13
Th10
Anh kể cho em nghe việc hàng ngày của anh gần đây (từ đầu năm tới giờ thường xuyên xảy ra). Cứ về tới nhà là mẹ anh lại ca bài ca “Lo kiếm một người vợ, một cô con dâu mà phụ mẹ chứ, mẹ làm sao suốt ngày nấu nướng cho ăn mãi được”. Có phải anh ăn uống khó khăn đâu cơ chứ, một gói mì qua bữa cũng được, có mẹ thì được ăn toàn món ngon của mẹ nấu. Anh cũng muốn tự nấu những món ăn cho riêng mình, nhưng sau này không còn mẹ nữa, anh chỉ muốn ăn chay trường, việc gì có thể đơn giản được, hãy để nó đơn giản nhất có thể.
Thời gian mỗi ngày trôi qua với anh có lẽ sẽ khiến nhiều người liên tưởng anh sống ở chùa thì đúng hơn, tại anh xây dựng cuộc sống bình yên như ở chùa vậy. Sáng anh thức dậy lúc 3h30 (báo thức để hàng ngày em à ), sau đó công phu khuya, rồi tập thể dục, sau đó ăn sáng và đi làm. 11h15 anh về nhà và ăn trưa (10h30 mẹ ở nhà cúng ngọ, thứ bảy và chủ nhật anh sẽ cúng ngọ vì anh có gian nhà thờ Phật riêng), ngủ trưa lúc 12h30 và thức dậy lúc 13h30, sau đó anh lại đi làm, 4h chiều về nhà chăm hoa và vườn cây ăn trái, không nhiều nhưng cũng tầm vài chục loại cây ăn trái vì anh thích ăn trái cây nên trồng nhiều, 5h30 hai mẹ con ăn cơm và 7h tối tụng kinh, sau đó đi dạo trong khuôn viên nhà và đi ngủ lúc 9h30 tối.
Đấy, thời gian của anh là vậy nên mẹ bảo làm sao có thể có vợ được với quỹ thời gian hàng ngày như thế. Nhưng anh nghĩ mọi việc đều có duyên phận, nếu em có duyên với anh, em sẽ có cùng suy nghĩ với anh. Anh không cần người bên cạnh mình phải xinh đẹp hay tài giỏi gì cả, chỉ cần em hiếu thảo và hiểu nhân quả để sống tử tế. Quan trọng hơn là em luôn mong muốn có được cuộc sống như anh đang sống, với người khác là tẻ nhạt nhưng với anh đó là cực lạc. Hàng ngày được ngắm những bông hoa do mình trồng, chăm sóc, được nghe tiếng chim hót (vườn nhà mình nhiều chim về làm tổ lắm) có khi tụi nó còn tranh cả chỗ ngủ và làm ồn lắm. Thế đấy, mỗi ngày trôi qua đơn giản như vậy nhưng không đơn giản để sống được cuộc đời như thế, có thể sống một tháng một năm nhưng để sống cuộc đời như vậy thì phải là mơ ước của bản thân, còn cảm xúc nhất thời sẽ không sống được.
Mẹ anh trải qua cuộc đời đầy vất vả nên mong em hiếu thảo với mẹ anh giống như anh sẽ hiếu thảo với ba mẹ em vậy. Anh tin nếu người nào biết đến Phật pháp sẽ hiểu được lý nhân quả, có lòng từ bi rộng lớn. Anh thường không cãi vã, không to tiếng hay quát nạt ai. Anh muốn noi theo tấm gương của ông ngoại mình, cả cuộc đời sống bên bà ngoại không bao giờ to tiếng với bà, khi giận quá ông chỉ nói “cái bà này thiệt tình”, hết rồi đó em.
Dù mới 30 tuổi nhưng có lẽ mọi cung bậc thăng trầm của cuộc sống anh đã trải qua nhiều nên giờ cuộc sống của anh tĩnh lặng như vậy. Nếu em muốn thức dậy sớm cùng anh, muốn sống cuộc sống bình yên với anh, hãy cho mình một cơ hội. Con người của anh như thế nào, khi trò chuyện với anh, em sẽ hiểu. Anh không thích đưa ra màu hồng và sống ngược lại, mọi thứ mình sẽ hiểu nhau khi chia sẻ với nhau. À, mẹ anh cũng mong nhanh có thêm em bé nữa đấy.
Độc giả gọi vào số 0797.257.666 trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc
- Họ tên: Nguyen trung
- Tuổi: 30 tuổi
- Nghề nghiệp: Lao động tự do
- Nơi ở: Huyện Đức Trọng, Lâm Đồng
- Giới tính: Nam
https://thegioicobacbip.net/san-pham/nhan-danh-nhac