24
Th9
Sau một thời gian đọc rất nhiều bài tâm sự trên báo EvyShop.VN khiến tôi cũng muốn trải lòng một chút. Tôi, người phụ nữ 34 tuổi, chưa từng kết hôn. Nhớ hồi nhỏ, khi gặp các cô chú 28, 29 tuổi chưa kết hôn, tôi hay trêu: “Cô chú không nhanh lên là cháu cưới trước đấy”. Giờ thì..
Chuyện bắt đầu từ khi tôi là sinh viên, khi đó tôi quen và yêu mối tình đầu của mình. Không biết với mọi người, tình yêu đầu diễn ra như thế nào, còn với tôi, ở thời điểm ban đầu đó, tình yêu thật bình dị và tốt đẹp. Chúng tôi đều là sinh viên nghèo, cố gắng tự lập để bố mẹ bớt đi phần nào gánh nặng, cố gắng phấn đấu để hướng về tương lai xây dựng gia đình nhỏ hạnh phúc. Tôi và anh học khác trường nên tính là yêu xa. Hàng ngày hai đứa trò chuyện với nhau qua điện thoại theo gói cước gọi 10 phút tính tiền một phút. Cuối tuần không về quê là anh qua trường thăm tôi. Chúng tôi cứ như vậy hơn một năm, rồi trong một lần đi chơi xa tôi đã trở thành người phụ nữ của anh. Lúc đó tôi nghĩ không sao cả vì cả hai xác định ra trường xin việc làm ổn định là cưới. Đâu phải mình tính thế nào sẽ như vậy, nốt thăng qua đi rồi nốt trầm sẽ tới, tôi bị phản bội. Cô gái kia sống cùng xóm trọ với người yêu tôi.
Vào một ngày không đẹp trời cho lắm, tôi bị khủng bố tin nhắn suốt cả ngày lẫn đêm, không thể yên ổn khi một cô gái đòi sống đòi chết yêu cầu tôi chia tay bạn trai của mình. Tôi gọi cho anh, anh thú nhận đã đi quá giới hạn với cô gái kia nhưng là ngoài ý muốn và cầu xin tôi tha thứ. Không biết các bạn khi ở cái tuổi đôi mươi gặp phải trường hợp như tôi sẽ giải quyết như thế nào. Tôi khi đó chỉ biết mình rất đau nhưng tình yêu át lý trí, vẫn lựa chọn tha thứ với điều kiện anh chuyển trọ và cắt đứt mọi liên hệ với cô gái kia. Anh đồng ý.
Mọi chuyện không dừng ở lại đó, cô gái kia không ngừng nhắn tin, gọi điện đe dọa và khủng bố tinh thần tôi. Lúc đó tôi đơ thế nào mà không nghĩ đến chuyện thay sim điện thoại, còn anh lại lựa chọn im lặng. Tôi chịu không nổi liền chạy đến chỗ anh ở, nói chuyện cho rõ ràng, thấy cô gái kia cũng ở đó. Anh chỉ nói xin lỗi, mấy lần cô gái kia nghĩ quẩn và anh phải ôm đi cấp cứu, cô ấy có làm sao anh sẽ ân hận cả đời, anh không còn cách nào khác. Đến đây, chuyện tình của tôi kết thúc.
Thất tình đương nhiên sẽ rất buồn nhưng tôi còn nhiều thứ quan trọng để làm. Ngoài học trên lớp, đi làm thêm, tôi còn tham gia các diễn đàn chuyên ngành, trò chuyện với mọi người khiến tôi vui vẻ hơn và cân bằng lại cuộc sống. Tuy nhiên, ngoài gặp được những năng lượng tích cực, tôi cũng va phải rất nhiều tiêu cực ảnh hưởng đến tâm lý suốt nhiều năm sau này. Tôi học chuyên ngành kỹ thuật nên xung quanh hầu hết các bạn nam. Vì môi trường như thế nên họ không hề kiêng kị những lời nói khi ở trước mặt tôi. Họ nhận xét, đánh giá hết cô gái này đến cô gái khác bằng những lời hay có, dở có. Đáng sợ nhất là nhìn vào một cô gái họ phán ngay cô này còn trinh hay mất trinh bằng thái độ cười cợt, mỉa mai. Chính họ ngủ với cô này cô nọ nhưng lại coi là chuyện bình thường. Nói đến phụ nữ không còn trong trắng, họ có thái độ coi thường. Cứ như vậy tôi dần trở nên sợ hãi, cho rằng mình sẽ không có được hạnh phúc nữa.
Sau này bất cứ ai tỏ ý quan tâm, thể hiện tình cảm với tôi, tôi trốn càng xa càng tốt. Ra trường rồi đi làm bao nhiêu năm tôi vẫn lựa chọn cuộc sống một mình như vậy, mặc kệ gia đình, họ hàng tạo áp lực bao nhiêu tôi vẫn thế. Dần dần những người trẻ xung quanh tôi lập gia đình gần hết. Người thực sự quan tâm đã lo lắng tôi sống một mình như thế thì ốm đau phải làm sao.
Tôi công việc ổn định, độc lập tài chính, mua nhà, học những gì mình thích, rảnh rỗi thì về thăm bố mẹ hoặc đi cà phê với nhóm bạn thân…, mọi thứ diễn ra đều có vẻ là ổn. Cho đến một ngày tôi bị tai nạn giao thông. bố mẹ phải buông hết mọi thứ để chăm sóc tôi. Nhìn mái tóc bạc, nhìn nếp nhăn hằn sâu trên gương mặt bố mẹ, tôi chỉ thấy đau lòng và bất lực. Sức khỏe ổn hơn, tôi lại quay lại với công việc, thế nhưng sau giờ tan làm, trở về một mình với ngôi nhà rộng rãi, tôi lại thấy trống trải vô cùng. Tôi cảm thấy thèm có ai đó sống cùng mình.
Tôi bắt đầu mở lòng để đón nhận một ai đó nhưng những chàng trai có vẻ tốt xung quanh tôi đều lập gia đình. Đến một ngày tôi quen anh, người bạn trai hiện tại, anh từng ly hôn và có con riêng, bé sống với mẹ. Tôi nói chuyện này với gia đình. Bố mẹ rất sốc và không thể chấp nhận được đứa con gái mình tự hào lại lựa chọn “làm lẽ” cho người ta. Chuyện tình này rồi không biết sẽ đi đến đâu, hy vọng mây mù tan mau và nắng vàng trở lại.
Huyền Nga
https://thegioicobacbip.net/san-pham/nhan-danh-nhac