe cho bố mẹ, còn tôi chẳng được cái gì”.
Tôi phát cáu, hỏi sao đợt con muốn đi nước ngoài, mẹ cản, không cho? Mẹ tôi trừng mắt, nói tôi ăn cháo đá bát. Về nhà chồng, vì bố tôi không đi tiệc nên mẹ chồng càng gây sự với tôi hơn. Tôi bất lực quá nên gọi điện tâm sự với mẹ đẻ, hy vọng mẹ sẽ chỗ dựa cho tôi. Nhưng không, mẹ nói tôi đừng kể lể: “Mày sao khổ bằng tao, bà nội mày còn ghê gớm hơn cả mẹ chồng mày cơ. Mày giỏi thì thuê trọ mà ở. Tao với mày cắt đứt từ đây. Tao không rảnh mà cưu mang mày”. Tôi mong nhận được sự chia sẻ của mọi người.
Thảo Nhi
https://thegioicobacbip.net/san-pham/nhan-danh-nhac