07
Th9
- Bạn trai thú nhận từng có vợ và có một khoản nợ
Tôi là tác giả bài viết “Bạn trai thú nhận từng có vợ và có một khoản nợ”. Do viết hơi gấp gáp, tôi chưa nói rõ được chi tiết nên mọi người hiểu lầm. Thực ra anh nói đã ly hôn cách đây ba ngày khi chúng tôi quen nhau. Cũng do tôi điều tra mạng xã hội và hỏi dò nên anh nói ra. Anh và người cũ ly hôn vì cách sống không phù hợp, tới với nhau do gia đình mai mối. Lúc đầu cô vợ cũ không phải gu của anh, cũng chia tay vài lần nhưng gia đình luôn la anh và nói người đó làm vợ, làm mẹ tốt.
Quen ba năm nhưng kết hôn hơn một năm anh đã muốn ly hôn rồi nhưng cố gắng. Anh nói lấy nhau coi đã thuộc về nhau rồi. Họ ở với nhau được bốn năm thì ly hôn, do anh nghĩ ly hôn sớm thì người đó có cơ hội tìm được người mới sớm hơn. Tôi biết những lời đó thật vì vô tình xem tin nhắn cũ mà họ nói với nhau khi ly hôn. Hơn nữa vì anh chưa có con nên tôi chấp nhận.
Khoản nợ là do khi ly hôn có tài sản nhà xe, đất đai, anh bảo vợ cũ nói một con số, anh sẽ trả. Gia đình vợ cũ đòi thêm, vì không muốn dây dưa nên anh vay ngân hàng trả hết một lần. Thế nên còn nợ ngân hàng. Anh là chủ doanh nghiệp gia đình nhưng vẫn kiểu lấy lương tháng và không muốn lấy tiền công ty tiêu xài nợ cá nhân, cũng không muốn vay mượn anh chị em. Anh đã bán miếng đất đi để trả một phần rồi. Điều tôi lăn tăn là anh có các tài sản khác, sao không bán đi để dứt điểm rồi cưới tôi. Tài sản đang có, anh có kể với tôi. Có điều trước đây anh luôn hỏi dò tôi rằng nếu anh nợ nần, em có trả với anh không. Tôi trả lời rằng dĩ nhiên là không rồi. Anh nói cho qua chuyện là làm doanh nghiệp phải có vay để xoay vốn nên tôi không để ý.
Sau này mới kể về khoản nợ này khi gặng hỏi những lý do anh chưa sẵn sàng cưới là gì, và nợ nần này là một lý do. Tôi nói có thể cưới rồi trả dần, khoản nợ đó đâu liên quan tới tôi, hai năm là trả xong. Nhưng anh nói chưa bao giờ đặt mình vào hoàn cảnh đó. Mỗi tháng cả mấy trăm triệu đồng, lỡ kinh doanh có vấn đề gì thì sao. Và không muốn lấy tôi về khi có nợ nần. Anh đi nước ngoài học tập lâu năm nên cách sống, suy nghĩ, đạo đức cũng có ảnh hưởng. Tôi thật sự rất tôn trọng và nể phục anh, giúp đỡ tôi cả tinh thần lẫn tiền bạc. Có nợ nần nhưng anh vẫn lo lắng cho tôi, dẫn đi du lịch trong và ngoài nước. Tôi thấy áp lực của anh và giờ mới biết áp lực đó từ điều hành công ty, từ món nợ cá nhân này, nhưng anh vẫn vui vẻ và lo cho tôi như vậy.
Vấn đề chưa quên vợ cũ, tôi thấy qua các biểu hiện. Đăng hình tôi lên mạng xã hội, chỉ để bạn bè, sợ gia đình bên vợ cũ biết. Trước đây có nhắn tin với vợ cũ, tôi biết rất giận và anh hứa không nhắn nữa. Anh nói sau ly hôn, cảm thấy có lỗi vì bỏ rơi một người từ khi là cô gái ngây thơ nay một đời chồng. Khi biết anh quen người mới, cô ấy không nhắn nữa, còn trước đây tin nhắn tôi đọc lén thì thấy vẫn trách móc anh bỏ rơi cô ấy. Gần đây, tôi theo dõi và thấy đã dứt điểm. Lâu lâu anh gọi nhầm tên tôi với người cũ (tôi rất giận và anh xin lỗi nói vì ở quá lâu với người kia và khi gọi đôi lúc líu lưỡi). Tôi chấp nhận hết vì đó nằm trong giới hạn chấp nhận của tôi. Ở với nhau lâu cũng coi như người thân quen, nói quên là quên ngay sao được. Nếu nó vi phạm giới hạn chịu đựng của tôi, chắc chắn tôi sẽ rời đi. Mọi người bình luận nói tôi ngây thơ nhưng tôi có quan sát, suy nghĩ thận trọng về người này.
Về vấn đề tuổi 30. Đúng tuổi tác chỉ là con số, tôi biết, nhưng xung quanh gia đình, mọi người thúc giục, hỏi tôi có người yêu mà sao chưa cưới khiến tôi hơi tủi thân khi nghĩ tới. Tôi cũng lo sau này dù trân trọng, yêu thương anh nhưng số phận không cho chúng tôi đến với nhau, vậy hai năm chờ đợi của tôi vô ích và lại phải tìm người phù hợp khác. Phải nói các mối tình trước của tôi yêu hai năm đều giục cưới nhưng tôi không tìm thấy sự an tâm, an toàn khi ở gần họ nên từ chối họ và họ đều đã lấy vợ. Đôi lúc nghe mọi người xung quanh nói và tôi tự nhủ mình xinh đẹp, công việc ổn định, tính tình vui vẻ hoạt bát, nấu ăn ngon, quan tâm, chân thành hơi nhõng nhẹo bám người yêu thì chẳng sợ không ai rước, nhưng quan trọng là khá lâu rồi mới có người cho tôi cảm giác an tâm và cảm phục anh thế này để giục cưới.
Có thể do tôi chưa từng bước chân vào hôn nhân nên có tò mò, kỳ vọng cuộc sống hạnh phúc sau hôn nhân. Còn anh đã một lần bước chân ra nên e dè bước vào lại và chưa sẵn sàng. Nhưng tâm trí tôi cứ mãi lăn tăn. Chúng tôi trao đổi và thống nhất cứ tận hưởng lúc này. Anh hứa không để tôi đợi quá lâu. Mấy hôm nay tôi đã nghĩ thông hơn, sẽ học tập trau dồi phát triển bản thân thêm. Khi hoa nở rộ, con ong này bỏ lỡ thì còn rất nhiều chú ong khác tới, cứ vui vẻ lạc quan rồi cũng sẽ hạnh phúc. Cảm ơn độc giả chia sẻ.
Phương Liên
https://thegioicobacbip.net/san-pham/nhan-danh-nhac