05
Th1
Dại khờ – Xuân Diệu
Người ta khổ vì thương không phải cách,
Yêu sai duyên, và mến chẳng nhằm người.
Có kho vàng nhưng tặng chẳng tuỳ nơi,
Người ta khổ vì xin không phải chỗ.
Người ta khổ vì thương không phải cách,
Yêu sai duyên, và mến chẳng nhằm người.
Có kho vàng nhưng tặng chẳng tuỳ nơi,
Người ta khổ vì xin không phải chỗ.
Đường êm quá, ai đi mà nhớ ngó!
Đến khi hay, gai nhọn đã vào xương.
Vì thả lòng không kiềm chế dây cương,
Người ta khổ vì lui không được nữa.
Những mắt cạn cũng cho rằng sâu chứa;
Những tim không mà tưởng tượng tràn đầy;
Muôn ngàn đời tìm cớ dõi sương mây,
Dấn thân mãi để kiếm trời dưới đất.
Người ta khổ vì cố chen ngõ chật,
Cửa đóng bưng nên càng quyết xông vào.
Rồi bị thương, người ta giữ gươm dao,
Không muốn chữa, không muốn lành thú độc.
Cho ngày độc thân
HAI ĐỨA CHÚNG MÌNH RỒI CŨNG PHẢI LÃNG QUÊN (ST)
HAI ĐỨA CHÚNG MÌNH RỒI CŨNG PHẢI LÃNG QUÊN (ST)
Hai đứa chúng mình có thể sẽ lại yêu
Nhưng không phải yêu nhau mà là yêu người khác
Cái điều này thật quá ư chua chát
Quá buồn cười mà cũng quá đắng cay
Hai đứa chúng mình rồi cũng sẽ nắm tay
Nhưng là nắm tay một người dưng nào đó
Khoảng trời rộng có biết bao cơn gió
Đâu sợi dây nào cột được chúng phải không ?
Hai đứa chúng mình rồi cũng sẽ nhớ mong
Không phải nhớ mong nhau mà nhớ mong kẻ lạ
Những kỉ niệm đã nhạt phai hết cả
Chút tình xưa cũng tan rã lâu rồi
Hai đứa chúng mình rồi cũng sẽ yêu thôi
Nhưng không phải yêu nhau như thuở trước
Con đường cũ chúng ta từng sánh bước
Giờ mỗi buổi chiều, lá úa rụng miên man
Hai đứa chúng mình rồi cũng đợi mùa sang
Nhưng chắc chắn không đợi cùng nhau nữa
Chỉ có hoa vẫn tỏa hương ngoài cửa
Chỉ có nắng vàng vẫn đổ bóng chênh vênh
Hai đứa chúng mình rồi cũng phải lãng quên…
chào chủ nhật đầy yêu thương
Gửi ai một cái nắm nay
Gửi ai ánh mắt tràn đầy yêu thương
Gửi ai một chút vấn vương
Gửi ai gửi cả một trời thương yêu
Cho ngày Hà Nội mưa lạnh, ko phải thơ tình nữa
Bây giờ mình giả ngốc
Bỏ mặc hết sự đời
Để làm người hạnh phúc
Sống những ngày thảnh thơi.
Đâu cần phải tốn sức
Để toan tính mỗi ngày
Làm những việc thất đức
Và nhúng chàm bàn tay.
Người khôn hay người dại
Đều cũng phải lìa đời
Chẳng ai mà sống mãi
“Ranh“ được gì người ơi?
Người khôn ngoan hiểu lí
Kẻ khôn ranh mưu hèn
Tham lam và ích kỉ
Có gì mà đáng khen?
Khôn là điều cần thiết
Nhưng phải khôn thế nào
Bàn tay nào che hết
Qua mắt được trời cao!
nhắm mắt ngủ ngon sau một ngày dài lành lạnh và ướt át
Vào một ngày nào đó không xa
Sẽ có người nắm lấy bàn tay em ấp áp
Dẫn em bước qua những tàn tro đổ nát
Một người dù họ không hề biết hát
Nhưng vẫn vì em đàn một bản tình ca.
Gió lạnh lùa khe khẽ rít ngoài song
Anh nhớ lại những mùa đông năm cũ
Anh với em đôi ta cùng ấp ủ
Sưởi ấm tay nhau sưởi ấm cả lòng nhau
Anh nhớ lại những mùa đông năm cũ
Anh với em đôi ta cùng ấp ủ
Sưởi ấm tay nhau sưởi ấm cả lòng nhau
Đông nay tới nhưng giờ còn ai nữa
Còn có ai để ủ ấm bàn tay
Còn có ai để rúc gọn thân này
Để anh thấy lòng mình thôi lạnh lẽo
Hà Nội, gió lạnh đầu đông và không còn muốn nhớ về em!
TỪNG TUỔI NÀY – An Yên –
Từng tuổi này mình không thích hơn thua
Giữa cuộc đời đầy vị chua chát đắng
Mình chỉ muốn sống một đời bình lặng
Bởi đúng sai chẳng phân định rõ ràng.
Từng tuổi này chỉ muốn được bình yên
Giữ chân thành, buông muộn phiền đi bớt
Ai dối gian, ai xảo ngôn, hời hợt
Mặc kệ đời, sao vừa hết nhân sinh.
Từng tuổi này chỉ thích ánh bình minh
Tách cà phê thơm lừng trong gió sớm
Khóm hoa tươi đang tỏa hương nồng đượm
Thanh thản lòng như mùa chớm sang xuân.
Từng tuổi này đã nếm đủ gian truân
Nên chỉ muốn thêm nhiều phần vui vẻ
Rảnh rỗi làm thơ, chơi cùng con trẻ
Bên người thương nghe kể chuyện cuộc đời.
Từng tuổi này chỉ mong được thảnh thơi
Biết đủ vừa, nụ cười luôn hiện hữu.
Em ngược đường cũng chỉ để yêu anh
Ngược nghịch cảnh buông xuôi cùng số phận
Rồi từng đêm lệ ướt mi tự vấn
Nhận được gì… khi mắt đã thâm sưng?
Ngược nghịch cảnh buông xuôi cùng số phận
Rồi từng đêm lệ ướt mi tự vấn
Nhận được gì… khi mắt đã thâm sưng?
Tình yêu anh chỉ ở giữa lưng chừng
Dù em có ngược đường qua rào cản
Chút tình nhỏ em nào mang rao bán
Giữ bên mình mặc năm tháng dần trôi
Em biết anh tình kia không gian dối
Chỉ do mình ngược lối giữa đường yêu
Những ân tình dù em có chắt chiu
Cũng tạm bợ… như người dưng… xa lạ
Có một thời yêu anh hơn tất cả
Đâu cần chi… khi bóng ngã về chiều
Hơn nửa đời cho đi biết bao nhiêu
Giờ nhận ra…. ngược lối đời trọn kiếp!
Bản tình ca có một người viết tiếp
Đi cùng anh đến đoạn cuối con đường
Em đứng nhìn người mình đã từng thương
Vội lướt qua nhẹ nhàng trong tiềm thức.
#HG – Huỳnh Giao
Bài này mới đọc câu đầu tưởng quen mà lạ, chợt nhớ bài thơ cũ đã từng đọc:
“Anh ngược đường, ngược nắng để yêu em
Ngược phố tan tầm, ngược chiều gió thổi
Ngược lòng mình tìm về nông nổi
Lãng du đi vô định cánh chim trời
Anh ngược thời gian, anh ngược không gian
Ngược đời thường bon chen tìm về mê đắm
Ngược trái tim tự bao giờ chai lặng
Anh đánh thức nỗi buồn, anh gợi khát khao xanh
Mang bao điều anh muốn nói cùng em
Chợt sững lại trước cây mùa trút lá
Trái đất sẽ thế nào khi màu xanh không còn nữa
Và sẽ thế nào khi trong em không còn anh?
Anh trở về im lặng của đêm
Chẳng còn nữa người đông và bụi đỏ
Phố bỗng buồn tênh, bờ vai hút gió
Riêng chiều nay – anh biết, một mình anh ….”
Thường những thứ đi ngược lại quy luật lại luôn khiến người ta muốn làm, muốn tìm vơ lấy nó!
Cuối tuần đầu đông
chắc là thương xót cũng đủ rồi
em đừng khóc nữa kẻo mặn môi.
những lời muốn nói, thôi không nói
duyên mỏng cũng như sợi tơ trời.
hai ta đã đứng trong hạnh phúc
đã tắm cùng nhau cả trận buồn.
và ở bên nhau vào những lúc
người này muốn có người kia thương.
mà đường dài quá, chân thêm mỏi.
nên tay không nắm nổi đoạn trường.
người qua mây núi sao tránh khỏi
hoa lá hẹn nhau gieo vấn vương.
thôi em không đợi anh châm thuốc
nhả khói cười vui những vòng tròn
hai ta đứng ở hai đầu dốc
hạnh phúc lăn dài giấc mơ con.
những lời thương xót, trong trí nhớ
thôi giữ riêng nhau để làm quà
hai ta giờ ở trong tan vỡ
mở ngăn tim cất vạn xót xa.
– Linh Tumblr
Anh và em hai mảnh ghép cuộc đời
Chả liên quan nhưng lại gần đến vậy
Khớp mọi góc cạnh nhưng lại sai thời điểm
Người ta bảo thiếu phận chỉ có duyên
Chả liên quan nhưng lại gần đến vậy
Khớp mọi góc cạnh nhưng lại sai thời điểm
Người ta bảo thiếu phận chỉ có duyên
Anh ko thể mãi ích kỉ cho bản thân anh
Tham lam muốn giữ về phía mình mọi thứ
Ko quan tâm đến cảm xúc của em đến thế nào là đủ
Em cũng cần có hạnh phúc của riêng em
Hạnh phúc giản đơn mỗi ngày đợi anh về
Mỗi tối cùng quấn quít luyên thuyên đủ thứ
Cùng dắt tay nhau dạo bước dù gió dữ
Chỉ cẩn bên nhau là đã thấy vui rồi
Nhưng em ko muốn cứ mãi phải mập mờ
Muốn thể hiện tình cảm mà phải kìm lòng lại
Muốn công khai cả anh và em ko e ngại
Nhưng vì anh em phải nén lại trong lòng
Mình chọn lựa dừng lại lúc hoàng hôn
Sau một cái ôm dài tưởng như vô tận
Em xứng đáng với hạnh phúc, anh ko hối hân
Không hối hận vì ta đã từng yêu!
Đậm cũng là trà, nhạt cũng là trà
Nóng thì hương tỏa, nguội thì hương bay
Nóng thì hương tỏa, nguội thì hương bay
Cuộc đời xưa nay, lòng người ấm lạnh
Ấm thì ta giữ, lạnh thì ta buông….
Tiếp tục với mạch cảm xúc lãng đãng đầu đông
TỬ TẾ VỚI BẢN THÂN THÊM CHÚT NỮA
Có người bảo “trông tôi yêu đời thế
Nắng hay mưa đều có thể tươi cười…”
Tôi vốn nghĩ cuộc người như trang giấy
Vui hay buồn do mình vẽ nên thôi.
Ai chẳng muốn sống một đời an ổn
Bỏ ngoài tai mọi thế sự rối bời
Đời người có được bao lần hạnh phúc
Mà phí hoài theo đuổi ánh trăng rơi.
Ai cũng từng có đoạn đời dông bão
Muốn chôn sâu, khép chặt cửa tim mình
Bởi sợ lắm thêm đôi lần thương tổn
Sẽ chẳng còn nghị lực để vươn lên.
Cuộc sống vốn nhẹ nhàng như hơi thở
Thì cớ chi để oằn nặng trong lòng?
Tử tế với bản thân thêm chút nữa
Gánh hồng trần buông xuống có được không?
Chẳng ai biết khi nào lần gặp cuối
Còn thấy nhau hãy đối đãi chân thành
Mai này dẫu vùi thân cho cát bụi
Không hối lòng vì lỡ một tình thân.
YÊU NHƯ NGÀY TẬN CUỐI
(Nghinh Nguyễn)
(Nghinh Nguyễn)
Lâu lắm rồi mới được yêu đương
Được một người dắt dìu đi trên phố
Mặc thời gian cứ trôi mặc cơn mưa cứ đổ
Lạnh vai gầy vội vã nép vào ai.
Lâu lắm rồi quên mất cả tàn phai
Lại ngượng ngùng giống như thời con gái
Quên mất mình ánh mắt buồn hoang hoải
Những ngày qua lê bước chỉ một mình.
Lâu lắm rồi mới tô lại môi xinh
Mắt lại ướt mộng mơ như ngày trẻ
Bàn tay ấm đan vào nhau thật khẽ
Cứ vụng thầm như hai kẻ tập yêu.
Hai chúng mình cứ mải miết phiêu diêu
Hương hoa sữa lặng thầm vương thương nhớ
Anh trở về hôn tóc em lần nữa
Thắp trong em tha thiết lại ban đầu.
Mình bây giờ chẳng còn trẻ nữa đâu
Sao không yêu giống như ngày tận cuối
Em để mình cả tin và nông nổi
Trong lòng anh phó mặc hết bao điều.
Dẫu em biết chắc rằng anh trở lại.
Thị trấn nào anh đến chiều nay
Mảnh tường vắng, mùa đông giá rét
Dẫu em biết không phải là vĩnh biệt
Vẫn thấy lòng da diết lúc chia xa
Xóm làng nào anh sẽ đi qua
Những đồng lúa, vườn cây, bờ bãi…
Dẫu em biết rằng anh trở lại
Ngọn gió buồn vẫn thổi phía không anh.
Thời gian trôi theo cánh cửa một mình
Hạt mưa bụi rơi thầm trên mái ngói
Tờ lịch mỏng bay theo lòng ngóng đợi
Một con đường vời vợi núi cùng sông
Gọi ngàn lần tên anh vẫn là không
Chỉ lá rụng dạt dào lối phố
Dẫu em biết rằng anh, anh cũng nhớ.
Nhưng lòng em nào có lúc nguôi quên.
Thơ Xuân Quỳnh
Em mãi mãi không phải người bên gối
Chỉ lặng thầm trong bóng tối đời anh
Mình yêu nhau mà chẳng thể kề bên
Chỉ tiếc nuối gọi tên trong giấc mộng.
Chỉ lặng thầm trong bóng tối đời anh
Mình yêu nhau mà chẳng thể kề bên
Chỉ tiếc nuối gọi tên trong giấc mộng.
Anh cố chấp coi em là lẽ sống
Nên giữ hoài một hình bóng trong tim
Rất nhớ thương mà không thể đi tìm
Chỉ buồn bã nén kìm từng tiếng nấc.
Theo năm tháng cuộc đời như bế tắc
Khi cuộc đời gặp nút thắt chia hai
Mối nhân duyên như số phận an bài
Mà trách nhiệm trên đôi vai quá lớn.
Anh đau xót khi tương phùng quá muộn
Cuộc tình buồn như sóng cuộn đáy tim
Những dòng thơ chất chứa vạn nỗi niềm
Lòng nặng trĩu bởi ưu phiền đeo bám.
Chẳng thể giữ, chẳng thể nào quên lãng
Chẳng bên nhau để được nắm tay người
Chẳng thể nào tròn giấc mộng chung đôi
Chỉ lặng lẽ sống một đời tiếc nuối.
Em tuy chẳng phải là người bên gối
Nhưng là người sớm tối ở trong tim…
NGƯỜI BÊN GỐI VÀ NGƯỜI TRONG TIM
– Nguyên Phượng –
Các bác đối thơ toàn văn võ song toàn ạ hì hì
Tương tư chiều.
Bữa nay lạnh, mặt trời đi ngủ sớm;
Anh nhớ em, em hỡi! Anh nhớ em.
Không gì buồn bằng những buổi chiều êm.
Mà ánh sáng đều hoà cùng bóng tối.
Gió lướt thướt kéo mình qua cỏ rối;
Vài miếng đêm u uất lẩn trong cành;
Mây theo chim về dãy núi xa xanh
Từng đoàn lớp nhịp nhàng và lặng lẽ
Không gian xám tưởng sắp tan thành lệ.
Thôi hết rồi! Còn chi nữa đâu em!
Thôi hết rồi, gió gác với trăng thềm.
Với sương lá rụng trên đầu gần gũi,
Thôi đã hết hờn ghen và giận tủi.
(Được giận hờn nhau! Sung sướng bao nhiêu!)
Anh một mình, nghe tất cả buổi chiều
Vào chậm chậm ở trong hồn hiu quạnh.
Anh nhớ tiếng. Anh nhớ hình. Anh nhớ ảnh.
Anh nhớ em, anh nhớ lắm! Em ơi!
Anh nhớ anh của ngày tháng xa khơi,
Nhớ đôi môi đang cười ở phương trời.
Nhớ đôi mắt đang nhìn anh đăm đắm!
Gió bao lần từng trận gió thương đi,
– Mà kỷ niệm, ôi, còn gọi ta chi…
Chưa đủ nhớ để gọi là yêu
Chưa đủ quên mà thành xa lạ
Em ám ảnh anh hai chiều nghiệt ngã
Nghiêng bên này lại chống chếnh bên kia
Ngôi sao nào thổn thức giữa trời khuya
Diụ dàng quá lời thầm thì của gió
Ngủ ngoan thôi, ngọn cỏ mềm bé nhỏ
Biết đâu chừng thiên sứ đến vây quanh
Trái tim đa mang chở tình yêu chòng chành
Quên với nhớ lắc lư nhịp sóng
Em là gì giữa bốn bề vang vọng
Anh quặn lòng khi thốt gọi thành tên!?..
Số lần Twitter: 88
Chuyên Mục:
Tản mạn
Tags:
beo.sad.9389, binhduonganchoi, chilavuvo62, Dâm Bụt 2022, Dicky6696, hoangtuphongthe, holala, koyhuhog9, Long Tứ, milktea, Nguyệt_Hà_Nguyệt
Trackbacks and pingbacks
No trackback or pingback available for this article.
Leave a reply Delete Message
CHUYÊN MỤC
- Bí quyết quan hệ (824)
- Phòng the (5.786)
- Review đồ chơi người lớn (10)
- Sức Khoẻ Tình Dục (380)
- Tâm lý tình yêu (329)
- Tản mạn (1.848)
- Tìm Người Yêu (1.638)
- Truyện Cười 18+ (1.067)
- Tư vấn tâm lý (1.682)
- Đọc truyện ngôn tình (1.522)
SẢN PHẨM
- Cosplay (44)
- Quần lót (73)
- Quần Gen (1)
- Quần không đáy (6)
- Quần lọt khe (0)
- Quần lót không đường may (15)
- Quần lót Ren (36)
- Quần Lót Thun (15)
- Phụ Kiện Sexy (34)
- Gel bôi trơn (44)
- Vòng đeo dương vật (21)
- Đồ ngủ (81)
- Váy Ngủ (63)
- Váy Sơmi Pijama (3)
- Áo Choàng Ngủ (5)
- Corsets (4)
- Đồ Bộ (6)
- Đồ bộ Pijama Dài (0)
- Pijama Ngắn (0)
- Áo lót (92)
- Áo lót đa năng (2)
- Áo lót không gọng (18)
- Áo lót mút nâng (0)
- Áo lót có gọng (72)
- Đồ chơi BDSM (31)
- Đồ chơi hậu môn (41)
- Máy massage tình yêu (109)
- Bodysuits (24)
- Bodysuits Có Gọng (14)
- Bodysuits Không Gọng (10)
Sản phẩm
-
Máy massage PrettyLove Indulgence 2 đầu có rung mạnh 30 chế độ ₫1.200.000
-
Trứng rung không dây Nalone Sweetie điều khiển từ xa bằng giọng nói ₫720.000
-
Áo Ngủ Sơmi Gấu Đáng Yêu ₫340.000
-
Váy Ngủ Sơmi Nơ To Đáng Yêu ₫340.000
-
Nội Y Nữ Tinh Tế Gợi Cảm ₫290.000
Bài gần đây
Bình luận
TWEETY
Tag
Analysis







![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
Your IP Address: 18.97.9.169
https://thegioicobacbip.net/san-pham/nhan-danh-nhac