03
Th1
Tôi 27 tuổi, là kĩ sư xây dựng, làm việc ở các công trình lớn, đi sớm về muộn, đôi khi phải ở lại hiện trường cả tuần. Vợ 26 tuổi, làm nhân viên kế toán cho một công ty tư nhân, công việc nhàn nhã, giờ giấc ổn định. Chúng tôi yêu nhau ba năm rồi mới cưới. Đám cưới diễn ra trong sự chúc phúc của hai bên gia đình, nhưng chỉ hơn một năm sau, mọi thứ dần trở thành gánh nặng. Cô ấy thường xuyên phàn nàn rằng tôi bỏ bê gia đình. Tôi nghĩ mình đang cố gắng hết sức để lo toan kinh tế, nhưng vợ không cảm nhận được điều đó, muốn tôi về nhà sớm, dành thời gian cho những bữa cơm gia đình. Với lịch trình của tôi, điều đó gần như bất khả thi.
Những lời phàn nàn ban đầu chỉ là vài câu bóng gió, rồi dần biến thành những cuộc tranh cãi căng thẳng. Vợ liên tục nhắc đến chuyện có con, nói rằng đó là cách để gia đình thêm gắn kết, tôi chưa sẵn sàng. Công việc của tôi bất định, kinh tế chưa đủ vững chắc, tôi sợ mang đến cho con một cuộc sống thiếu thốn. Mỗi lần tôi từ chối, vợ lại càng thất vọng, cho rằng tôi ích kỷ, không nghĩ đến cảm giác của cô ấy.
Những bất đồng nhỏ nhặt trong cuộc sống cũng trở thành vấn đề lớn với chúng tôi. Vợ khó chịu vì tôi không nhớ ngày kỷ niệm, còn tôi bực bội vì vợ tiêu xài quá tay cho những món đồ xa xỉ. Vợ muốn tôi quan tâm nhưng cách cô ấy đòi hỏi lại khiến tôi thêm áp lực. Tôi muốn cô ấy độc lập hơn, nhưng vợ lại nghĩ tôi đang coi thường sự đóng góp của cô ấy trong gia đình.
Có lần, vợ nói rằng tôi không còn yêu cô ấy như trước, tôi chỉ đang sống như một cái bóng trong cuộc hôn nhân này. Tôi không phủ nhận. Tôi từng yêu vợ rất nhiều, giờ đây tình cảm ấy đã phai nhạt. Cô ấy cũng nói hết tình cảm nhưng cả hai vẫn mắc kẹt trong mối quan hệ này. Mong nhận được lời khuyên của mọi người. Xin cảm ơn.
Xuân Hòa
https://thegioicobacbip.net/san-pham/nhan-danh-nhac