31
Th8
Tôi và anh cùng quê nhưng tôi làm việc ở Hà Nội, còn anh làm việc ở quê. Yêu nhau hơn một năm thì có dự định tiến tới hôn nhân nên tôi đã nghỉ việc để về làm cho gần gia đình và tính lâu dài. Đối với tôi thuở ấy, anh là chàng trai tình cảm, có trách nhiệm, chiều chuộng và rất yêu thương tôi. Mỗi ngày chúng tôi gọi điện, nhắn tin nói chuyện, sau đó lên mạng chat video ngắm nhìn nhau. Tôi là nhân viên văn phòng, có ngoại hình khá, được nhận xét ngoan hiền, ít nói, thu nhập không cao. Còn anh làm sale, năm đầu tiên sau cưới, anh đưa tiền lương cho tôi nhưng dần về sau anh lấy các lý do không đưa nữa.
Chúng tôi bị hiếm muộn nên sau cưới ba năm, gia đình hai bên thúc giục nên quyết định làm IVF để tìm con. Thật may mắn khi chúng tôi chuyển phôi đậu luôn ngay lần đầu và giờ đã sinh ra được một bé gái gần tám tháng tuổi rất đáng yêu. Khi mang bầu ở tháng thứ ba, tôi phát hiện chồng nhắn tin tán tỉnh cô gái quán hát và thường xuyên rủ một cô gái khác đi nhà nghỉ. Thực sự lúc đó tôi rất sốc, thức trắng cả đêm không sao chợp mắt được. Sáng hôm sau khi bình tĩnh lại, tôi quyết định mời bố mẹ hai bên họp gia đình để nói về vấn đề ngoại tình của anh. Lúc đầu anh chối bay chối biến, khi tôi đưa ra bằng chứng, anh mới không cãi nữa mà giữ im lặng. Bố mẹ khuyên tôi tha thứ cho anh, vì mong mãi tới giờ mới có con, mong muốn con sinh ra có cuộc sống đủ đầy, có bố có mẹ nên tôi bỏ qua (tôi mồ côi bố từ nhỏ nên hiểu cảm giác mong muốn có bố thế nào).
Bẵng đi một thời gian, tôi lại phát hiện chồng nhắn tin yêu đương với một cô quán hát khác, còn mua quà cho cô đó. Lúc này tôi hiểu máu trăng hoa ăn vào người anh rồi, anh sẽ không thay đổi. Nhưng vì khi đó bụng bầu đã to, tôi không thể sinh em bé một mình được nên đành ở lại. Trái tim chai sạn, tôi nói luôn với chồng: “Anh cứ tìm hiểu các cô khác dần đi, tôi sẽ không can thiệp nữa vì không ở cùng nhau lâu nữa đâu”.
Xin kể thêm, trong thời gian tôi mang bầu, anh thường xuyên đi nhậu nhẹt, hát tay vịn. Anh như trở thành con người khác vậy, không quan tâm đến tôi, chỉ khi nào thiếu tiền thuốc dưỡng thai, tôi bảo thì anh mới chuyển tiền mua thuốc, chuyển vừa đúng số tiền mua thuốc chứ không hề đưa thêm. Đi siêu âm, tôi bảo anh mới đi cùng, còn không cũng không để ý gì đến lịch khám của tôi. Anh đam mê chơi chim, đá gà, có lẽ chơi cả cờ bạc. Anh lấy trộm vàng cưới của chúng tôi mang bán. Đến lúc tôi phát hiện, đã bị mất bốn chỉ vàng nhẫn và năm chỉ kiềng vàng của hồi môn mà mẹ tôi cho. Thật sự tôi không hiểu sao mình có thể vượt qua giai đoạn đó nữa, có lẽ động lực chính là con.
Sự ngu si của tôi không dừng lại ở đó, tháng vừa rồi anh báo nợ về gia đình, trong đó có hơn 80 triệu đồng lãi ngày, gần 200 triệu đồng tiền hàng anh cầm của công ty và cả tín dụng ngân hàng nữa. Anh xin lỗi tôi và con, năn nỉ sự giúp đỡ của tôi và gia đình. Bố mẹ chồng khóc rất nhiều. Tôi thương ông bà nên đứng ra vay mượn bên ngoại trả hộ anh chỗ lãi ngày, còn tiền hàng của công ty, tôi đứng tên sổ vay ngân hàng để xoay xở trả cho anh. Vì con còn nhỏ, nếu bây giờ ly hôn, tôi sẽ phải nghỉ việc ở nhà trông con. Tôi có kế hoạch khi con được 18 tháng, cứng cáp hơn, gửi trẻ được sẽ ly hôn, không thể ở cùng một người mà tình cảm như vậy, con lớn lên có thể bị ảnh hưởng.
Tôi sẽ gửi cho anh đọc bài viết này. Mong các độc giả cho tôi xin ý kiến, dự định của tôi như vậy là hợp lý chưa hay cần chuẩn bị thêm gì cho hai mẹ con sau này.
Hải Vi
https://thegioicobacbip.net/san-pham/nhan-danh-nhac