04
Th9
- Quyết định làm mẹ đơn thân ở tuổi 45 liệu có đúng đắn?
Tâm sự “Quyết định làm mẹ đơn thân ở tuổi 45 liệu có đúng đắn?” nhận được nhiều chia sẻ. Độc giả tranh luận về vấn đề: Một đứa trẻ thiếu cha sẽ bị ảnh hưởng như thế nào?
Thiếu vắng ba là trải nghiệm không dễ dàng với tôi
Tôi ra đời khi ba 48 tuổi và mẹ 34 tuổi. Ba cho tôi mọi thứ tốt nhất, tôi cũng sáng dạ nên học hành vượt trội, sự nghiệp sáng lạn, nhà cửa tiền bạc ba cho cũng kha khá. Cuộc sống từ nhỏ tới lớn của tôi đều rất suôn sẻ. Cho đến năm tôi 30 tuổi, ba mất. Mặc dù vẫn còn mẹ và cuộc sống thuận lợi nhưng tôi vẫn thấy trống vắng, đến ngày giỗ ba vẫn khóc. Tôi nghĩ rằng, phải đội khăn tang trước tuổi 40 là một trải nghiệm không dễ dàng. Vì thế, không tưởng tượng được em bé “trong tương lai” của tác giả sẽ có cảm nhận gì khi “người mẹ duy nhất” rời xa thế giới này. Theo tôi, tác giả không nên sinh em bé. (Hoàng Anh)
Sinh con dễ nhưng nuôi dạy con chẳng đơn giản
Tôi 41 tuổi. Bố 72 tuổi và mẹ 69 tuổi, sức khỏe đã giảm sút và phải đi viện nhiều. Tôi chưa phải hỗ trợ nhiều vì bố mẹ vẫn lo cho nhau được nhưng 5 năm nữa không biết thế nào. Bố vợ tôi ít tuổi hơn bố đẻ nhiều, vừa tai biến giờ nằm một chỗ. Vợ chồng tôi thu nhập gấp nhiều lần tác giả mà lo cho hai con thôi còn mệt, may là giờ chúng lớn cả rồi. Tôi không khuyên tác giả không sinh nhưng phải suy nghĩ thật nghiêm túc vì sinh rất dễ nhưng lo cho đứa trẻ chẳng dễ chút nào. Tác giả tham khảo phương án xin con nuôi. (Hố Đen )
Cuộc sống hiện tại vẹn tròn nhưng nếu chọn lại, tôi sẽ không làm mẹ đơn thân
Mình sinh con đầu lòng ở tuổi 34, là mẹ đơn thân trong hoàn cảnh bắt buộc chứ không phải tự nguyện. Trải qua rất nhiều chuyện, nói ở đây không hết được, chỉ chốt lại là nếu không ở vào hoàn cảnh bắt buộc, phụ nữ không nên tự nguyện sinh con ra mà không có chồng. Trong 3 năm vừa mang bầu vừa nuôi con mọn, mình đã không ít lần hối hận vì đã giữ con lại, cũng rất nhiều lần nghĩ dại về cuộc sống của mình.
Khó khăn của mẹ đơn thân không phải chỉ có mỗi kinh tế mà còn phải bảo vệ con trước dư luận, dù bạn bè xung quanh luôn ngưỡng mộ và khen ngợi mình đã vượt qua một cách xuất sắc. Con trai mình giờ là một thiếu niên mà bất cứ bậc cha mẹ nào cũng ước ao, cuộc sống của mình hiện giờ rất vẹn tròn và hạnh phúc nhưng nếu quay về mười mấy năm trước mình vẫn lựa chọn không làm mẹ đơn thân. Làm mẹ đơn thân đã vậy, xin con nuôi theo mình càng không nên. (Khoảng lặng)
Mẹ là đại gia nhưng tôi vẫn ‘thua thiệt’ so với bạn bè vì không có bố
Mình xin chia sẻ góc nhìn về mẹ đơn thân khi là con của bà mẹ đơn thân. Tôi lớn lên bên mẹ, là một đại gia, bác sĩ (cha mẹ tôi đều là tiến sĩ), nhà to, nhiều người giúp việc. Bạn bè có dịp tới nhà chơi đều trầm trồ cuộc sống của tôi. Đến khi tôi lớn lên, được làm cha mới thấy mình bị thua thiệt rất nhiều vì thiếu cha so với các bạn đồng lứa, trong khi tiền không thể bù đắp cho tôi nhiều thứ ở thời thơ ấu. Về điều kiện, tác giả có thể như mẹ tôi mang tại cho tôi lúc nhỏ không? Tác giả có tin sẽ làm tốt hơn mẹ tôi không hay lại làm khổ một đứa trẻ. Nếu muốn lập gia đình, hãy kiếm tình yêu và cùng nhau có con, 45 tuổi vẫn còn cơ hội bạn à. (locsonhotmail)
https://thegioicobacbip.net/san-pham/nhan-danh-nhac