30
Th10
Tôi và chồng chị là bà con xa đầu ông, trước kia nhà tôi giỗ thì anh tôi không tới. Những năm gần đây năm nào tới giỗ nhà tôi, anh đều đến với chị. Trước mặt mọi người, anh tôi tỏ vẻ là người thành đạt, xài tiền rất thoáng, ra vẻ cưng chiều vợ. Mỗi lần anh tỏ thái độ quan tâm, chị dâu tôi rất ngạc nhiên, nhìn kiểu không hiểu chuyện gì, chưng hửng. Lần giỗ ở nhà tôi gần đây nhất, anh chị có đến, sau khi chị về, mỗi ngày tôi điều gọi điện, nhắn tin hỏi thăm, hầu như không lúc nào thấy chị được rảnh. Tôi hỏi anh đâu không phụ, chị mới chụp hình anh nằm ôm điện thoại. Ở nhà, ngoài việc ăn uống, đi vệ sinh, anh tôi chỉ nằm ôm điện thoại hoặc đi nhậu, không làm gì cả. Chị gần như ngày nào cũng tắm sau 22h, thấy chị vất vả mà thương.
Anh tôi làm cho công ty của người trong họ, tôi hỏi thăm mới biết anh bị tai tiếng ở chỗ làm rất nhiều, tìm cách lấy tiền công ty cho cấp dưới để lấy le, cặp với đồng nghiệp “bệnh hoạn” có gia đình, cả công ty ai cũng biết. Trong khi tới nhà tôi, anh toàn nói chuyện kiểu đạo đức, lo cho vợ con (lo bằng miệng), ăn chay này nọ. Đó chỉ là vẻ bên ngoài nhằm che giấu những gì xấu xa trong sâu thẳm tâm hồn anh.
Sau khi tìm hiểu kỹ người anh bà con xa, tôi muốn bù đắp cho chị dâu vì chị thiệt thòi quá. Chị tâm sự với tôi rất nhiều, vừa đi làm công ty, vừa phải bán hàng. Về nhà chị lại cơm nước, nhà cửa, con cái. Mấy lần tôi còn bắt gặp chị đi bệnh viện một mình trong khi anh chẳng biết. Chị nói cưới nhau hơn 15 năm, anh không biết chị mang dép, áo, quần size mấy. Nghe xong tôi rất phẫn nộ, không nghĩ anh lại giả tạo, trơ trẽn vậy, làm màu trước thiên hạ, sau lưng là người chồng tồi.
Tôi mua hàng của chị bán, chủ yếu ủng hộ để chị có thu nhập. Lần nào trả tiền tôi cũng gửi thêm gấp 3-4 số hàng đã mua, chủ yếu để chị bớt gánh nặng, chia sẻ với chị phần nào. Giờ đây ngày nào tôi với chị cũng nhắn tin, gọi cho nhau, tôi thấy chị vui hơn trước, còn anh tôi như người ở trọ. Chị xem anh tôi như người vô hình, không có trách nhiệm. Anh đi làm giấu tiền riêng, ngoại tình, suốt ngày chỉ biết cái điện thoại. Chị gửi cho tôi những đoạn ghi âm anh nói chuyện, toàn những câu tục tĩu, khác hẳn với vẻ lịch lãm khi đến nhà tôi. Khi hiểu rõ anh là người không ra gì, tôi muốn giải thoát cho chị. Liệu tôi có nên nói ra tình cảm đã dành cho chị hay chỉ âm thầm theo sau giúp đỡ? Thấy chị vất vả, cứ lủi thủi một mình, tôi xót lắm, muốn ở cạnh để chăm sóc. Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
Hoài Thanh
https://thegioicobacbip.net/san-pham/nhan-danh-nhac