05
Th1
[Tự Sự của những nỗi niềm] đốt điếu thuốc, chút rượu nhẹ giữa lòng Sài Gòn hiu quạnh.
Ai rồi cũng đi qua những tháng năm chông chênh, những chuỗi ngày đơn độc, những mất mát… Vòng lẫn quẩn cứ lặp đi lặp lại trong suốt hành trình dài của kiếp người.
Có lẽ rằng chính ta là kẻ lữ hành, hành trang mang theo là bức thư gởi hư vô trên hành trình đi tìm lẽ sống. Cái hành trình ấy, chính ta bắt gặp những vô vàn câu chuyện, câu chuyện không những của chính riêng bản thân, mà còn những câu chuyện của những người khác nữa. Và rồi cũng đến một ngày chính ta sẽ kết thúc cuộc hành trình này.
Có lẽ rằng sau cùng chính ta là một thực thể đơn độc, bước đi trên hành trình vạn dặm xa xôi, đôi khi không biết đi về đâu, đi tìm điều gì nữa. Đơn độc trên từng bước chân, không hy vọng, cũng không có gì để thất vọng, chỉ là cảm giác đơn độc tự sâu trong tâm hồn.
Trên hành trình vạn dặm, và cuối cùng cũng chỉ để trả lời vài câu hỏi đơn giản: Ta đi tìm điều gì? Ta sống vì điều gì? Và mục đích ra sao?
Rốt cuộc chỉ 3 câu hỏi giản đơn, nhưng đã biến hành trình ấy vô vàn phức tạp, đầy hỗn độn.
Mọi việc tưởng chừng như có sự sắp đặt sẵn, có sự an bài rạch ròi. Nhưng không! Niềm tin là sự chiến thắng cuối cùng. Cho dù hành trình đi qua có quá nhiều đớn đau, thất bại. Mọi biến cố sẽ dừng lại khi trong lòng có 1 niềm tin trọn vẹn.
Trân trọng những gì đang có, biết ơn những gì đã qua. Có lẽ là 2 điều nên làm trong suốt hành trình. Đôi khi đơn giản cho lòng thảnh thơi, mọi vật chất trên cuộc đời đôi khi cũng là phù phiếm.
Mơ màng trong vô số hỗn độn suy tư…
Hay mà nghe buồn quá
[Tản Mạn] Có thể nơi này sẽ là nhật ký, những tự sự, những suy tư mà thôi. Có thể là câu chuyện nào đó in đậm trong hồi ức, hoặc là vừa diễn ra. Mình tạm đặt tên “Bức thư gởi hư vô”.
Cuộc sống đôi khi chính ta phải bước qua cái ngưỡng cửa nào đó, bước ra khỏi vùng tạm cho là an toàn. Để rồi khi nhìn lại bất chợt mỉm cười. Cuộc sống sẽ vô vị khi mỗi ngày đều lặp đi lặp lại những gì mình làm bao nhiêu năm qua, không gì thay đổi. Mỗi ngày vội vàn đến công ty, rảnh rỗi lướt mạng xã hội, làm vài cốc bia… thật ra chúng ta là những con rô-bót, hay là “cái xác biết đi”. Đi làm, kiếm tiền, dùng tiền đi làm để chi trả cho những hoá đơn cuối tháng, cuối tháng lại mong ngóng nhận được thù lao từ công sức bỏ ra. Nó như vòng tuần hoàn kim đồng hồ treo tường “chạy nhưng vẫn đứng yên” đồng hồ thì chạy cái tâm hồn thể xác đứng yên, còn chính ta thì chạy cái thể xác nhưng chính tâm hồn lại đứng yên.
Đã có lần chính ta phải dừng lại, để kiểm điểm lại chính ta. Nhìn xem tự sâu trong con tim mình khao khát điều gì, năng lực nội tại đến đâu, làm tốt nhất điều gì. Đôi khi tự thấy chả làm cái gì tốt cả. Mặc dù trong tay nắm cái bằng MBA
Làm business, rất nhiều vấn đề mỗi ngày, mỗi ngày với vô vàn hỗn độn từ nội bộ đến ngoại giao, từ khách hàng đến ông trật tự khu vực, từ cái lớn đến bé vân vân…
Nhưng nó cho cảm giác phiêu lưu trên chính đoạn đường đầy ấp những rủi ro ấy. Bớt kỳ vọng sẽ ít thất vọng.
Rốt cuộc là sống để trải nghiệm hay sống để rồi chết đi. Trên chuyến hành trình vạn dặm này, mỗi bước đi sẽ là câu chuyện.
Có lẽ rằng mọi thứ đều có giá của nó, đôi khi lạm phát mà chính ta không chấp nhận cái giá ấy. Tâm hồn sâu rộng, suy nghĩ giản đơn.
Chút tản mạn của ngày chủ nhật, góc ban công tách càe và hồi tưởng…
Hay quá! Động của tĩnh, tĩnh lại động.
Dường như chốn ảo mộng này lại là thiên đường để ngta lột bỏ lớp mặt nạ và sống thật. Còn cuộc sống ngoài kia thì ai cũng đang diễn nhỉ. Đồng cảm sâu sắc
Haha. Bạn doanh nhân vẫn ngày ngày trăn trở về cuộc sống. Ko biết dạo này bạn còn bệnh ko.
Haha doanh nhân thì không dám nhận. Dạo này khoẻ như trâu á. Chị đẹp vẫn khoẻ chứ.
Hơi muộn phiền xíu thoai
Hơi muộn phiền xíu thoai
Chị đẹp? Gọi t là chị cơ à?
Người đẹp chớ haha. Gõ sao ra chuỵ đẹp roài.
Thật sự cuộc sống nó quá nhiều vấn đề, đôi khi hok giải quyết được lên mạng tìm chỗ trút
Hahaa. Ai mượn mang nhiều hoài bão quá chi, lại đèo bồng thêm tính hay suy tư.
Có nhận ra t ko?
Có nhận ra t ko?
Cô bé quảng nôm chứ ai nữa
Đôi khi tinh thần nó tuột không phanh. Chứ hoài bão nho nhỏ hà. Muốn đi đâu đó nửa tháng hoặc hơn mà từ năm ngoái đến năm nay chưa đi được.
Ơ, t dùng nick khác mà vẫn nhận ra à
Nhiều account quá hà. Đang ở Quảng Nôm hay lang thang miền nào roài.
T ở hn từ cuối tháng 10 năm ngoái.
mấy câu chốt của bác thớt hay mà còn đậm chất thơ
[Chút Miên Man]
Đi qua mỗi giai đoạn của cuộc đời ta bắt gặp từng cung bật cảm xúc khác nhau. Nhưng dù sao đi nữa nó cũng là trãi nghiệm. Lòng thật thanh thản cũng là 1 loại hạnh phúc.
Thức dậy với tách cafe bên bờ biển, nghe tiếng sóng vỗ, ánh nắng dang díu với mặt nước lắp lánh, vài điệu nhạc nhè nhẹ.
Ý tưởng là dời tổng công ty về nơi này với thiết kế đơn giản hoà mình với thiên nhiên. Trên đồi hơi cao cao nhìn về phía thành phố, xa xa biển cả bao la. Nhà lắp ghép với bể bơi, sân vườn BBQ nhiều hoa lá. Tạo không gian làm việc thoải mái hơn. Chill chill mỗi chiều tiếp khách qua ly vang bếp nướng…
May mắn là có tệp khách hàng theo chủ nghĩa phụng sự, vì lợi đôi bên. Không đòi hỏi bia bọt, gái gú, hát hò. Mỗi lần hẹn tiếp khách mình thường chọn những nhà hàng ấm cúng, tĩnh lặng.
Nhỏ tài chính:
– Văn phòng SG vẫn duy trì hoạt động, nơi này để tiếp khách hoặc nghỉ dưỡng của công ty hợp lý đó anh.
– Lên thiết kế triển khai thôi em. Còn làm gì tính sau tài sản của công ty chứ chẳng của riêng ai. Mọi kế hoạch đều muốn công ty phát triển, lợi ích, tài sản đều của công ty. Tài sản không phải nhìn thấy được. Mà có những giá trị vô hình nó mới là tài sản quý giá nhất.
– Nhà xưởng vừa đi vào hoạt động anh lại bung tiền tiếp. Nói chuyện với anh là muốn cãi nhau. Em giữ tiền cho cái công ty đến nay là gần 8 năm. Em hiểu rất rõ. Cái anh muốn, cũng như cách anh làm.
– Anh không có chủ nghĩa cá nhân, lợi ích cá nhân. Anh sinh ra nơi này, có thể nói anh là công tử bột từ trứng. Em biết rõ mà anh đâu cần giải thích.
– Em nói tới khi họp lại cãi nhau ầm ầm nữa đây.
– Haha tốt thôi. Thị trường DNA còn rộng lắm, cũng như thị trường VN rộng cực kỳ. Nếu làm tốt giá trị tăng trưởng sẽ tăng rất rất nhiều lần.
– Chiều nay em về SG anh tự mà làm đi.
Nói xong quẩy cái đít đi mất hút. Chưa kịp hỏi “em muốn đi bằng cách nào về SG”.
Khi mà mấy năm trước chính bản thân mình chìm sâu về khủng hoảng thì nàng ấy và chai bia đã kéo mình ra khỏi cơn khủng ấy. 24 tuổi về đầu quân cho mình, nhỏ nhắn xinh xắn của cô gái Gia Lai. Chinh chiến nhiều mặt trận, đi qua nhiều gian khổ. Nhiều người đã bỏ đi, nàng ấy vẫn ở lại. Nắm giữ 1 tỉ lệ công ty không lớn không nhỏ.
Mùa này biển đẹp thật, bát ngát xanh. Mênh mông lộng gió.
– Ra ăn sáng với anh đi đâu vậy. Mấy giờ bay, chiều anh cho người đưa vô sân bay
– Anh ngồi đó mà thưởng thức đi. Em có chân. Em về với bác đi chợ.
Thật ra chính mình nợ nàng ấy rất nhiều, hiểu được tâm tư. Chuyện gì đến sẽ đến, thoải mái nhẹ nhàng trước cái đã.
[Chút cũ kỹ]
Nhớ những ngày đầu tiên khởi nghiệp đến bây giờ chưa phải là lớn lao, là thành công, là tốt đẹp lắm. Nhưng có vô vàn những hoài niệm, những cảm xúc… đi qua nhiều gian truân trắc trở. Có người ở lại, có người ra đi, có sai lầm, vấp ngã…
Một ngày nào đó không làm gì cả, ngồi viết lách chia sẻ những gì đã trãi qua. Cách vận hành doanh nghiệp, cách quản lý nhân sự, cách đặt mục tiêu, cách thương thuyết, cách hướng đồng đội về mục tiêu… 8 năm không phải thời gian quá dài, quá ngắn. Nhưng đủ để cảm nhận, kiến thức trường lớp nó là cái gì đó cao siêu, thị trường luôn thay đổi, hành vi người dùng cũng vậy, công nghệ luôn là thứ tiên phong. Chưa biết ngày mai thế giới sẽ tạo ra thứ gì đó khủng khiếp ảnh hưởng đến toàn hành tinh này…….
Không sống cho quá khứ, quá khứ thì không thể nào thay đổi, tương lai là bản kế hoạch, còn hiện tại là sự thực thi. Vậy nên đau buồn 5′ thôi.
Có người hỏi bản lĩnh lãnh đạo. Tự thú nhận là chính bản thân mình chả có bản lĩnh gì hết, tai hoạ ập đến vẫn sợ hãi, vẫn tìm cách lẫn tránh, chưa suy nghĩ cách giải quyết êm đẹp… nhưng đổi lại có chút tầm nhìn, có cách lèo lái đồng sự trên nền tảng lợi ích chung, vì cái chung, và muốn cái mà mọi người bỏ công sức, thời gian, tiền bạc, ý tưởng, nó mang lại giá trị.
Trong cuốn sách “Từ tốt đến vĩ đại” có nói rằng: không biết chuyến xe đi về đâu, nhưng trên xe phải có những người phù hợp, hoặc giỏi giang, nếu không sẽ bị đuổi xuống chiếc xe ấy. Khi hội tụ đủ những người tài sẽ hoạch định ra chuyến xe ấy đi về đâu, đi như thế nào… Nhưng thực tế nó chỉ áp dụng đâu đó thôi, đại đa số chuyến xe chưa khởi hành đã thấy hoang mang vì thằng lái chiếc xe ấy không biết đi về đâu, thì ai sẽ đi chung…
Biển đêm mát rười rượi, lòng cũng thanh bình. Hiếm hoi lắm. Tách cafe bản nhạc piano nhè nhẹ, đốt điếu thuốc kẹp tay. Cái không muốn bỏ là thuốc lá, hút để thưởng thức, tách cafe ngon, điếu thuốc lá thơm, lòng thanh bình nhẹ nhàng. Ở SG có đôi quán dành cho giới xíu xíu tiền. Phòng riêng, điếu cigar, ly rượu, bản nhạc… thưởng thức sau ngày mệt mỏi, giải toả căng thẳng. Mùi Richmond thoang thoảng thơm thơm.
Cuộc sống đôi khi đơn giản, nhẹ nhàng, trân trọng, và mỉm cười. Đọc sách chưa chắc đã thành công. Nhưng người thành công luôn luôn tìm đến sách. Vì nó là công trình 1 đời của 1 tác giả nào đó. Mình yêu thích đọc sách, như yêu cái tâm hồn nào đó của cô gái nào đó. Nhiều khi thấy mình ngồi không lướt điện thoại nhưng thật ra đang đọc sách online (có trả phí hằng năm mà).
Đừng mơ mộng làm doanh nhân. Làm chính mình, làm điều cần làm, để đi đến nơi cần đến. Luôn nhắc nhở chính mình hãy yêu thích những gì mình làm dù bản chất không thích. Học cách chấp nhận mọi thứ, buông bỏ những phiền toái, buông bỏ chứ không phải trốn tránh….
NT tối thứ 7 hồn nhiên
[Chút miên man 2]
Khuya hôm trước sau khi tiếp khách, cafe bên biển gần 12h mới về tới nhà. Mở cửa thấy nàng ấy ngồi xem tivi phòng khách, tóc xoã ngang vai, chiếc đầm lụa nhẹ nhàng, tivi phát kênh youtube về 1 chương trình nấu ăn, laptop up lại trên bàn hình như vừa làm việc xong.
– Ủa chưa đi hả? (Haha) Mom ngủ rồi hả
– Anh về khuya vậy, mẹ ngủ lâu rồi
– Sao không đi ngủ, trên phòng có tivi mà. Anh tiếp khách, khách về anh ngồi nán lại.
– Anh ăn thêm gì không, còn ít hải sản tươi em hấp hén.
– Cũng được, nhẹ nhàng thôi em. Mom thức.
– Thay đồ đi anh, rồi xuống ăn
Vẫn căn bếp quen thuộc hơn 30 năm, lay hoay cô gái nhỏ hấp đồ ăn khuya. Không gian tĩnh lặng của đêm, chút mùi hải sản thơm thơm… đĩa hải sản to chà bá bưng ra.
– Muối tiêu ít chanh, nhiều ớt nghe. Nước chấm hải sản hong ngon đâu bé.
– Ngồi xê ra xíu em ngồi nữa.
Vẫn thích ngồi trên đùi, 1 tay mình ôm eo nàng, 1 tay cầm nĩa chọt mực… tóc xoã hương thơm nhè nhẹ.
– Hình như dạo này em cho anh ăn hải sản hay không đó, ở SG cũng vậy, về đây cũng vậy.
– Ngon mà hihi
– Sáng bảo đi sao giờ còn ngồi trên đùi anh, còn kẹp đùi anh nữa hả
– Mẹ bảo không gấp thì ở lại ít bữa.
– Có đi đâu chơi hông. Công việc mình anh giải quyết được. Anh ở đây khoảng hơn tuần lận.
– Đi chợ hải sản, đi biển, đi spa với mẹ hihi. Nay anh về trễ quá
– Anh nghĩ em đi rồi, nên ngồi yên tĩnh tí.
– Em nghĩ chắc em rút lui làm hậu phương cho anh, em cũng hơi mệt. Thật lòng em rất thích nơi này, nhưng em chưa có lý do chính đáng để ủng hộ anh làm ở đây. Em thích cũng chỉ là lý do cá nhân.
Đặt chiếc nĩa xuống:
– Mình cưới nhau em nhé!
Nàng ấy bật chợt quay người ôm trọn chặc cứng gục trên vai mình, và dường như…
Không gian tĩnh lặng dường như tĩnh lặng thêm… Cô gái hơn 30 tuổi đầu tưởng chừng như mạnh mẽ.
– “Nào đứng dậy anh tê chân quá nè, anh lên nhà trên tí, ngồi qua ghế bên cạnh nghe
Lẳng lặng đi lên nhà mở tủ sách lấy hộp nhẫn lâu nay đi đâu cũng mang theo mà chưa có thời gian thích hợp. Đôi khi ngớ ngẩn nhỉ? Làm việc cùng nhau, tình cảm vung đắp càng ngày càng nhiều. Mà chần chừ, đợi chờ…
Cầm bàn tay nàng đeo chiếc nhẫn, tay nàng run run, nàng quay lại ôm chặc, nhìn tướng ngồi mình cười:
– anh không nghĩ có con ếch ngồi trên người anh đó.
– em yêu anh — úp mặt vô vai mình nghe tiếng thở nhè nhẹ, mùi hương tóc nhẹ nhàng, hôn nhẹ mái tóc nàng
– thôi ăn cho hết rồi đi ngủ, khuya lắm rồi
– tự nhiên có linh cảm gì đó nên em chưa book vé về SG, nếu hôm nay em mà về SG thì chiếc nhẫn này không biết bao lâu em mới được đeo nó. — nàng thay đổi thế ngồi âm trầm nói, mắt nhìn xuống chiếc nhẫn ngó nghía
– anh yêu em — nhìn đĩa hải sản trên bàn, chợt bật cười: – mấy tuần nay em cho anh ăn toàn hải sản, ý em muốn gì hả?
– em muốn có em bé, biết mà còn giả vờ
Nghe xong câu nàng nói biết nàng đã sẵn sàng, đã chuẩn bị, ừ thì cũng tốt khi đôi bên đã sẵn sàng cho hành trình dài phía trước. – đâu, anh muốn nghe chính em nói thôi, ốc vòi voi này em cắt ra để tủ lạnh hấp hong ngon, tươi sống để nguyên con hấp luôn.
– mẹ làm đó, chứ em có được đ*ng vào đâu hì hì
– thôi lên phòng đi, anh dọn sơ không ăn nữa — nhìn đồng hồ đeo tay đã hơn 1h30 sáng.
“Anh muốn mọi thứ nhẹ nhàng, diễn ra 1 cách tự nhiên. Cuộc sống vốn dĩ nhiều phức tạp, toan tính. Với anh luôn luôn có sự phòng bị gì đó, thật ra nó là bản năng. Không đoán được điều gì sẽ xảy ra trong tương lai gần hoặc xa. Nhưng có kế hoạch gì đó, đến lúc xảy ra để không bỡ ngỡ… Tình yêu, anh chỉ muốn cô gái có cuộc sống nhẹ nhàng”
“Dáng người nhỏ nhắn của cô gái GL, mang chút hương vị núi rừng thổi vào tâm hồn anh, tâm hồn không rộng như biển cả, không mặn mà như nước biển. Ngày xưa nơi này chỉ là làng chài thôi, đến khi phóng con đường ven biển đi vào thành phố thì cuộc sống nơi này thay đổi hoàn toàn. Ngày nhỏ sáng nào anh cũng ra biển vào sáng sớm, ngắm những con tàu, chiếc ghe cặp bến hoặc rời bến. Tự đặt cho mình nhiều câu hỏi! Nhưng lớn lên anh lại chọn con đường đi khác, không liên quan gì đến thuỷ hải sản cả. Có thể anh có lỗi với nơi này. Thật ra cái lý tưởng phải áp dụng được với thực tế. Nếu cái lý tưởng xa vời quá sẽ sinh ra hoang tưởng. Ai cũng muốn đóng góp chút sức mọn của mình vào quê hương, nơi mà được sanh ra, được nói cười, được lớn khôn, chứng kiến bao đổi thay. “Lá rụng về cội” đôi khi phải tự đặt những câu hỏi lớn hơn, cũng phải có những lý tưởng tuyệt đẹp, nhưng! Năng lực, nhiều yếu tố khác, nó tự huỷ hoại hay quên lãng cái lý tưởng tuyệt đẹp đó!”
Mấy người ở hành tinh này được như Inamori kazuo??
Gửi tùm lum đi bác ơi, gửi hư vô uổng quá
O
hahaa đôi khi viết những nỗi niềm thôi hà
Số lần Twitter: 64
Chuyên Mục:
Tản mạn
Tags:
@Ms.Tiên, Ballantines, bỉ ngạn hoa, Big_Bang, Chim non chưa lớn, Darkness122, Hyu Huy, Jinhelly, lacbuocchonnay, matrix1612, MrSH150i, newday23, NhatKim, Sexy Wife, Viễn Mộng
Trackbacks and pingbacks
No trackback or pingback available for this article.
Leave a reply Delete Message
Hiện thêm kết quả...
CHUYÊN MỤC
- Bí quyết quan hệ (770)
- Phòng the (5.732)
- Review đồ chơi người lớn (10)
- Sức Khoẻ Tình Dục (380)
- Tâm lý tình yêu (329)
- Tản mạn (1.848)
- Tìm Người Yêu (1.638)
- Truyện Cười 18+ (1.067)
- Tư vấn tâm lý (1.349)
- Đọc truyện ngôn tình (1.522)
SẢN PHẨM
- Áo lót (92)
- Áo lót có gọng (72)
- Áo lót đa năng (2)
- Áo lót không gọng (18)
- Áo lót mút nâng (0)
- Đồ chơi BDSM (31)
- Đồ chơi hậu môn (41)
- Máy massage tình yêu (109)
- Bodysuits (24)
- Bodysuits Có Gọng (14)
- Bodysuits Không Gọng (10)
- Cosplay (44)
- Quần lót (73)
- Quần lọt khe (0)
- Quần lót không đường may (15)
- Quần lót Ren (36)
- Quần Lót Thun (15)
- Quần Gen (1)
- Quần không đáy (6)
- Phụ Kiện Sexy (34)
- Gel bôi trơn (44)
- Vòng đeo dương vật (21)
- Đồ ngủ (81)
- Áo Choàng Ngủ (5)
- Corsets (4)
- Đồ Bộ (6)
- Đồ bộ Pijama Dài (0)
- Pijama Ngắn (0)
- Váy Ngủ (63)
- Váy Sơmi Pijama (3)
Sản phẩm
- Trứng rung không dây Nalone Miu Miu kích thích mạnh điểm G rung 7 chế độ ₫720.000
- Quần chíp rung chữ C Hgod Butterfly Love điều khiển từ xa ₫680.000
- Đồ chơi hậu môn thuỷ tinh với 2 đầu khác biệt ₫280.000
- Bao cao su OLO Feel Ultrathin 0,01mm chính hãng Anh hộp 3 cái ₫60.000
- Bộ Cosplay Nữ Y Tá ₫250.000
Bài gần đây
Bình luận
TWEETY
Tag
Analysis
Visit Today : 287 |
Visit Yesterday : 878 |
This Month : 10272 |
Total Visit : 229243 |
Who's Online : 8 |
Your IP Address: 18.97.14.81
https://thegioicobacbip.net/san-pham/nhan-danh-nhac