12
Th9
Sau khi phát hiện, đối mặt và tỏ rõ thái độ ghê tởm, chồng nói tôi đừng tìm hiểu nữa, sẽ không có lợi, chỉ biết là từ giờ về sau, anh sẽ kết thúc mọi chuyện. Anh hứa sẽ không quan hệ với nhân viên kia, nhưng em ấy đang làm ổn thì cứ để em ấy làm tiếp ở công ty. Tôi đưa anh đọc toàn bộ tin nhắn đó và gào khóc, trách móc trong đêm. Khi anh ngủ, tôi xách vali bỏ đi vào rạng sáng, chặn mọi liên lạc, khóc từ sáng đến đêm. Tôi luôn dại khờ không quan tâm tiền bạc nên nếu giờ ra đi, tôi tay trắng. Dù đang kiếm ra tiền nhưng công việc không có hợp đồng lao động nên tôi sẽ khó được nuôi con.
Sau khi biết thái độ của tôi, anh đã thông báo em nhân viên kia viết đơn xin nghỉ do tôi đã phát hiện. Hai người họ chỉ là cùng giải quyết nhu cầu cho nhau, chưa phát sinh tình yêu. Nhưng qua tin nhắn và cảm quan của phụ nữ, tôi biết em kia quyến rũ chồng tôi trước, em còn kể vu vơ với chồng tôi – một người đang là sếp của em – những nhu cầu ghê tởm mà thực tập sinh không bao giờ dám nói. Chồng tôi là người thành đạt, sáng sủa, giỏi, được tự do tài chính cả thời gian, được sống trọn vẹn 24h như người độc thân đã làm em hứng thú.
Phải nói là em không hề xinh và già trước tuổi, thân hình có phần xồ xề. Anh cũng công nhận em xấu, thua xa vợ về mọi mặt, đang thuê trọ, không kinh nghiệm, không mối quan hệ, không nhan sắc và cả tiền nữa. Anh thích vì em ấy ở sẵn cạnh và phát tín hiệu, bảo gì nghe nấy, kinh nghiệm trải nghiệm không có nên nói gì cũng tập trung hưởng ứng dù đúng hay sai. Còn tôi có nhiều kinh nghiệp đi làm nên thấy hướng đi nào sai, sẽ phân tích phản đối. Qua lời một nhân viên khác, em còn nói là ngưỡng mộ cuộc sống của tôi, muốn được như tôi, ngưỡng mộ tài năng của chồng tôi.
Giờ vì nhiều lý do, tôi chấp nhận bỏ qua, lại lần nữa chịu thiệt. Tôi vẫn đang sống với chồng. Anh có thay đổi, em nhân viên kia đã nghỉ. Tôi không hề trách móc hay đả động đến em ấy vì biết rõ vấn đề nằm ở đâu. Anh không muốn ly hôn. Tôi biết mình còn nhiều giá trị lợi dụng. Có vẻ hiện tại, họ đã cắt đứt mọi liên lạc, còn sau này thì tôi không biết. Nhưng những tin nhắn ghê tởm kia vẫn làm tôi khóc điên dại mỗi ngày. Tôi vẫn khóc và đau khổ. Tôi biết đây là hệ quả của con đường mình đã chọn, tốt cho nhiều người và mình mình đau khổ. Có những giây phút đoàn tụ, hai con tôi vui lắm. Nhưng mỗi ngày, trong đầu tôi luôn xuất hiện đủ mọi cung bậc cảm xúc, buồn vui, có thể trực trào khóc bất ngờ mọi lúc.
Giải thích cho hành động đó, anh còn nói rằng ăn vụng, đây là thế giới đàn ông, ai cũng vậy. Anh 40 tuổi rồi, sắp đi xuống sườn dốc cuộc đời nên muốn thử các cảm giác mới và với suy nghĩ chết là hết nên sống bất chấp. Trước khi ngoại tình, anh ta thú thật thỉnh thoảng “bóc bánh trả tiền” cho đa dạng khẩu vị mà tôi không hề phát hiện. Chuyện xảy ra đúng tám năm nay kể từ khi anh bắt đầu thử “bóc bánh trả tiền”, ngay cả em nhân viên kia cũng bị chung tình trạng, sau câu chuyện ngoại tình này, tôi đi khám mới biết là do anh.
Tôi không ngờ người người chồng mình hết mực tôn trọng lại mê muội, ngu dốt, vô đạo đức, vô cảm và đốn mạt đến vậy. Tôi mất niềm tin vào anh. Anh ngày xưa còn có nhiều điểm tốt, giờ anh như người khác hoàn toàn. Khi buồn, tôi hay trách móc khiến hôn nhân đi vào ngõ cụt. Chúng tôi đang tiến dần đến ngõ cụt và kết cục là ly hôn, dù biểu hiện của anh tốt dần lên, nhưng tôi vẫn nghi ngờ đó là giả dối. Điều kiện và hình thức của tôi giờ rất dễ tìm được mối quan hệ mới nhưng tôi thấy không cần thiết và chưa sẵn sàng.
Tôi rất khó sống khi mà sáng buồn, trưa như hóa điên, chiều vui, tối khóc. Bất cứ sự việc gì nhỏ nhất cũng gợi lại từng tin nhắn của họ với nhau làm tim tôi quặn thắt. Tôi thấy mình thật sự có vấn đề về tâm lý, không biết chia sẻ cùng ai. Có lúc tôi muốn kết thúc cuộc sống cho đỡ khổ nhưng anh trai tôi mất rồi, tôi phải là chỗ dựa tinh thần cho cha mẹ. Nói thêm là tôi đã đi phỏng vấn và trúng tuyển nhưng hiện trạng tâm lý không thể nhận công việc này, họ không thể chờ đợi cũng như cảm thông được với những gì vài ngày qua tôi trải qua.
Chồng khi biết tôi trúng tuyển, khuyên tôi nên bình tâm vài tháng rồi hãy quyết định. Anh ta rất giỏi thao túng tâm lý. Thần kinh tôi nửa năm qua quá mệt mỏi rồi. Mong mọi người đừng nặng lời. Ai từng trải qua hay suy nghĩ ngoài cuộc được thông suốt, hãy cho tôi lời khuyên. Nhân đây tôi xin có lời khuyên tới chị em phụ nữ: dù các bạn có xinh đẹp, khéo léo hay bất kỳ điều kiện thêm nào khác, đàn ông vẫn không bao giờ thấy là đủ. Hãy sống vì mình, đừng sống vì cha mẹ, con cái hay vì đàn ông, sẽ khổ như tôi. Cảm ơn mọi người.
Nguyệt Cầm
https://thegioicobacbip.net/san-pham/nhan-danh-nhac