18
Th11
Tôi là cán bộ về hưu, 67 tuổi, có hai con trai và con gái út. Tôi rất thương con, tự tay nuôi nấng, chăm sóc, dạy bảo con nên người. Nhất là con út, tôi cưng chiều hết mực, từ nhỏ đến lớn như hai người bạn thân chia sẻ mọi điều trong cuộc sống. Các con đều tốt nghiệp đại học, hai con trai đầu đứa làm giảng viên đại học, đứa làm bác sĩ. Tôi tự hào và hạnh phúc vì các con ngoan, hiếu thảo.
Con gái út 34 tuổi, nhạy bén và chăm chỉ nên kinh doanh từ khi 20 tuổi và có chút thành công, tự mua được nhà. Con kết hôn khi 28 tuổi. Gia đình tôi chọn dâu rể đạo đức, sự cố gắng nghị lực trong cuộc sống rất quan trọng, không cần giàu, chỉ cần các con biết sống.
Tuy nhiên, con rể lười biếng, nghiện game, ỷ lại vào vợ, chọn cuộc sống an nhàn khỏe thân. Con về làm rể đã sẵn nhà, công sức con gái tôi vất vả bao nhiêu năm. Đến khi con gái sinh, con rể ở nhà hẳn. Gần ba năm trôi qua, con nhỏ đã đi học mà con rể vẫn chưa đi làm lại. Con không tự tìm việc mà bảo vợ tạo công việc, muốn kinh doanh cùng nhưng khi làm cùng thì chơi game, khó chịu rồi vợ chồng cãi nhau rồi, con gái tôi cho làm nữa. Đến giờ con rể vẫn thất nghiệp, sáng ly cà phê, gói thuốc.
Tôi vô tình đọc được những dòng tâm trạng rất buồn của con gái nói về chồng. Con buồn, thất vọng và dường như đã khóc. Lòng tôi quặn thắt, thương con vô cùng. Nhiều khi buồn, con hỏi “nếu con tan vỡ hôn nhân ba có buồn không?”, tôi không nói nên lời, rất buồn các bạn ạ.
Duy Thìn
https://thegioicobacbip.net/san-pham/nhan-danh-nhac