13
Th10
Em chào anh,
Thật sự em không biết phải bắt đầu từ đâu khi viết những dòng tâm sự này trên Hẹn hò và để nói với anh về bản thân, một lời giới thiệu hay sẻ chia. Thật khó! Cũng bởi rất lâu rồi em chưa ngồi tỉ mỉ và chau chuốt soạn thảo một bức thư gửi đến anh. Vừa muốn làm quen vừa muốn anh hiểu được những suy nghĩ của em thông qua một lần đọc bài viết. Em tin nếu mình dùng cả trái tim viết, anh cũng dùng trái tim để cảm nhận sự chân thành của em.
Viết rồi lại xóa, xóa rồi lại viết không biết bao nhiêu lần mà câu chữ vẫn rời rạc, tan nát như chính tâm hồn em từng trải qua. Em từng là niềm tự hào của gia đình: là đứa con ngoan ngoãn, học giỏi, có ý chí. Em cũng vươn lên từ hoàn cảnh khó khăn, không ngừng nỗ lực thoát khỏi đồng ruộng, có ước mơ, hoài bão nhưng tuổi trẻ của em gói gọn trong từ “ủy mị con gái” mà bố mẹ gán cho em. Làm gì cũng sợ bố mẹ buồn, sợ mang tiếng, sợ người khác cười chê.
Rồi em kết hôn và có một con trai nhỏ, hiện con 6 tuổi. Năm nay em 32 tuổi, đến với hôn nhân có thể do tuổi trẻ, đúng, tất cả do em. Ngay cả khi em viết những dòng này gửi tới anh, nước mắt em không ngừng rơi, rơi vì buồn, vì ấm ức và vì không biết tại sao có lúc mình lại rơi vào hoàn cảnh này. Em từng có thanh xuân không ngừng nỗ lực, cố gắng và hoàn thiện bản thân, cũng từng mơ là sẽ hạnh phúc bên chồng con nhưng làm gì có cuộc sống nào giống trong mơ.
Học xong thạc sĩ, 26 tuổi, bố mẹ giục giã, tâm lý không vững vàng, cũng không muốn trái lời bố mẹ, em vội vã bước vào hôn nhân. Về nơi mới, chịu bao nhiêu đắng cay, đau khổ, oan ức và chì chiết tới mức em kiệt sức, sợ bố mẹ mang tiếng mà không dám chống cự. Em luôn nghĩ “một điều nhịn chín điều lành” nhưng anh ơi, tại sao cuộc sống khắc nghiệt với em thế? Rồi đến lúc em nhận thấy sự nhu nhược, chịu đựng khiến người tổn thương nhiều nhất là bản thân và những người thương yêu mình.
Rồi em bước ra khỏi cuộc hôn nhân đó đầy nước mắt và sự oán hận. Đôi khi khiến em không còn tin vào tình yêu, cũng không thể tin vào bất cứ ai. Suốt mấy năm qua, em lao đầu vào công việc, tập trung vào bản thân và chăm sóc con cái, tuyệt nhiên chưa bao giờ kêu ca hay than vãn. Thời gian dần trôi đi, em bắt đầu cảm thấy năng lượng tích cực của mình quay trở lại. Sau những vấp ngã đau khổ không đáng có đến với mình, em học cách cân bằng và nghĩ mình xứng đáng được yêu thương.
Sau những nốt trầm trong cuộc sống, em chưa khi nào cảm thấy ân hận vì trước giờ luôn chân thành. Dù có bị oan ức, đau khổ, em không bao giờ phải hối tiếc vì những gì mình đã làm.
Hôm nay, Hà Nội một ngày mưa, bất chợt em muốn viết vài dòng này gửi tới anh, em tin nếu hữu duyên, bằng cách này hay cách khác, mình vẫn gặp được nhau.
Có thể từng thất bại trong tình yêu nhưng em vẫn tin vào tình yêu, rằng nếu hai người thật lòng yêu thương nhau, chẳng có khoảng cách nào xa lạ. Em cũng tin người tử tế, sống có đạo đức sẽ luôn gặp người như vậy. Em biết cuộc sống không phải ai cũng màu hồng nhưng nếu cố gắng và nỗ lực, bóng đêm sẽ lùi xa.
Em chỉ mong nếu anh cảm nhận được về con người em qua những tâm sự này, hãy liên hệ với em. Em vẫn tin trong cuộc sống này có người như mình: dù rất trân trọng giá trị của gia đình nhưng vì một lý do không phải lỗi của mình mà dẫn tới tan rã. Em viết lên đây mong có người chịu đọc, chịu hiểu và cũng hy vọng hai người bù đắp cho nhau. Suy cho cùng, ai sinh ra cũng đều mong muốn hạnh phúc. Em tin ở đâu đó, anh cũng đang rất nỗ lực, cũng có nhưng tâm sự, nỗi niềm riêng không biết bày tỏ cùng ai. Vậy anh hãy gửi mail cho em nhé, biết đâu chúng mình lại tìm thấy nhau.
Độc giả liên hệ qua email henho@evyshop.vn hoặc số 0797.257.666 để được hỗ trợ
- Họ tên: Hà Anh
- Tuổi: 32 tuổi
- Nghề nghiệp: Văn phòng
- Nơi ở: Quận Hà Đông, Hà Nội
- Giới tính: Nữ
https://thegioicobacbip.net/san-pham/nhan-danh-nhac