11
Th11
- Vợ nhờ tôi nói với mẹ chồng đừng qua nhà chơi nữa
Mẹ chồng nàng dâu là chuyện muôn thủa, ở mỗi gia đình lại trải qua những vấn đề, khúc mắc khác nhau. Tâm sự “Vợ nhờ tôi nói với mẹ chồng đừng qua nhà chơi nữa” được nhiều độc giả quan tâm. Dưới đây là những chia sẻ nổi bật của độc giả.
Nghe lời mẹ, chồng đối xử với tôi rất tệ
Trước mặt vợ chồng tôi, mẹ chồng ngon ngọt, nói toàn đạo lý. Sau lưng tôi thì nói xấu tôi với chồng. Đến lúc vợ chồng cãi nhau, muốn ba mặt một lời thì bà nói chẳng lẽ bà là mẹ lại muốn các con ly hôn. Nhưng xong rồi đâu lại vào đấy. Bà nói riết rồi chồng tôi cũng tin theo và đối xử với vợ rất tệ. Giờ tôi chẳng nói chuyện với bà nữa, còn chồng thì tôi sống chung như hai người xa lạ. Tôi không trách ai, chỉ mong nghiệt duyên này chấm dứt ở kiếp này. Chắc kiếp trước tôi nợ mẹ con bà ấy. (sghanoivtv)
Tôi run cầm cập, trốn trong phòng mỗi khi mẹ chồng tới nhà chơi
Mẹ chồng tôi lên chơi cũng không bao giờ nói trước một câu. Tôi không thích mẹ chồng, đóng cửa trong phòng không ra tiếp, không chào hỏi. Mỗi lần bà đến chơi, tôi run cầm cập, như cầy sấy trong phòng mình, stress mất mấy ngày kể cả khi bà đã về rồi. Tôi vô cùng sợ hãi mỗi khi mẹ chồng bảo ở lại thêm dù bất kỳ giây phút nào. (Hiền)
Với tôi, con dâu chỉ là mối quan hệ lịch sự
Mẹ chồng và con dâu ở riêng, ăn riêng, con ai nấy chăm, tiền ai nấy xài là tốt nhất. Mặc kệ vợ và con bạn nói gì, bạn là con nên thăm hỏi cha mẹ mà không nhất thiết phải dắt vợ con đi chung khi thăm. Vợ con không muốn gia đình nội, đó là mất mát của họ, kệ họ, hãy tôn trọng ý của họ.
Tôi nói với con mình rằng mai mốt lấy vợ cứ tự tổ chức đám cưới theo ý mình. Vợ chồng tôi chỉ tham dự với tư cách khách mời, khỏi rước dâu, khỏi thông báo họ hàng tiếp đón cho mệt. Cứ thuê sẵn nhà, đám cưới kết thúc thì dọn về đó cho thoải mái. Chỉ cưới nhau khi cả hai trưởng thành và có việc làm. Có con hay không là tùy các con, không phải chuyện của tôi vì tôi đã có con của mình. Con trai đến thăm cha mẹ, đi một mình càng tốt, khỏi dắt vợ theo, vì khi vợ không muốn càng làm mệt mỏi, tôi phải đối diện với khuôn mặt không vui của con dâu. Tôi vui khi thấy con mình, vậy đã đủ. Đối với con dâu, chỉ là mối quan hệ lịch sự thôi. (Buồn Ngủ)
Vẫn bị mẹ chồng can thiệp dù ở xa 100 km
Tôi 48 tuổi, làm dâu từ khi mẹ chồng 64 tuổi đến nay là 85. Chúng tôi sống riêng cách nhà chồng 100 km, tài sản tự tạo lập. Sống xa thế nhưng bà can thiệp từ việc đi lễ chùa, thắp hương rằm mùng một, đến sinh mổ hay sinh thường. Bà không nói trực tiếp với dâu nhưng nói với con trai. Chồng tôi nghe bà nói có những cái như kiểu bị thôi miên, xong nói lại với tôi. Như vấn đề con thứ ba, bé nhà tôi phải sinh mổ, vì hai bé đầu tôi đã sinh mổ rồi, bác sĩ bảo để an toàn vẫn phải mổ. Tuy nhiên, bà bảo chồng tôi để sinh thường. Tôi chỉ bảo với chồng là con và tính mạng của tôi thì việc này tôi quyết, nếu anh nghe lời mẹ thì không cần ký giấy mổ, tôi tự ký.
Chồng làm theo lời tôi những vấn đề gì đúng và cả hai cùng bàn bạc, không theo ý bà là bà dỗi, nói lẫy, hờn lâu lắm. Tôi kệ, nhưng thi thoảng vẫn bị chỉnh sau lưng. Lúc trẻ, tôi hay dỗ và nói lý lại để biện minh cho mình vì làm đúng không trái đạo. Giờ tôi kệ, để chồng tự giải quyết, giải thích, tôi không giải thích nữa vì mình cứ thực hiện đúng đạo làm con, làm dâu, không hỗn láo, không giũ bỏ trách nhiệm, theo tôi là đủ. Bố chồng là bộ đội, làm chính ủy từ ngày xưa còn phải chịu để yên nhà yên cửa đó. (Mai Thanh Tran)
https://thegioicobacbip.net/san-pham/nhan-danh-nhac