07
Th1
- 10 năm chưa dám về ngoại ăn tết vì mẹ chồng không chịu
Tôi đọc hết các bình luận và có lẽ bài viết trước nói không được rõ ý, xin chia sẻ cụ thể với các bạn. Mùng 3 tôi về ngủ lại nhà bố mẹ đẻ chứ không phải 10 năm qua đến mùng 3 mới về chúc tết ạ. Có lẽ nhiều độc giả hiểu rằng mình ở suốt nhà nội mà mùng 3 mới lên chúc tết thì bất hiếu quá. Mười năm tết không được ngủ ở nhà bố mẹ đẻ chứ không phải không được về tết ạ. Tôi về quê từ 28 tết và sẽ sắm đồ đạc cho hai bên nội ngoại.
Mùng một ở nhà chồng ăn uống chúc tết theo đoàn nhà bố chồng đến tầm 14h chiều thì tôi về nhà ngoại ăn cơm chiều, sau đó về lại nhà nội ngủ. Mùng hai nhà nội làm cơm, nhà tôi làm 4 mâm để các bác, anh em bên bố chồng đến ăn rồi cũng theo họ đi chúc tết tầm 16-17h tôi về ngoại ăn cơm, sau đó lại về nội. Mùng 3 như mọi năm tôi vẫn ở nhà chồng xem dì, cậu phía mẹ chồng mà đến thì làm cơm, rồi mới lên nhà ngoại. Mùng 4, mùng 5 cũng như thế, mùng 6 lên Hà Nội. Tức là xuyên suốt mấy ngày tết đó tôi vẫn về nhà ngoại, mỗi lần về là mẹ chồng thỉnh thoảng lại nói mát. Năm nay tôi bảo chồng mùng 3 về ngủ hẳn trên đó rồi xuống nội hay đi chơi đâu thì đi, tối về ngoại ngủ.
Đúng là bố mẹ tôi đã giáo dục tư tưởng cho con cái rằng nhà chồng là trên hết từ xưa, vì ngay cả ở nhà ngoại sự thiên lệch đó cũng diễn ra. Với tư tưởng đó, hồi đầu mới về thì có ai là không muốn được nhà chồng quý mến, muốn cố gắng làm tốt, có chuyện gì cũng nhịn cho yên nhà. Sau nghĩ lại, thứ mình nhận được chỉ là sự coi thường, khó chịu, nên tôi mới muốn thay đổi. Cũng vì thế tôi đối đầu tư tưởng với mẹ chồng, khiến mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu gay gắt. Đối đầu lần thứ nhất là vụ ở cữ đó nên từ đứa thứ hai tôi tự làm theo ý mình, không về quê. Đối đầu lần thứ hai là vụ xin phép phải được sự đồng ý mới được về, giờ tôi xin phép như là thông báo cho bà biết là lên ngoại, không ăn cơm nhà mà không chờ sự đồng ý của bà nữa, ví dụ như: “Con cho các cháu lên ngoại chơi, tối con không ăn cơm ở nhà” rồi tôi đi. Tuy nhiên tôi chỉ trong ngày, tối vẫn phải về nội ngủ nếu có về quê qua đêm, từ Hà Nội về là phải về nhà nội đầu tiên.
Giờ tôi muốn tết mùng 3 ngủ lại nhà mẹ đẻ thì có phải là đòi hỏi quá đáng hay không? Vì chắc chắn bà sẽ phản đối và thêm một lần đối đầu nữa. Về chuyện sinh con, mình thấy là sinh cho mình chứ không phải chờ chồng hay nhà chồng, mình thích trẻ con và thấy đủ khả năng nuôi nên sinh. Tôi cũng thấy rất vui khi hiện tại có 3 thiên thần nên cũng muốn chúng được ngủ nhà ngoại thì tình cảm ông bà nội ngoại mới cân bằng. Hiện chúng cũng thiên lệch về nhà nội nhiều hơn, bà chỉ ghét tôi thôi chứ rất quý cháu.
Về tài chính hay tài sản, tôi và chồng đều thống nhất là của chung, không phân chia rạch ròi gì cả, ưu điểm của người nào sẽ tạo cơ hội tối đa để phát triển. Mình chăm con tốt hơn nên hạn chế công việc để có nhiều thời gian cho chúng hơn (vẫn kiếm tiền nhưng không phải cố sống cố chết). Chồng kiếm tiền tốt hơn nên thời gian anh làm việc nhà ít hơn (vẫn làm trong khả năng) và không phải nghỉ việc khi con ốm đau. Vì thế chuyện chồng hoặc vợ giữ tiền, chồng hoặc vợ mua gì đều hoàn toàn bình thường, lặt vặt thì thôi, còn những gì lớn sẽ thông báo, cuối tháng đều tổng kết xem lại. Thu nhập tăng dần theo thời gian, hiện của tôi 20-30 triệu đồng, của chồng gấp đôi tôi. Nhân sinh quan đồng điệu, bạn bè, anh em vui vẻ, chồng cũng khá chiều tôi, cả hai khá tiết kiệm vì từ quê lên để được như bây giờ cũng không phải dễ gì, chỉ duy nhất mẹ chồng quá khó khăn.
Hiện nay so với 10 năm trước, thái độ bà đối với tôi có tốt lên nhưng để được như thế tôi cảm thấy quá tổn thương bởi những lời ác ý bà đã nói. Có lẽ tôi nói ra suy nghĩ muốn về nhà bố mẹ ngủ, câu đầu tiên mẹ đẻ sẽ hỏi thế mẹ chồng đã đồng ý chưa, bà thông gia có nói gì không. Có thể mọi người sẽ nghĩ tôi nói quá về mẹ chồng nhưng đến chồng cũng phải thừa nhận như vậy. Anh em họ hàng phía bố chồng rồi hàng xóm cũng đều bảo mẹ chồng tôi ghê gớm. Giờ tôi làm công tác tư tưởng cho chồng để anh tự nói với bà là gia đình sẽ về ngoại ngày đó, chồng cũng đồng ý nhưng tôi vẫn lo bà sẽ gây khó dễ và chồng không đỡ được.
Về tài sản của ông bà chưa bao giờ tôi tham hay có tư tưởng xin bất cứ thứ gì, cho dù ông bà có cho tôi cũng từ chối nhận. Như hồi tôi vay ngân hàng làm nhà còn thiếu, ông bà có cho nhưng tôi cũng nói luôn là chúng con cần, ông bà có thì chúng con vay và tôi đã trả hết. Bà định không cầm nhưng tôi vẫn đưa và bảo chúng con còn trẻ, còn làm được, ông bà cứ giữ để sau này có việc gì lại dùng tới. Có lẽ bà biết tôi độc lập và không muốn nhận thứ gì ông bà cho nên giờ cũng mềm mỏng đi.
Hầu như tháng nào tôi cũng cho các con về quê chơi vì tâm niệm chúng nó còn bé, còn thích và muốn về quê với ông bà, sợ ít nữa lớn rồi có nhiều thứ khác chơi lại không muốn về quê với ông bà nữa. Giờ về chỉ về một ngày chủ nhật, sáng về nhà nội ăn cơm trưa, chiều lên ngoại ăn cơm tối xong là lên Hà Nội luôn, không như ngày trước tranh thủ về từ tối thứ sau rồi tối chủ nhật mới lên. Giờ tôi tránh ngủ lại nhà nội, tránh va chạm.
Hải Thư
https://thegioicobacbip.net/san-pham/nhan-danh-nhac